Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc (xem 774)

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

ời bước một bước dài.


Nhân viên lễ tân khẩn trương đi theo sau, nói: ” số phòng 308.”


“Gọi điện thoại cho bác sĩ Thẩm chưa?” Mục Thiên Dương chưa bao giờ nói yêu cầu đến lần thứ hai, dù sao ai không nghe lọt thì đáng chết. Nhưng lúc bước chân của hắn có chút rối loạn.


Không để ý tới người phía sau có đáp lại hay không, hắn tự mình khiêng Doãn Thần Lam trở về phòng.


Một lát sau, bác sĩ Thẩm tới kiểm tra qua, rồi đi, nói không nghiêm trọng.


Hai giờ sau, Doãn Thần Lam cùng áo ngủ, nằm ở trên giường an ổn đi ngủ.


Khuôn mặt cô ngay thơ thoạt nhìn rất thỏa mãn cũng rất hạnh phúc, còn phát ra âm thanh ngủ say. . . . . .


Mục Thiên Dương đưa mắt nhìn cô chăm chú.


Nhìn cô, vẻ mặt của hắn cũng bất giác nhu hòa,


Dáng vẻ cô gái này ngủ thật đúng là đẹp mắt. Mặc dù cô không phải tuyệt thế mỹ nữ, nhưng thoạt nhìn vô cùng thuần khiết, thánh thiện.


Hắn nhìn cô, vốn là ngồi nghiêm chỉnh nhìn cô, dần dần biến thành nghiêng mình đến xem cô, sau đó bất tri bất giác cúi xuống đến hông của cô, mặt của hắn càng ngày càng gần sát mặt của cô rồi.


Rốt cuộc, hắn không nhịn được hôn mặt cô.


Không tỉnh.


Hắn lại hôn cái mũi của cô.


Không tỉnh.


Hắn lại hôn cái trán.


Nghĩ đến cô ở trong bữa tiệc giúp hắn gói bữa ăn tối, mà chính hắn đời này cũng được ăn một bữa ăn tối thỏa mãn nhất.


Đôi tay của cô khéo léo cẩn thận, đem từng món ăn ngọt dễ vỡ giữ được cẩn thận như vậy.


Cô gái này đầu óc ngốc nghếch một chút, tuy nhiên nó có thể mang ấm áp cho người khác.


Mục Thiên Dương tỉ mỉ nhìn mặt của cô, thân thể của cô.


Áo ngủ màu trắng gạo ngăn cách thân thể của cô, tiết tấu vững vàng phập phồng lên xuống. Bên trong áo ngủ đấy, tất nhiên là một thân thể mê người.


Hắn phát hiện hắn muốn cô.


Đột nhiên, Doãn Thần Lam lật người, nghiêng sang bên.


Trong miệng còn lẩm bẩm nói: “Tớ cũng không ngốc như vậy . . . . . .”


Mục Thiên Dương nghe được, nhịn cười không được.


Cô chẳng những ngốc, hơn nữa còn ngây ngô. Ngây ngô đến mức phí hết tâm tư đi tìm Mục Thiên Dương, mà không biết người thật đã ở bên cạnh cô.


Mục Thiên Dương từ trong ví của Doãn Thần Lam tìm ra một ít thiệp mời.


“Á Tấn. . . . . .” Được, công ty cổ phần Á Tấn đúng không?


Doãn Thần Lam lại lật người, lúc lật qua vì động tác quá mạnh, nên đè cả người Mục Thiên Dương lại, kéo vào trong ngực của cô.


Góc độ bất thiên bất ý, cặp mắt Mục Thiên Dương trực tiếp tiếp xúc được, ngực sữa của Doãn Thần Lam lộ ra .


Lúc này, vốn còn nhẫn nhịn ý nghĩ muốn làm loạn, Mục Thiên Dương, lập tức phát hiện toàn thân mình một hồi nóng lên. Đây là lần đầu tiên hắn xâm phạm con gái, cũng bị con gái xâm phạm lại.


Hắn không nhớ rõ là từng nghe qua một câu nói ở đâu, câu nói kia như thế này — phụ nữ không có đàn ông, chỉ biết thương tâm; mà đàn ông không có phụ nữ, thì sẽ nổi điên.


Chưa có cô gái nào động được đến ý nghĩ của Mục Thiên Dương, ngày trước không thể nào hiểu được ý nghĩa của những từ này, nhưng bây giờ, hắn đã hiểu rồi.


Hắn đã vì cô gái này nổi điên.


“Không thể nào? !”


Lô Giai Giai nghe Doãn Thần Lam kể lại “Sự kiện tìm Mục Thiên Dương ” đêm hôm trước xong, con ngươi thiếu chút nữa rớt xuống.


“Đúng thế. . . . . . Thật xin lỗi!” Doãn Thần Lam cảm thấy rất xấu hổ, luôn miệng đối với Lô Giai Giai nói xin lỗi.


Cô biết cô rất kém, tìm một người mà tìm khắp nơi không thấy, hơn nữa còn lãng phí cả buổi tối, hôm sau còn đến công ty trễ nữa.


