Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc (xem 770)

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

uyền thông.


Mà Doãn Thần Lam cuối cùng biết, Babel cần mời ở chỗ nào, chính là chỗ mà buổi tối hôm trước cô đã nhìn thấy ở trong TV.


Trong miệng Doãn Thần Lam cắn bánh mỳ mới mua ở 7-ELEVEN, cầm trên tay một lon Cola.


Cô đứng ngoài cao ốc khoảng năm trăm mét, nhìn không khí náo nhiệt ở đây, rất hâm mộ.


Kể từ khi một mình tới Đài Bắc đến giờ, cô quả thật rất tịch mịch, bên cạnh không có nhiều bạn bè, càng không có một người giống đàn ông.


Cô thường một mình đến khu vui chơi mỗi sáng rảnh rỗi, nhìn mọi người đi tới đi lui, ầm ầm ĩ ĩ, trong lòng cảm thấy tương đối ấm áp.


Cô Giai Thành cũng đã từng mang đến cho cô rất nhiều vui vẻ, mặc dù hắn luôn vội vàng không thấy bóng dáng, nhưng mà đối với cô mà nói, thỉnh thoảng có hắn làm bạn cũng đã đủ để cho cô thỏa mãn.


Nghĩ tới đây, Doãn Thần Lam lại đau buồn.


Không được! Cô không thể rơi nước mắt, nếu khóc lem hết phấn trang điểm thì đi làm việc thế nào. Thân là một nhân viên quan hệ xã hội, quan trọng nhất chính là ngoại hình.


Cô vội vàng gặm bánh mỳ trên tay, thời gian sắp đến rồi.


Nếu cô mà cũng có thể vào tham dự sự kiện này thì tốt rồi?! Bí đỏ xe ngựa mau tới đi! ( cô bé lọ lem đó !).


Không được! Làm chính sự quan trọng hơn. Cô lập tức nhắc nhở mình.


Cô làm như thế nào đi vào cao ốc đây? Đây chính là một vấn đề. Cửa trước chen lấn nhiều đài truyền thông cùng các nhân vật lớn. . . . . .


Có, cô có thể từ cửa sau đi vào.


Vì vậy Doãn Thần Lam bắt đầu hướng cửa sau của Babel đi đến.


Nhưng, càng chạy cô càng nghi ngờ, tại sao cô cảm thấy như cô đã từng tới đây?


Dựa vào những ấn tượng mơ hồ, Doãn Thần Lam tìm được cửa sau, đi vào đường hầm để xe dưới lòng đất, thuận lợi tìm được thang máy lên lầu.


Đúng lúc Doãn Thần Lam chờ thang máy tới, sau lưng chợt truyền đến tiếng cười ngả ngớn đầy nũng nịu mà cũng hết sức lố bịch. Hình như… là. . . . Michel!



“Leo. . . . . . Leo bộ lên?” Doãn Thần Lam choáng váng tại chỗ.”Nhưng mà tôi phải đến tầng một trăm mà !”


Michel nhún vai một cái, bất đắc dĩ nói với Doãn Thần Lam: “Không có cách nào, chỉ có thể như vậy. Tôi là người tốt chỉ có thể làm được đến đây, thật xấu hổ, tôi cùng Tiểu Thành đi trước. Chúc cô nhiều may mắn!”


Mặc dù Cô Giai Thành không nhìn nổi, nhưng cũng chỉ có thể bị Michel cứng rắn lôi đi, ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái, tâm tình nhất thời rơi xuống đáy cốc.


Bởi vì nhìn thấy cách đối xử với Doãn Thần Lam, hắn giống như nhìn thấy kết quả tương lai mình .


Có lẽ thê thảm hơn. . . . . . Cô Giai Thành bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời thở dài.


Khi cửa thang máy vô tình mở ra, dưới tầng hầm chỉ còn lại có Doãn Thần Lam cùng với nhiều hãng xe nổi tiếng.


Nhìn thang máy một chút, lại nhìn cửa thoát hiểm một cái, nghĩ đến điểm tích lũy, lại nghĩ chuyện thất tình, không nghi ngờ gì Doãn Thần Lam quyết định hướng cửa thoát hiểm đi tới.


“Tôi sẽ không thua cô, Michel! Còn hắn nữa, Mục Thiên Dương!”


Mục Thiên Dương theo thói quen mỗi ngày sau khi xong công việc, thì thay đồng phục nhẹ nhàng, leo bộ một đoạn cầu thang ngắn, đây là cách hắn duy trì thể lực cũng là phương pháp làm cho cơ thể tráng kiện.


Đối với Mục Thiên Dương mà nói, thân thể cùng đại não, chính là hai loại tiền vốn hoàn mỹ nhất của hắn.


Mà cả tòa cao ốc “Babel” này, thì cầu thang thoát hiểm là nơi an tĩnh nhất rồi.


