Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full (xem 5802)

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full

ai ngày chăm sóc và nghỉ ngơi thì em đã khỏe lại và vẫn tiếp tục hành tôi như xưa nhưng như vậy cũng vui, cô nhóc hoạt bát vui tươi bướng bỉnh đã khỏe, mừng cho em.
- Hai em về quê anh ăn tết Tây không. – Trong buổi cơm tối, tôi bất chợt hỏi hai em vì ngày mốt là tết Tây rồi.
- Về quê anh hả, nghe vui đấy chị hai, mình đi nha. – Nghe đến đi chơi thì Vy hối hả, mắt sáng lên, miệng thì cười rất tươi.
- Nhưng phải gọi hỏi mẹ đã chứ, chờ em chút, em gọi mẹ nha anh.
Cũng phải thôi, cô Vân chỉ cho tôi đưa hai em đi chơi trong phạm vi thành phố mà thôi còn giờ phải đi xa nên cũng phải hỏi ý kiến cô một chút.
- A-lô, mẹ ạ!. Cho con với em Vy về quê anh Tân chơi vào dịp tết tây nha mẹ.
- Dạ, con biết rồi ạ, con sẽ chuẩn bị thật tốt.
- Dạ vâng, con cảm ơn mẹ, con sẽ trông em thật tốt mẹ đừng lo.
- Dạ, tạm biệt mẹ ạ !.