Cô biết tiền đồ của mình đã không thể xoay chuyển, hơn nữa không thể để cho Lô Giai Giai lâm vào tình thế khó xử.


Mà Lô Giai Giai đối với bạn tốt kiêm cấp dưới vừa ngốc ngếch vừa đần độn, thì vừa đau lòng lại vừa tức.


Mặc dù ngoài mặt cô mắng Doãn Thần Lam mấy lời ác như vậy, nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng cô như đậu hũ, cũng không nghĩ đối với Doãn Thần Lam thấy chết mà không cứu.



Cô cũng hướng đến giám đốc của Á Tấn đưa tay ra.”Rất vui gặp lại!”


Hai người gặp mặt có một chút biến đổi, bởi vì lúc học đại học họ là người yêu.


Ngày trước gặp một vài trắc trở, nhưng tất cả đều đã qua.


“Mục tiên sinh đâu?” giám đốc của Á Tân chú ý nhất là chuyện này.


“Rất nhanh sẽ đến!”


Bởi vì vừa phải ký một hợp đồng có chút vấn đề, cho nên Mục Thiên Dương tất sẽ phải đến trễ. Vì vậy hắn nói tài xế đưa Tô Tiêu Chân tới đây trước, để bày tỏ thành ý của hắn.


Đồng thời, Doãn Thần Lam ở dưới lầu cũng lúc ẩn lúc hiện.


Trong lòng cô rất lo âu, ” Tiền thưởng cuối năm ” nếu như không có, nhiều lắm cô cũng chỉ có thể sống qua lễ mừng năm mới.


Phiền quá! Mục Thiên Dương thật đúng làm khổ người ta.


Đột nhiên, cô thấy xa xa một người quen đang đi tới chỗ cô.


Doãn Thần Lam nhìn thấy hắn, trong lòng thật sự cao hứng nói không ra.


Cô lập tức xông lên phía trước, “Này, Hầu Minh Dương! Tại sao anh lại đi qua đây? Thật là khéo, công ty chúng tôi hôm nay cũng có bữa tiệc đó.”


Hắn biết, một chút cũng không khéo, bởi vì hắn là “Đặc biệt” tới.


Nhìn thấy cô, không biết vì sao, Mục Thiên Dương không tự chủ được nở nụ cười.


Đã thật lâu hắn không có bởi vì nhìn thấy ai đó mà cười.


Hắn thật nhớ cô gái nhỏ này, từ lần đầu tiên gặp mặt, đến lần thứ ba gặp mặt, hắn cảm thấy Doãn Thần Lam càng ngày càng xinh đẹp. Trên mặt của cô, luôn mang theo một vẻ ngây ngô.


Không đợi Mục Thiên Dương đáp lại, Doãn Thần Lam đã nắm lấy tay của hắn, muốn kéo hắn lên lầu.


“Thật tốt quá, tôi có thể dẫn anh đi lên ăn món điểm tâm ngọt. Tôi đã nghe ngóng, hôm nay giám đốc chúng tôi mời đầu bếp, hình như cũng là đầu bếp làm điểm tâm hôm party của mẹ anh ngày đó!”


“Vậy sao?” Mục Thiên Dương mỉm cười.


“Đi đi đi, anh giúp tôi nhiều như vậy, tôi nhất định phải mời anh ăn nhiều Donut hơn” Doãn Thần Lam cao hứng nói.


Khi cửa thang máy ở tầng mười “Ting” một tiếng mở ra, hình ảnh Doãn Thần Lam kéo tay Mục Thiên Dương, lập tức gây sự chú ý của toàn hội trường.


Mặc dù lúc ấy người trong hội trường, đều đang chuyên chú nghe Á Tấn lên tiếng, nhưng khi người đầu tiên phát hiện bóng dáng Mục Thiên Dương thì tất cả mọi người ở tại chỗ, đều xoay đầu lại nhìn.


Doãn Thần Lam lập tức sửng sốt.


Bởi vì mọi người đều nhìn nét mặt của cô và cực kỳ kinh hoảng.


Cô cũng chỉ là mang một người bạn đi vào ăn chút điểm tâm, chuyện này có nghiêm trọng sao?


Những người từng nhìn thấy Mục Thiên Dương, đều trợn to hai mắt nhìn hai người bọn họ, chẳng qua, Lô Giai Giai chưa từng nhìn thấy, cho nên, dẫn đầu xông lên là Lô Giai Giai.


“Tớ bảo cậu ở dưới lầu nghênh đón Mục Thiên Dương, cậu lên đây làm cái gì?” Lô Giai Giai tức giận trách cứ Doãn Thần Lam.”Chẳng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô Dâu Bỏ Trốn

Truyện Gấu Mới Cao Tay Trả Thù Gấu Cũ Voz Full

Nỗi đau xé lòng của cô dâu tự lái xe tới nhà chú rể

Trái đắng cho người vợ không kiềm chế được ham muốn…

Truyện Nếu Không Phải Là Anh Full