Snack's 1967
Lời bài hát Việt Nam | Lyrics.vn

Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ngoài bãi rác chỉ còn thoi thóp, vợ ôm đứa trẻ lên cho bú và cái kết sau 3 năm…

Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ngoài bãi rác chỉ còn thoi thóp, vợ ôm đứa trẻ lên cho bú và cái kết sau 3 năm… - 415 Lượt Xem

(ThichDocTruuen.Yn.Lt) – Vợ chồng chị khá nghèo, cả 2 đều thất học từ nhỏ làm lao động tự do. Cũng từ đồng cảnh dẫn tới đồng cảm mà họ quyết định dọn về ở chung một nhà.



Gọi là đám cưới nhưng thực ra chỉ là chồng dẫn chị về quê làm dăm ba mâm mời họ hàng mà thôi. Sau đó 2 vợ chồng chị lại lên thành phố kiếm sống. Chị thì lượm rác bán lấy tiền còn anh làm bốc vác thuê.





Ảnh minh họa



Cưới được 4 tháng thì chị mang thai đứa con đầu lòng. Hoàn cảnh khó khăn chị cũng chẳng thể nào tới bệnh viện thăm khám đầy đủ được. Tuy nhiên cái thai trong bụng chị vẫn lớn lên, mỗi ngày chị lại thấy bụng mình một to và con đạp rất khỏe. Chị đã hi vọng đứa con sinh ra khỏe mạnh như bố mẹ nó. Từ bé tới giờ chị chưa từng phải uống 1 viên thuốc nào cả.



Nhưng do không đi thăm khám thường xuyên nên chị không hề biết đứa con trong bụng mình đã già tháng mà không chịu chui ra. Chỉ cho tới khi cơn đau bụng bắt đầu hành hạ chị mới nghĩ mình sắp sinh và bảo chồng đưa tới bệnh viện. Suốt 1 ngày vật vã cuối cùng chị cũng sinh con nhưng đau đớn thay đứa con chào đời không cất tiếng khóc.



Chị chưa kịp nhìn mặt con thì đã bị cách ly, nhưng rồi cuối cùng bác sĩ thông báo đứa con mới sinh của chị chào đời mà không thể thở. Và cháu bé đã vĩnh viễn ra đi. Bác sĩ bảo bác sĩ bảo con trai chị bị thoái hóa dây rốn ngay từ trong bụng mẹ, dẫn đến con chị không được cung cấp đầy đủ lượng oxy cần thiết để thở. Chị mang thai gần 10 tháng mới sinh.




Chị đau đớn vô hạn vì mất đi đứa con trai mà chị mong ngóng bao tháng trời qua. Đêm ngủ hình ảnh đứa con cứ hiện về khiến chị không chợp mắt được. Rồi bầu ngực căng tức sữa, chị đau cả thể xác lẫn tinh thần. Chồng không cảm thông mà lại giận chị, anh mắng chị: “Có mỗi đứa con không biết đường đẻ” khiến chị càng đau đớn hơn.



Ở nhà được 1 tuần chị lại phải trở lại công việc kiếm rác. Sữa về chị phải vắt đi vì thực ra cũng không ai dám xin sữa của một người lượm rác như chị. Hôm ấy hai vợ chồng chị đi ngang qua bãi rác đó để tới chỗ anh đang làm thuê, chị định không nhặt rác nữa mà tới chỗ chồng xin việc. Nhưng bất ngờ 2 vợ chồng chị cùng nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng.



1 đứa bé bị bỏ rơi trong túi nilon ở bãi rác, người tím tái hơi thở yếu ớt, ruồi bâu xung quanh. Thấy chị định cúi xuống thì chồng gàn: “Chết đến nơi rồi nuôi làm sao được, kệ nó đi” rồi anh lẳng lặng bỏ đi. Nhưng chị nhìn thằng bé mà không cầm được nước mắt. Sao ai lại nhẫn tâm bỏ đứa trẻ tội nghiệp như thế. Nhớ tới hình ảnh đứa con mất sau khi chào đời, chị ôm vội đứa trẻ lên nhét miệng nó vào bầu ngực đang căng sữa của mình.



Không ngờ, mấy giây sau đứa bé bắt đầu có tín hiệu bắt ngậm bắt núm vú, chị vui sướng tột cùng, ngẩng mặt lên định gọi chồng thì anh đã đi khuất từ bao giờ. Chị quyết định mang đứa bé về nuôi, dùng quần áo mà chị xin và lượm được chị giặt sẵn cho đứa con bé nhỏ từ trước của chị để mặc cho đứa bé gái chị mới nhặt được.



Chồng chị tức tối chửi mắng chị rồi anh bỏ đi luôn vì không muốn phải lo lắng cho một đứa trẻ không phải con mình. Vậy là từ đó một mình chị chăm lo cho đứa bé bị bỏ rơi mà chị coi như chính con ruột của mình. Chị không nhặt rác nữa mà xin đi rửa bát thuê, ngày ngày chị địu con sau lưng còn mình đi rửa bát. Cuộc sống của mẹ con chị hạnh phúc tột cùng, ai nhìn thấy đứa bé gái ngủ ngoan trên lưng mẹ cũng thương, cũng cho bé sữa.



Đứa bé cứ thế lớn dần trong vòng tay chị cho tới năm nó 3 tuổi. Chính bản thân chị cũng không thể nào ngờ được, tai họa lại giáng xuống chị khi đứa con còn quá nhỏ. Một hôm đang đi trên đường thì bất ngờ chị bị tai nạn, may mắn lúc đó đứa con nhỏ đang chơi ở quán cùng với người chủ. Chị được đưa vào viện cấp cứu và bị liệt nửa người vĩnh viễn. Kẻ gây tai nạn bỏ trốn không tìm được, may có người chủ tốt bụng giúp không thì chị không qua khỏi.



Và chẳng ai có thể ngờ, người ở lại viện với chị chính là đứa con gái 3 tuổi mà chị nhặt ở bãi rác về. Chồng chị bỏ đi từ đó và chưa từng về thăm lại vợ 1 lần. Chị nhìn con bé mà trào nước mắt, thương con vô cùng. Chị nghẹn ngào:



– Để mẹ chết cho con đỡ khổ.



– Mẹ ơi đừng chết, con muốn thấy mẹ cười.



Từng câu nói của câu khiến chị nghẹn đắng, sao số phận lại cay nghiệt với chị đến vậy.



The post Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ngoài bãi rác chỉ còn thoi thóp, vợ ôm đứa trẻ lên cho bú và cái kết sau 3 năm… appeared first on .

Lời bài hát mới nhất

Xem thêm 

Lời bài hát yêu thích nhất

Xem thêm