Ở chỗ này, hắn có thể vừa đi vừa không bị quấy rầy, hoàn toàn thả lỏng, sẽ không ai nghĩ đến, ở chỗ này có thể tìm tới hắn. Mục Thiên Dương thích thả lỏng bản thân mình trong không gian và thời gian.


Nhưng hôm nay, khi Mục Thiên Dương từng bước từng bước đi xuống bậc thang, phát hiện một đầu khác của cầu thang lại truyền đến một tiếng bước chân nặng nề.


Hắn không nghe lầm chứ? Thời gian này tất cả mọi người nên tràn vào Ken¬zo. D rồi, mà người không được vào Ken¬zo. D cũng có thể đã đi rồi, cuối cùng thì ai lại ngu ngốc, có thang máy không đi, lại đi cầu thang thoát hiểm?


Trừ phi. . . . . . Chính xác là trộm!


Vậy thì thật là tốt, hắn thật lâu không có hoạt động gân cốt rồi. Kẻ trộm này vận số thật sự rất nhỏ!


Tại chỗ này, hai người đồng thời dần dần đến gần, Mục Thiên Dương nghe thấy thanh âm một cô gái —


“Mệt quá!”


Cuối cùng Doãn Thần Lam không còn chút sức, rã rời đem cái mông ngồi xuống trên bậc thang, thở phì phò.


Cô một bên thở gấp một bên oán trách: “Tại . . . . . Tại sao không thể. . . . . . Đi thang máy? ! Cao ốc thiết kế thang máy. . . . . . Không phải là. . . . . . Không phải là để cho người ta. . . . . . Để người ta đi sao? Vậy mà. . . . . . Như vậy. . . . . . Đồ hẹp hòi . . . . . . Không cho ta đi!”


Ah? Chẳng lẽ thang máy hư sao? Mục Thiên Dương nghe câu oán trách này, trong lòng dâng lên dấu chấm hỏi thứ nhất.


Doãn Thần Lam tựa vào cửa phía sau thở hổn hển, tiếp tục chỉ lên cầu thang mắng: “Còn có! Mục Thiên Dương hắn ta ở cao như vậy làm gì? Không sợ ngày nào đó xảy ra động đất mạnh, đem hắn từ trên cao ngã xuống! Nguyền rủa hắn!”


Thật là to gan, lại dám nguyền rủa hắn? ! Cô gái này chán sống sao?


“Tốt nhất hắn nên ngoan ngoãn theo Á Tấn chúng ta hợp tác, nếu không hôm nay hại ta chật vật như vậy, lại không bàn việc hợp tác, ta có chết cũng không bỏ qua hắn!” Doãn Thần Lam tiếp tục ồn ào.



“Cô muốn đến Ken¬zo. D sao?” Khi Mục Thiên Dương hỏi ra những lời này, ngay cả hắn cũng sợ hết hồn.


Hắn không hiểu tại sao mình muốn đồng tình với cô gái này, hơn nữa còn nghĩ cùng cô ấy chung đụng một khoảng thời gian.


Hắn quan sát cô gái này từ trên xuống dưới một phen, phát hiện cô không có cái gì đặc biệt hấp dẫn người. Mà hắn, tại sao lại có cái loại kích động nghĩ cùng cô ở chung ?


“Muốn!” Doãn Thần Lam không chút suy nghĩ trả lời.


“Vậy đi cùng tôi .” Hắn nói bốn chữ này vẻ mặt vẫn không có bất kỳ thay đổi gì.


“Cám ơn cám ơn!” Doãn Thần Lam nhất thời cảm kích chảy nước mắt, lập tức khom lưng thành chín mươi độ hướng hắn cúi người.


Mặc dù hắn thoạt nhìn là người rất lãnh khốc, tuy nhiên lại trợ giúp cô.


“Vô cùng cảm tạ anh, tiên sinh! Anh thật là người tốt, anh nhất định sẽ phát tài và cưới được cô vợ xinh đẹp.” Cô cúi người nói không ngừng, một bên đuổi theo một bên cúi đầu theo bên cạnh.


Mục Thiên Dương lắc đầu một cái. Cô gái này mấy phút trước mới đem hắn mắng đến thối đầu, hiện tại lại đuổi theo hắn nói cám ơn. Xem ra cô thật là không biết hắn.


Vì vậy Mục Thiên Dương dẫn dắt Doãn Thần Lam, đến tầng lầu của Ken¬zo. D.


Hai người đẩy cửa thoát hiểm, phát hiện có vài chục đôi mắt đang nhìn chòng chọc bọn họ.


Trong đó có mấy người mắt tinh, lưng đã cúi xuống, chuẩn bị hô lên: “Mục. . . .”


Bọn họ lập tức bị ánh mắt của Mục Thiên Dương ngăn lại.


Doãn T

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi tình cũ đã ‘chán’, anh mới về lại bên tôi

Món quà từ tương lai

Chia tay người yêu đòi bồi thường 300 triệu.

Với hoàn cảnh này, ngoài im lặng để vợ ‘cắm sừng’, tôi không biết làm gì hơn

Bắt được rồi, vợ ngốc