Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc (xem 768)

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

p'>Ở Đài Loan, còn có người coi thứ mà hắn kiêu ngạo là “Cao ốc Babel” trở thành khách sạn?


Còn nữa, cô gái này mắt bị mù sao? Dám xem hắn thành đám mặt trắng nhỏ ?!


Con gái, quả nhiên là ngu xuẩn không có não . Cũng bởi vậy, cho nên hắn ghét con gái, cũng lười cùng con gái tốn nước miếng.


Mục Thiên Dương không nói một lời xuống xe, sau khi mở cửa xe sau ra, dùng ánh mắt thúc giục cô.


Đợi thật lâu sau, thấy cô vẫn như cũ cố chấp co đầu rút cổ ở cửa xe bên kia, trên mặt hắn không có biểu tình gì, thêm một tầng băng mỏng: “Xuống xe!”


“Tôi không muốn!” Doãn Thần Lam dùng một loại can đảm ngốc nghếch, chuẩn bị cùng hắn kháng cự đến cùng.


Đồ con gái phiền toái!


Mục Thiên Dương không muốn duy trì dáng vẻ quân tử nữa, đem cô từ trong xe kéo ra, trực tiếp đặt lên bả vai vác, hướng đến thang máy sải bước đi.


Mặc dù Doãn Thần Lam thét chói tai, la oai oái, cũng không thể khiến hắn động một cái lông mày.


“Này, anh không thể như vậy, anh muốn làm gì !” Doãn Thần Lam bị vác lên giữa không trung, rung qua lắc lại, đầu cũng choáng váng.



Người đàn ông này đến tột cùng là người tốt? Hay là người xấu? Hắn đến tột cùng là có lòng giúp cô phải không? Hay là còn có ý đồ khác đây?


Cô sao lại gặp xui xẻo như vậy, thất tình ra ngoài mua say, lại gặp phải chuyện xui xẻo như vậy? Có lẽ cô nên nghe lời mẹ nói, tốt nhất là tìm một thầy tướng số giúp thay đổi vận mệnh rồi.


Nghĩ nghĩ, bất tri bất giác cô ngủ lúc nào không hay.


Sáng hôm sau, đang lúc Doãn Thần Lam ngủ như heo, đột nhiên một đường ánh sáng chiếu vào trong phòng — cửa phòng lặng lẽ được mở ra.


“Ngủ như chết vậy!” Vào cửa Mục Thiên Dương nhíu mày.


Cô gái này sợ bị cưỡng gian, sợ bị cướp bóc, sợ bị bắt cóc vậy mà đầu óc lại cấu tạo đơn giản như vậy? Không hề phòng bị khi ngủ ?


Thật sự ngốc nghếch lại còn dông dài!


“Giao cho cậu đó!” Mục Thiên Dương nói với nhân viên quầy bar lúc tối .


Từ trong túi xách của cô, hắn tìm ra bạn tốt trong miệng cô địa chỉ của Lô Giai Giai, vì để tránh cho phiền toái, hắn cố ý mời nhân viên tối qua cho hắn đưa cô về, cũng yêu cầu anh ta đối với chuyện đó giữ bí mật.


“Thật sự là phiền toái!” Người bán rượu nói thầm một tiếng, chấp nhận khiêng Doãn Thần Lam lên.


Một giờ sau, nhân viên quầy bar khiêng Doãn Thần Lam vẫn say rượu, xuất hiện tại nhà của Lô Giai giai, Lô Giai Giai đỡ cô vào cửa, còn ném cô lên chiếc giường mềm như lông ngỗng mà cô yêu thích nữa.


Lô Giai Giai là người cùng Doãn Thần Lam xin vào Công ty tin tức Khoa học Kỹ thuật, từ đồng nghiệp tốt rồi thành chị em tốt.


Thấy bộ dạng Doãn Thần Lam như thế này, Lô Giai Giai thật sự rất muốn chửi cái cô nàng đang nằm bẹp dí này một trận


“Doãn đại tiểu thư!” Lô Giai Giai đến gần bên tai của cô kêu lên: “Xin hỏi hôm nay cậu có đi làm không?”


“Không !” Doãn Thần Lam vẫn còn ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, nói xằng nói bậy: “Ở đó làm hai năm rồi còn không được thăng quan từ công nhân lao động lên, lão nương ta không làm!”


“Không làm?” Lô Giai Giai liếc xéo cô, “Cậu trực tiếp nói tớ đưa đơn xin từ chức sao? Doãn đại tiểu thư.”


“Đơn xin từ chức? Đơn xin từ chức gì?” Doãn Thần Lam hiển nhiên còn mơ mơ màng màng.


“Đơn xin từ chức là. . . . . .”


Lô Giai Giai tính tình không tốt, đột nhiên gia tăng âm lượng đối với lấy lỗ tai của cô nổi đóa: “Chính là cậu chuẩn bị thất, nghiệp, rồi !”


