Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc (xem 775)

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

lẽ cậu không biết, bây giờ cậu chỉ có thể dựa vào hắn mà kiếm sống sao?”


Doãn Thần Lam vội vàng giải thích: “Tớ ở dưới lầu gặp người bạn ngày đó giúp tớ vào được Babel, cho nên dẫn hắn đi vào ăn uống một chút. Chúng tớ sẽ đi xuống lầu ngay, cậu đừng tức giận!”


“Nếu là bình thường thì thôi, nhưng cậu có biết, Mục Thiên Dương tùy thời sẽ đến, ngộ nhỡ hắn bây giờ đã ở dưới lầu rồi thì sao?”


“Sẽ không đâu!” thần kinh Doãn Thần Lam rất lớn, đưa hai tay vuốt vuốt, nói;”Hắn đã già yếu, động tác nhất định rất chậm chạm, sẽ không đến sớm như vậy .”


Già yếu? Mục Thiên Dương đứng sau lưng Doãn Thần Lam, nghe được câu này, sắc mặt đại biến, giận đến phẫn nộ.


Hắn năm nay mới ba mươi lăm tuổi, lại được tính là già yếu?


“Hắn thật già vậy sao?” Mục Thiên Dương lạnh lùng hỏi.”Chẳng lẽ cô đã gặp hắn?”


Doãn Thần Lam nói: ” Đương nhiên là tôi chưa từng nhìn thấy hắn, nhưng tôi nghe nói hắn rất khó tính, kiêu ngạo, vừa lãnh khốc lại tâm lý không bình thường. . . . . . Quả thật tính cách cùng với cụ già không có khác gì !”


Gì?


Là ai nói? Người nào không muốn sống như vậy? !


Gì mà khó tính, lại kiêu ngạo, vừa lãnh khốc lại tâm lý không bình thường?


“Ai nói?” giọng của Mục Thiên Dương càng lạnh hơn.


“Ngài ấy năm nay mới ba mươi lăm tuổi đó?” Lô Giai Giai rất tức giận nói: “Cậu đã ngốc nghếch rồi, còn không chịu học tập, ngay cả người mà chính mình muốn đi mời cũng không nghiên cứu tốt, khó trách cậu bị đóng gói.”


“Á? ba mươi lăm tuổi?” Doãn Thần Lam thế mới biết. Cô gãi gãi đầu bày tỏ ngượng ngùng.”Được rồi, hiện tại tớ đi xuống là được!”


Lô Giai Giai khoanh tay ở trước ngực, đối với Doãn Thần Lam, cô chỉ có thể lắc đầu mà thở dài .


“Vậy trước tiên tớ giới thiệu bạn tớ cho cậu biết! Anh ta gọi là Hầu Minh Dương, là một người tốt.”


Ở trong mắt cô ai mà không là người tốt? Lô Giai Giai đối với việc đánh giá người khác của Doãn Thần Lam luôn luôn không để trong lòng. Cô liếc người đàn ông này một cái.


“Được rồi, tớ sẽ để ý hắn, bây giờ cậu nhanh đi xuống cho tớ.” Lô Giai Giai thúc giục.


“Đợi chút, cậu biết không? Anh ta cũng là đại nhân vật đó!” Doãn Thần Lam như đang nói một bí mật trọng đại, vô cùng hưng phấn.


“Đại nhân vật nào?” Lô Giai Giai không tin Doãn Thần Lam có vận cứt chó, gặp được người gọi là “Đại nhân vật” .


“Mẹ anh ta là Diệp Cẩm Hoa, Diệp Cẩm Hoa đó!” Doãn Thần Lam cao hứng công bố đáp án:” Bà ấy là nữ thần thời trang nha, cũng chính là người mà chúng ta rất sùng bái!”


Nghe vậy, Lô Giai Giai sửng sốt.



Năm năm? Coi như chỉ có một năm, đối với Á Tấn, như vậy là đủ rồi!


“Vậy thì năm năm.”


“Chẳng qua trong hợp đồng phải chú thích, nếu như Á Tấn trong thời gian này, có bất kỳ bất ổn cổ đông nào xảy ra, tùy thời điểm chúng tôi có thể hủy bỏ hợp đồng, hơn nữa còn phải có tiền bồi thường.”


“Rất hợp lý.”


“Cuối cùng, tôi có một yêu cầu.. .”


“Mời nói!”


“Tôi muốn một người của quý công ty.” Mục Thiên Dương nói: “Tôi thấy cô ấy không thích hợp làm quan hệ xã hội, tôi có công việc thích hợp hơn cho cô ấy làm.”


“Xin hỏi ngài nói tới ai đây?”


“Chính là bạn Lô Giai Giai . . . . . . .”


“Doãn Thần Lam?”


