Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end ) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end ) (xem 1790)

Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end )

n kia giết chết.”

“Em cũng không muốn” Dung Nhan dựa vào bức tường bên cạnh, khẽ nói với mình.

Mười phút sau, họ rời khỏi căn phòng nhỏ.

Mã Đạt cúi gằm mặt khi đến con đường nhỏ vắng lặng này, còn Dung Nhan thì đeo đôi kính râm đi phía sau anh. Bây giờ là 9h sáng. Trên đường không có mấy người đi bộ. Chẳng ai để ý đến một đôi nghi phạm đang bị cảnh sát truy nã đang đi ngang qua họ.

Họ gọi một chiếc taxi, nhưng không đến thẳng nhà thờ. Họ ghé vào một cửa hàng sách. Mã Đạt để Dung Nhan đợi trên xe, còn anh vào trong mua một cuốn sổ nhỏ. Sau khi Mã Đạt quay lại xe, họ mới bảo tài xế đưa họ đến nhà thờ. Dung Nhan rất ngạc nhiên nhìn cuốn sổ nhỏ trên tay Mã Đạt. Đó là một cuốn sổ nhỏ màu xanh lá cây. Dung Nhan lấy quyển sổ đưa lên nhìn thì thấy rõ tên sách “Sổ tay mã điện báo tiêu chuẩn”.

Dung Nhan hỏi với vẻ khó hiểu: “Anh mua cuốn sổ này làm gì?”

“Trong cuốn mã điện báo tiêu chuẩn này, mỗi chữ Hán được thay thế bởi bốn con số. Đây chính là mã điện báo công khai của mã điện báo.”

“Thế nếu như đó là mã điện báo mật thì sao?”

“Thế thì chỉ có người chết mới biết được thôi.”

Dung Nhan đương nhiên hiều người chết mà Mã Đạt nói chính là chồng cô, Chu Tử Toàn.

Mã Đạt không nói gì thêm nữa. Anh hiểu rất rõ việc dựa vào cuốn sổ tay mã điện báo dân dụng này để phá giải các mật mã chỉ đơn thuần là dựa vào sự may mắn. Bởi vì nếu anh ta là một cao thủ lập mật mã thì sẽ chẳng bao giờ dùng mã điện báo công khai này cả. Tận dụng thời gian lúc xe taxi vẫn đang trên đường đến nhà thờ, anh lật phía đằng sau cuốn sổ. Ở đây anh có thể thông qua phiên âm để tra các mã điện báo bằng chữ Hán.

Anh nhanh chóng tìm ra 5 mã điện báo mà 5 chữ Hán trong câu “Thần đang nhìn ngươi đấy” thay thế. “Thần”: 4377; “đang”: 0961; “dõi”: 4170; “theo”: 4192; “anh”: 0132. Ghép các con số này lại với nhau anh được một dãy mật mã: 43770961417041920132. Dãy số này có tất cả 20 số.

Mã Đạt dùng bút ghi lại dãy số này. Lúc anh đang chuẩn bị vắt óc suy nghĩ về nó thì chiếc taxi đã đến nơi cần đến_ nhà thờ lớn nổi tiếng nhất ở thành phố này.

Vừa xuống xe, Mã Đạt liền ngửa cổ lên, cố gắng hết sức nhìn về phía đỉnh nhọn hoắt dựng lên theo kiểu Gothic 2 (http://vietmessenger.com/books/?title=thandangnhinnguoiday&page=36#n2) ở trên chóp nhà thờ. Nhà thờ này được xây dựng cách đây 100 năm, có đỉnh nhọn cao to hướng thẳng lên bầu trời vài chục mét. Dưới bầu trời càng lúc càng xám xịt, trông nó càng tỏ rõ vẻ trang nghiêm, cung kính.

Mã Đạt hít một hơi lạnh lẽo, cùng Dung Nhan bước vào trong nhà thờ. Trong thánh đường, dưới những vòm cuốn to có mười mấy giáo đồ đang làm các nghi thức tôn giáo và một vài du khách ở hàng ghế sau đang chiêm ngưỡng công trình kiến trúc đẹp như một tác phẩm nghệ thuật này. Mã Đạt không còn sợ gặp phải cảnh sát vì anh biết cảnh sát sẽ không tùy tiện xông vào những nơi thờ cúng của các tôn giáo để bắt người.

Bức tượng chúa Giêsu đang chịu khổ hình được đặt ở phía khu sâu nhất ở khu cung thánh, nơi dựng bàn thờ Chúa. Có điều chúa Giêsu ở trên giá thập tự lúc này đang nhắm mắt.

“Ông ta không nhìn thấy được anh.” Dung Nhan nói khẽ vào tai Mã Đạt.

“Em nói ai?”

“Chúa Giêsu trên giá thập tự. Ông ta đang nhắm mắt.” Dung Nhan cũng đang chú ý đến điểm này, cô tiếp tục khẽ khàng nói: “Thần đang nhìn ngươi đấy, đáng tiếc là ở đây thần không nhìn thấy anh.”

