Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8542)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

Đăng đang cúi đầu xem mảnh thuỷ tinh đầy trên sàn nhà thì liền ngẩng đầu lên nhìn Diệu Anh ngay tức khắc , trong mắt sự ngạc nhiên ánh lên rõ rệt .


– Hôm nay tốt thế ?


– Hải Đăng , cậu nói gì ?


– À , không có gì . Ly vỡ rồi , nước cũng mất , uống làm sao được nữa đây ?


Diệu Anh nãy giờ chỉ chờ đợi có mỗi câu này , vội cầm ly nước còn lại đưa cho Hải Đăng .


– Không sao , lúc nãy tôi sẩy tay làm vỡ một ly thôi . Ly này cậu uống đi !


Đoán không sai , con nhỏ này sao có thể tốt bụng với cậu đến thế ?


” Hm … Diệu Anh , cậu quá ngây thơ rồi . Muốn chơi Hải Đăng này không phải dễ ? ”


Hải Đăng cầm lấy ly nước rồi đưa sang phía Quỳnh Giao .


– Uống đi , cậu mệt rồi !


Cái gì ? Không phải chứ ??? Tên Hải Đăng này hôm nay tốt bụng đến dị thường thế ? Không được , Diệu Anh không thể để Quỳnh Giao uống ly nước đó được .


Quỳnh Giao lại chẳng biết gì , chỉ thấy cảm kích với hành động của Hải Đăng thôi . Ngay lúc môi chạm vào miệng ly , Diệu Anh đã nhanh chóng giựt lại :


– X … xin lỗi cậu nhé , Giao ! Nhưng mà … ly này là của Hải Đăng .


– Gì thế ? Để cậu ấy uống cũng được mà , cậu ấy học mệt rồi .


Hải Đăng giả vờ ngạc nhiên , một tay giữ chặt cổ tay Diệu Anh , tay còn lại với tới lấy lại ly nước .


– Không được . Hải Đăng cậu chỉ dạy Giao như vậy cũng mệt mà , không phải nói rất nhiều sao ?


– Nhưng tôi là con trai , cậu ấy là …


Nhân lúc Hải Đăng đang mở miệng nói , Diệu Anh liền nốc gần hết cả ly nước vào miệng cậu . Haha … vậy là đã thành công .


” Cho mi chết ! ”


Hải Đăng suýt nữa thì sặc , lườm Diệu Anh cháy mắt .


Mẹ nó , mặn chát !


– Gì vậy ? Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi . – Nói rồi Diệu Anh quay sang Quỳnh Giao có lỗi nói – Xin lỗi nhé , giờ thì hai người về phòng học tiếp đi . Lát tao làm ly khác đem lên phòng cho mày .


Quỳnh Giao gật đầu rồi đi lên phòng trước .


Chỉ còn lại mỗi Diệu Anh và Hải Đăng .


– Thế nào ? Nước cam ngon chứ ?


– Rất ngon . Cậu được lắm , Diệu Anh !


– Muốn uống nữa không ?


– Không cần !


Hải Đăng quay lưng dứt khoát bỏ đi .


Có biết lúc nghe tiếng đổ vỡ đó , cậu đã sợ lắm không ?


Có biết cậu rất sợ cô sẽ bị thương không ?