Giám đốc của Á Tấn ý vị sâu xa nói cho Mục Thiên Dương, chỉ là, hắn không do dự quá lâu, cũng không có ý định tìm nguyên nhân. Giám đốc của Á Tấn trong lòng rất rõ ràng, truy hỏi kỹ càng sự việc, đối với chuyện này nhất định sẽ không có đãi ngộ giành cho công ty nữa.


“Mục tiên sinh yêu cầu của ngài tôi nhất định làm được!” Á Tấn mất đi một nhân viên không có cống hiến không sao cả .


“Như vậy tôi cám ơn Đổng tiên sinh trước.” Mục Thiên Dương nói: “Chuyện hợp đồng, chi tiết nghĩ sau, trong vòng hai ngày tôi sẽ xử lý.”


Hai người nắm tay tỏ vẻ hợp tác vui vẻ.


Cứ như vậy, Doãn Thần Lam bị bán.


Một tuần lễ sau, Doãn Thần Lam xuất hiện trong biệt thự siêu cấp hào hoa của Mục gia .


Nguyên nhân chính là, Mục Thiên Dương lấy việc cùng Á Tấn liên kết làm điều kiện, đem Doãn Thần Lam từ Á Tấn sai đến tập đoàn Đại Dương, trợ lý đặc biệt bên người hắn.


Doãn Thần Lam vừa nghe tin tức này đương nhiên kháng cự liên tục, nhưng bất đắc dĩ trong hợp đồng có điều khoản, là “Nghỉ việc phải đền tiền bồi thường”.


Năm đó cô một mình đến Đài Bắc, tìm việc làm khó đến mức ba bữa ăn cũng không đủ rồi, cho nên khi vất vả tìm được một công việc, liền cắn răng ký hợp đồng lao động.


Phần nội dung chính của hợp đồng này là – làm chưa đủ ba năm mà nghỉ việc, nhất định phải bồi thường công ty một trăm vạn tiền phí đào tạo.


Mà cô làm việc chưa đủ ba năm, không thể tùy ý nghỉ việc, chỉ có thể tiếp nhận chỉ thị từ bộ phận nhân sự của Á Tấn.


Chỉ thị bộ nhân sự viết —


Doãn Thần Lam bộ phận PR, theo nhu cầu của bộ nhân sự công ty, đổi đến nơi khác làm là tập đoàn Đaị Dương, đảm nhiệm chức trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc, mà trong lúc làm trợ lý, phải làm ở trụ sở của tổng giám đốc.


Chỉ thị có hiệu lực ngay hôm nay.


Dầu gì cô cũng đường đường là nhân viên PR của Á Tấn, tại sao phải chạy đến làm người giúp việc cho Mục Thiên Dương ?


Chỉ là, cho dù trong lòng cô không cam lòng, cũng không có biện pháp.


Vì vậy, ngay khi chỉ thị kia có hiệu lực một ngày, cô liền bị ép buộc rời khỏi phòng trọ tồi tàn, đưa đến nơi này.


Mà từ lúc Doãn Thần Lam đến đây, cô cũng chưa nhìn thấy Mục Thiên Dương.


Theo tin tức từ Lô Giai Giai truyền đến là Mục Thiên Dương đã xuất ngoại.


Diệp Cẩm Hoa cũng thế, bọn họ cùng nhau bay trở về Địa Trung Hải.


Cho nên, hiện tại cái phòng này chỉ còn lại mình cô, cùng một Obasan (tiếng Nhật là bà, cô, dì đã có tuổi).


Phòng lớn như vậy không có lấy một con ruồi, ngủ dậy lại thấy việc khủng bố.


Theo cách nói của Obasan, thì Mục Thiên Dương muốn cô tới trước làm quen hoàn cảnh, cho đến khi bọn họ trở về nước, sẽ giao nhiệm vụ.


Cho nên, mỗi ngày cô đều đợi trong căn phòng này, nơi nào cũng không thể đi, quả thật nhàm chán đến bực tức.


Hai mẹ con này cũng không nói lúc nào sẽ trở lại, ai!


Cô thật muốn trộm vài món trong phòng đồ cổ đem đi bán. . . . . .


Nhìn tới nhìn lui TV, mỗi ngày đều là tin tức tài chính kinh tế về việc tập đoàn Đại Dương đầu tư vào Á Tấn, quái, chẳng lẽ không còn tin tức khác có thể xem sao?


Một ngày này, Doãn Thần Lam thật sự rảnh rỗi đến khùng.


Sau đó, rốt cuộc cũng có người trở lại.


Đúng là chỉ có một mình Mục Thiên Dương.


Doãn Thần Lam ngó ngoài cửa lớn hết nhìn đông tới nhìn tây

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Anh muốn ly hôn để sống với cô ta cũng được thôi, nhưng hãy tắt máy nghỉ việc ở nhà làm vợ thay em 1 tuần đi” và cái kết khó tin sau 1 tuần

Đọc Truyện Đừng Đùa Với Gái Hư Voz Full

Nhầm số rồi, yêu luôn nhé!

Vợ có bầu rồi chồng ơi

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full