“Thất nghiệp? !”


Hai chữ này quả nhiên lập tức làm Doãn Thần Lam đang ngủ mê man tỉnh lại, cô lập tức từ trên giường nhảy dựng lên.”Tớ không muốn thất nghiệp!”


Mở đôi mắt ra, cô nhìn thấy ngay khuôn mặt đang bày kế với cô, đích thị là Lô Giai Giai — bạn tốt kiêm cấp trên của cô.


“Tối hôm qua xém tí nữa tớ bị cưỡng gian!” Vừa tỉnh lại, Doãn Thần Lam liền lớn tiếng nói với Lô Giai Giai. Đối với chuyện này cô ấn tượng rất khắc sâu .


“Tớ mới bị cậu cưỡng gian!” Lô Giai Giai vô cùng xem thường.”Cậu sáng sớm đã được nhân viên quầy bar mang lên nhà tớ, còn chiếm giường của tớ. Tớ mới bị cậu cưỡng gian!”


“nhân viên quầy bar ? Tớ không phải là bị một người đàn ông cao lớn vác đi sao?!”


“Vác cái đầu cậu ây!” Lô Giai Giai tức giận nói: ” Ngày hôm qua căn bản cậu ngủ ở trong quán rượu người ta, sáng sớm bị đưa trở về. Tớ nói này Doãn đại tiểu thư, cậu học uống rượu lúc nào, còn uống tới như vậy? !”


“Không phải, tớ nhớ được. . . . . .” Doãn Thần Lam còn muốn nghĩ lại buổi tối qua, bất đắc dĩ chính là nhớ không nổi.


Ai, rốt cuộc cô uống bao nhiêu rượu rồi? !


“Tốt nhất cậu nên nhớ chuẩn – bị – đi – làm.”



Doãn Thần Lam nhìn Lô Giai Giai, nửa tin nửa ngờ.


“Cứ quyết định như vậy, nếu xem không nổi nữa, liền cứ để tớ lo.” Lô Giai Giai rất có nghĩa khí cũng cam kết chịu trách nhiệm.


“Đúng rồi, buổi tối hôm nay cậu cầm thư mời đem cho người phụ trách tập đoàn Đại Dương, mời hắn tới tham gia tiệc rượu khai mạc công ty chúng ta lần thứ hai, đừng quên!


Công việc của cậu cả một năm không có thành tích, trứng tròn treo lủng lẳng, còn đi xuống như vậy, cho dù tớ là chủ của cậu, chỉ sợ cũng khó bảo vệ cậu ở lại cho đến hết năm âm lịch, biết không?”


Doãn Thần Lam không thể làm gì khác hơn là thu lại tâm tình như đưa đám của mình, vội vàng cầm giấy bút lên, nghiêm túc ghi chép địa chỉ cùng tên họ điện thoại người nhận thiệp, vừa lẩm bẩm đọc, cố gắng ghi nhớ.


“Thư mời cho Mục Thiên Dương, bảy giờ tối mời ngài đến tổng công ty tập đoàn Đại Dương tầng 100, đem thư mời đưa cho thư ký của Mục Thiên Dương – Tô Tiêu Chân, điện thoại của Tô Tiêu Chân là. . . . . . Nếu như Tô Tiêu Chân không ở đó, đưa cho phụ tá của Tô Tiêu Chân là Hà Khải Hoa, nếu cậu không tìm được Hà Khải Hoa, thì đến tầng 98 tìm Phàn tiên sinh của phòng hành chính tổng hợp, hoặc là phụ tá Trình của Phàn tiên sinh. . . . . Xong rồi, thật là phức tạp, tớ nhớ không nổi nữa!”


“Không nhớ nổi cũng phải nhớ, đây là thành tích có thể giúp cậu tích lũy được hai mươi tám điểm trong năm với công ty đó.” Lô Giai Giai vô tình uy hiếp cô nói: “Cậu. . . . . . Không thể lại treo trứng!”


“Tớ biết rồi!” Doãn Thần Lam trả lời. Ngay sau đó lại hỏi: “Này Cao ốc BaBel ở chỗ nào vậy?”


“Bà trẻ Doãn!” Lô Giai Giai tức giận: “Có phải cậu muốn về nhà ăn một mình?!”


“Tớ biết rồi, biết rồi, tớ đi làm ngay!”


Tối nay trong cao ốc “Babel” tại khu “Ken¬zo. D”, sắp cử hành buổi biểu diễn thời trang Thu Đông lần 20055 của Chan¬nel, đương nhiên nó hấp dẫn một loạt giới tr

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sau đêm tân hôn, mẹ chồng đã hùng hổ dắt con dâu trả về ‘nơi sản xuất’

Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full

Đàn bà đã ngoại tình thì quên hết chồng con

Xem tử vi ngày 17/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

Hạnh phúc thật sự mong manh