Vậy mà , cô lại chẳng hiểu gì cả ? Còn cố tình chơi xỏ cậu !


~~~~~


Một lát sau thì Diệu Anh cũng đi đến phòng Quỳnh Giao , gõ cửa phòng mà cô khấp khởi vui mừng


” Vẫn chưa xong đâu , Hải Đăng ! ”


Người mở cửa là Hải Đăng . Lần này cậu không bực bội gì cả , lại còn cười toe toét .


Lạ nhỉ , không lẽ uống gần cả kg muối cũng ảnh hưởng đến đầu óc sao ?


– Quỳnh Giao , nước của mày đây ! Ủa … Quỳnh Giao đâu ?


– Đưa cho tôi , cậu ấy mới vừa ra ngoài mua sách rồi .


Thật không ngờ , Hải Đăng lại tạo cơ hội cho cô . Trong lúc đưa ly nước cho Hải Đăng , Diệu Anh vờ sẩy tay đổ cả ly nước lên áo trắng của cậu .


– Ôi , xin lỗi ! Tôi xin lỗi !


Lại một lần nữa , Diệu Anh lại cố tình chơi khăm cậu . Nhưng không , lần này cậu không biểu hiện gì là tức giận , chỉ mỉm cười rồi nhìn Diệu Anh chê :


– Cậu thật , hậu đậu quá rồi !


Quái , còn cười được nữa à ? Tên này hâm chắc rồi !


Bỗng nhiên , Hải Đăng ép người Diệu Anh vào cửa phòng . Hơi thở nóng phả vào vành tai cô :


– Diệu Anh , cậu đang ghen đấy à ?



Hỏi bài mà cũng cần phải gọi điện cho Hải Đăng sao ? Có Diệu Anh ở chung nhà để làm gì ?


– Bài môn gì ?


– Là môn Anh .


Lần này thì Hải Đăng càng phải nói thẳng :


– Quỳnh Giao , hình như cậu không biết !? Tôi học lớp chuyên Anh không phải vì tôi giỏi Anh đâu . Tôi chuyên Toán , vì một lý do nào đó nên tôi được chọn vào 11 Anh A . Tuy không biết bài cậu muốn hỏi là gì , và có thể tôi giúp được . Nhưng tôi thắc mắc Diệu Anh là một dân chuyên Anh chính gốc , lại là lớp trưởng của 11 Anh A . Như vậy cũng đủ hiểu trình độ ngoại ngữ của cậu ấy hơn hẳn tôi . Tại sao cậu lại không hỏi , trong khi hai người ở chung nhà ?


Nhất thời không nghĩ Hải Đăng lại tuôn một tràng như vậy , đầu dây bên kia im phăng phắc .


Hải Đăng phía bên này nói xong mấy câu đó cũng không nói thêm gì nữa , chờ đợi sự phản hồi từ bên kia .


– Xin lỗi , hình như tớ làm phiền đến cậu rồi .


Xem ra Mai Quỳnh Giao còn hiểu chuyện , tuy sự thật là thế nhưng Hải Đăng vẫn lựa lời khôn khéo :


– Tôi chỉ thắc mắc vậy thôi , nếu cậu muốn hỏi , cứ việc hỏi .


Không sai dự đoán của cậu , Quỳnh Giao liền từ chối :


– Không cần đâu , để tớ sang phòng Diệu Anh hỏi cậu ấy cũng được . Xin lỗi đã làm phiền cậu !


Chưa đợi Hải Đăng trả lời , Quỳnh Giao đã chủ động tắt máy .


~~~~~


Cùng lúc đó , ở nhà của Diệu Anh .


Diệu Anh đang ở trong phòng chuyên tâm học bài . Ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa , quái lạ ! Hôm nay Quỳnh Giao còn khách sáo gõ cửa nữa à ?


– Vào đi , Giao !


Dứt lời , người bên ngoài liền mở cửa đi vào , ngồi phịch lên giường .


Người bên trong nhìn thấy hoảng hồn :


– Mày sao thế , Quỳnh Giao ?


Quỳnh Giao hai mắt ươn ướt nằm xuống giường , vùi mặt vào chăn , không đáp .


Hành động đó càng khiến Diệu Anh sốt ruột hơn . Diệu Anh bỏ cả bài vở đến ngồi bên giường , lay nhẹ người nó :


– Có chuyện gì ? Kể tao nghe , chẳng nhẽ không được ?


Quỳnh Giao nghe được mấy lời quan tâm đó , xoay người về hướng Diệu Anh , bắt đầu kể lể :


– Diệu Anh này , có phải tao còn gì sai sót không ? Sao Hải Đăng lúc nào cũng lạnh nhạt với tao thế ?


Thì ra là vì TRAI , cái lý do muôn thuở .


– Hải Đăng lại làm gì mày nữa à ?


– Lúc nãy tao gọi điện hỏi bài , cậu ấy chẳng những không bày , còn tuôn một tràng mắng tao .


– Cái gì ? Tên đó ăn trúng gan trời hay sao mà dám mắng mày ?


– Sao mày cứ gọi tên này tên nọ vậy ? Cậu ấy có tên đàng hoàng đấy !


Trong mắt Diệu Anh , lời của Quỳnh Giao là sự bênh vực mù quáng . Cậu ta đối xử với nó tệ như vậy mà trước mặt Diệu Anh vẫn cố bênh vực .


– Rồi rồi , Hải Đăng cụ thể là nói gì ?


– Bảo tao sao không hỏi mày , có mày chung nhà làm cảnh à ? Còn hỏi tao mày chuyên Anh lại dốt hơn người chuyên Toán không giúp tao giải bài tập được sao ? Còn … còn …


Nói đến đây Quỳnh Giao bỗng dưng bật khóc , làm Diệu Anh bối rối hỏi liền :


– Mày khóc cái gì chứ ? Còn nói gì nữa hả ?


– Nói … nói tao làm phiền cậu ấy !!!


– Phiền sao ? Thật quá đáng !


Diệu Anh không biết gọi là ngây thơ hay ngu ngơ mà tin lời Quỳnh Giao . Cô nào biết , trong câu nói đó , một phần là thật , đa số là bịa .


Mấy câu nói đó , như động chạm

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Trớ Trêu Online Trên Điện Thoại

Điếng người khi biết “người giấu mặt” hạ bệ tôi ở công ty lại chính là…

Bâng khuâng tháng tư về

Tiểu Thư Siêu Quậy gặp Thiếu Gia Cứng Đầu

Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ngoài bãi rác chỉ còn thoi thóp, vợ ôm đứa trẻ lên cho bú và cái kết sau 3 năm…