- Đi được rồi anh, nhưng mẹ dặn phải chuẩn bị mọi thứ như thức ăn, quần ào đầy đủ anh à. Mai mình đi luôn đi anh nhé, mình ở chơi hai ngày rồi về. – Vậy là Lan còn hớn hở hơn cả Vy, hai em thấy thích thì tôi cũng vui.
- Ừa, ăn cơm xong mình đi mua đồ, anh gọi cho Lam nhé.
- Ủa sao phải gọi chị ấy vậy anh?. – Vy thắc mắc hỏi tôi.
- Đi chung thôi em, Lam biết nhiều chỗ hay lắm.
- Dạ. Dù sao thì em với Vy cũng không còn ghét hay giận hai chị em chị ấy nữa .
Lan cũng nói, vậy là cả bốn người cũng chịu làm lành với nhau rồi, tôi cũng hơi lo sợ một chút thôi. Tôi lấy điện thoại gọi cho Lam:
- A-lô, Lam xin nghẹ ạ
- Chút đi mua đồ không, mai mình về quê luôn.
- Dạ được anh, mấy giờ mình đi anh.
- 7 giờ 30 nhé. Em chạy qua chỗ công viên nhà anh nha.
- Dạ, em biết rồi anh.
- Vậy chút gặp, bye em.
- Dạ, bye anh.
Tôi cất điện thoại rồi bảo:
- Xong, vậy chút nữa mình đi mua đồ.
- Dạ, mà anh nói chuyện với chị ấy coi bộ ngọt ngào qua đi. – Lan lườm tôi.
- Ơ, bình thường mà em.
- Hihi, em nói đùa mà. Thôi em đi tắm đây, Vy em rữa chén giúp chị nha.
- Dạ. – Vy đáp rồi cũng đi vào bếp.
Tranh thủ chạy về nhà thay bộ đồ rồi dắt chiếc xe đạp cà tàng ra, chiếc xe đạp này vào hai năm trước là một con tuấn mã chạy đua nhanh nhất lớp, thế mà bây giờ nó đã hết thời. Xong xuôi tươm tất thì dựng xe trước nhà em, lúc này Lan vẫn còn đang tắm còn Vy thì đã thay đồ luôn rồi. Nhìn cô nhóc trong quần jean lững áo thun cũng cá tính ấy chứ chẵng đùa, xinh đáo để luôn. Ngồi nói chuyện một lúc thì Lan cũng xong, cũng quần lững áo thun giống Vy, sinh đôi thì cái gì về quần áo nó cũng giống nhau, nói chung là hai cô bạn gái của tôi xinh và lung linh.
Ra đến công viên thì thấy Lam đã đứng chờ sẵn và đằng sau yên xe là bé Linh. Và giờ đây tôi phải đối diện với sự thật rằng một thằng đi xe đạp cà tàng có bốn cô tiểu thư đi theo, à nhằm, có bốn cô tiểu thư bên cạnh. Sự thật này ít nhiều gì cũng nhận được một ít gạch đá của các thanh niên đi đường.
- Hihi, đi thôi anh. – Lan nói rồi leo lên yên xe tôi.
- Đạp điện không đi, đi xe anh làm gì.
- Em thích anh chở à.
- Vừa đánh vừa xoa anh hả?.
- Hihi, tay trầy chút thôi mà anh, chở em đi. Muốn anh chở cơ.
- Rồi rồi, nhỏng nhẻo coi chừng Vy cười cho.
- Kệ. Hihi.
- Hai người sến quá đi thôi. Hihi – Lam trêu
- Plè. Chút đền cho em đấy nhé. – Vy lè lưỡi trêu tôi rồi cũng đi xe cùng Linh, còn Lam thì một mình.
Sau ngày Nole thì ai cũng khỏe khoắn và vi vu khắp các nẻo đường để chuẩn bị đón ngày tết Tây. Đi trên con đường lớn Trần Hưng Đạo thì cũng không lạ gì để bắt gặp những cặp đôi hay những bạn trẻ đi chơi, sôi nổi háo hức. Chắc họ cũng đang lên kế hoạch đi chơi tết Tây đâu đó thì phải, bọn bạn lớp tôi thì đi núi Tà Cú một nơi linh thiêng của tỉnh, chúng nó cũng có rủ tôi nhưng từ chối vì tôi đã có một lịch trình bên hai người con gái tôi yêu.
Gửi xe xong thì chúng tôi vào siêu thị, nhìn cái siêu thị rộng lớn mà đông nghịt người chen chút nhau ở cái cầu thang cuốn và nơi tính tiền, tôi nhìn mà phải phát khiếp. Chúng tôi vào tần trệt để mua đồ, tìm một cái xe đẩy cũng khó nữa là đằng khác, đúng là lúc có các mặt hàng khuyến mãi là đông nghịt người.
- Anh đẩy xe theo tụi em nhé!. – Lam bảo tôi.
- Ờ, biết rồi.
Bốn người con gái này bảo vô đây mua đồ hay đi vòng vòng không biết, cả bốn cô nàng đi thấy cái gì thì chỉ coi coi rồi bàn tán một lúc rồi lại đi chỗ khác một hồi lại vòng lại chỗ ấy. Đi từ nãy đến giờ rất nhiều vòng mà trong giỏ xe đẩy không có một món hàng nào. Phải công nhận sức chịu đựng lúc ấy của tôi hay thật, chứ khi đi với tụi bạn mà như hiện giờ cứ đi vòng vòng như thế tôi cho vêu mồm, nói thế thôi chứ lúc này tôi mà cằn nhằn thì hai em cho ngủ ngoài hành lang mất, ở ngoài đó vào cái thời tiết này thì có nước làm đồ khô phơi sương.
- Mấy em định mua mà lâu vậy, cứ đi vòng vòng không.
- Hi, tụi em đang so sánh các loại với nhau để mua cho phù hợp ấy. – Vy đáp lời tôi.
- Hả?. Giết người.
- Hihi, thôi giờ mua nè.
Lần này thì mấy em ấy đi mua thật, qua một chỗ là có thứ được bỏ vào, chiếc xe đẩy chống trơn lúc nãy mà bây giờ đã đang được đầy lên.
- Cái này nữa nè anh, nướng lên ăn ngoài trời là ngon nhất. – Lam bỏ vào hai hộp thịt bò.
Đi một lúc nữa.
- Cái này ăn tráng miệng nhé anh. – Vy tươi cười rồi bỏ vài hộp bánh Hura vào.
Một vài vòng nữa.
- Cái này được nè anh, chắc ngon lắm. – Lan cầm hai hộp bò khô mà đưa trước mắt tôi.
- Đúng đó em, cái này ngon lắm
- Hứ, không cho ăn. Ăn vào là ho liền mà cứ ăn.
- Thôi mua cho anh một hộp đi, nhìn ngon quá cơ mà.
- Không!.
- Đi mà Lan, một hộp thôi.
- Rồi thì một hộp, chừng nào em cho phép mới được ăn đó, bệnh vậy mà cứ thích ăn bò khô, em bó tay với anh luôn.
- Uầy, em mà bó tay thì có ai trị được anh chứ.
Tôi vừa dứt câu thi Vy, Linh và Lam cùng lúc lườm tôi:
- Hả?. Sao nhìn anh.
- Anh đợi đó.
Cả ba cùng nói rồi tản ra mua đồ tiếp chỉ có tôi với Lan là đứng chờ lương thực về mà thôi
- Là sao vậy em?.
Tôi cũng hơi thắc mắc không biết sao họ lại nói vậy, không lẽ mình lở lời sanh ra lở mồm hả ta. Ủa ấy nhằm, lở mồm sanh ra lở lời mới đúng.
- Thôi không có gì đâu anh. Hi. – Em nhún vai đáp.
Được một lúc thì tất cả mọi thứ trên chiếc xe cũng đã được tính tiền xong sau một thời gian chờ đợi rất ư là lâu vì tôi có cái gọi là văn hóa xếp hàng nên ưu tiên cho người già và phụ nữ, con gái nên nó ngốn của tôi khá nhiều thời gian vì siêu thì chỉ có phụ nữ đi để mua đồ thôi mà. Lúc tính tiền xong thì cũng là lúc tôi tự nhận ra rằng chắc phải dẹp cái văn hóa xếp hàng của mình qua một bên quá chứ nếu mua đồ mà cứ văn hóa xếp hàng thì có nước tới mai, ừa thì nó ga-lăng, lịch sự thật nhưng cũng phải tùy trường hợp mà sử dụng. Tôi là đấng nam nhi nên nhiệm vụ xách đồ thì đương nhiên là do tôi phụ trách, hai bịch đồ to tướng hai bên tay lúc này chẳng khác nào hai quả tạ có khi lên cơ luôn quá.
Xuống dưới khu lotte thì cũng được mấy em thưởng cho giây phút nghĩ ngơi khi Vy đòi ăn kem. Bốn cô nàng mua bốn loại kem khác nhau còn tôi thì uống Coca. Lúc này cũng muốn ăn kem lắm chứ nhưng mà phải đành uống nước để chút có năng lượng mà xách đồ nữa chứ.
- Mai mấy giờ đây chị Lam?.
Lan lên tiếng hỏi, ca này cũng thật sự khó cho Lan và Vy, nếu tính ra là Lam nhận tôi là anh trai mà Lan, Vy là hai cô bạn gái tôi nên

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cố tình đi ăn quên ví ai ngờ bạn gái cũng không mang tiền và cái kết khi gã đánh giày rút tờ 100 ngàn trả hộ

Mình buông rồi cậu nhé

Xin lỗi em chỉ là con đĩ

Thì ra con dâu ngoan hiền là thế này đây!

Đọc Truyện Vì Đó Là Em Voz Full