“Có thể, ông ta không cần mở mắt cũng có thể nhìn thấy tất cả mọi người ở đây.”

Đúng lúc đó, một bà lão ngồi trước họ một dãy quay đầu lại, đưa ánh mắt khinh miệt nhìn về phía họ.

Dung Nhan cười với bà tỏ vẻ xin lỗi, sau đó kéo Mã Đạt ra khỏi nhà thờ, vừa kéo vừa nói nhỏ: “Anh không nên bàn luận về chúa Giêsu trong nhà thờ.”

Mã Đạt không chịu, nói: “Nhưng chúng ta cứ thế này mà đi sao?”

“Trong cái nhà thờ này chẳng có thứ mà anh cần đâu.” Nhưng ngay sau đó Dung Nhan lại an ủi anh, nói: “Nhưng mà quanh nhà thờ có thể tìm được manh mối gì chăng.”

Thế là bọn họ nhìn sang con đường quanh nhà thờ. Hôm nay không phải là cuối tuần, người đến tham quan rất ít. Hơn nữa bầu trời ngày càng xám xịt nên chẳng mấy người để ý đến họ.

Bỗng nhiên, ánh mắt của Mã Đạt dừng lại ở con đường trước mặt.

“Anh sao thế?” Dung Nhan hỏi anh và nhìn về phía ah đang chăm chú nhìn. Cô nhìn thấy ở phía bên kia đường có một công ty cho thuê két bảo hiểm mà cửa vào của công ty này đối diện thẳng với cửa ra vào của nhà thờ.

Mã Đạt vẫn dán mặt về phía đối diện, khẽ nói nhỏ: “Nếu như thần là chỉ nhà thờ thì thần đang nhìn công ty két bảo hiểm kia.”

“Két bảo hiểm? Có thể, chồng em đã để vật gì quan trọng trong két sắt thuê bên ngoài.”

Nói xong, họ đi qua đường, sang công ty cho thuê két bảo hiểm. Các biện pháp bảo vể ở đây không được nghiêm ngặt lắm, không yêu cầu họ phải đưa giấy tờ cá nhân gì ra cũng để cho họ vào trong. Phía bên trong do các căn phòng nhỏ ghép lại. Mỗi phòng nhỏ đều xếp các hàng két bảo hiểm, mỗi két bảo hiểm phía trên đều có 4 chữ số, muốn tìm được két bảo hiểm của Chu Tử Toàn trong hàng nghìn hàng vạn cái két này trong khi không có giấy tờ và số má gì, thật như mò kim đáy biển.

Đúng vào lúc họ định bỏ cuộc thì Mã Đạt bỗng nhiên nhìn thấy một chiếc két có dán số 4377. 4377, con số này lập tức thu hút sự chú ý của anh. Anh vội mở cuốn sổ, mã 4377 ứng với chữ “Thần”

Chiếc két số 4377 đang nhìn anh.

“Thần đang nhìn ngươi đấy.”

Mã Đạt khẽ đọc lại câu nói đó. Trong lòng anh bỗng thấy có chút phấn khích. Anh nắm lấy tay Dung Nhan nói: “Bây giờ, thần đang ở ngay trước mặt chúng ta.”

Tiếp đó là việc mở chiếc két. Họ nhìn sang phần hướng dẫn sử dụng mới biết những chiếc két này không cần chìa khóa, mà ở trên cánh cửa nhỏ của mỗi chiếc két đều có một bàn phím số nhỏ và một màn hình hiển thị. Họ phải nhập được đúng mật mã vào bàn phím mới có thể mở két. Nếu như mật mã bị nhập sai 3 lần thì hệ thống báo động kết nối với 110 sẽ lập tức kêu vang.

Mã Đạt nhìn lại dãy số mà anh đã ghi lại: 43770961417041920132. Bây giờ, 4377 đã là số mã của chiếc két vậy thì thử 16 số còn lại. Mã Đạt cẩn thận nhập từng số trên bàn phím 0961417041920132. Nhưng màn hình hiển thị lập tức báo: Mật mã sai.

Mặt Dung Nhan bỗng biến sắc, cô lo lắng nói: “Chúng ta còn hai cơ hội nữa.”

“Không, chúng ta không thể mạo hiểm đến lúc chuông báo động kêu thì mới bỏ chạy được. Nếu như thử thêm một lần nữa không được, chúng ta sẽ phải đi ngay, không thể thử lần thứ 3. Vì thế đây sẽ là cơ hội cuối cùng của chúng ta.”

“Vậy thì chúng ta nên dùng mật mã nào?”

Mã Đạt cẩn thận xem lại 20 con số, trống n

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bầy Chim Trắng Trong Sân Trường

Bên nhau trọn đời – Cố Mạn

“chạy Mất Dép” Vì Bạn Gái Hotgirl… 5 Ngày Đánh Răng 1 Lần

“Tình địch” lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường

Tử vi hàng ngày 12 cung hoàng đạo Thứ Tư ngày 08/03/2017