Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm (xem 1559)

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm

hế rồi cái bóng này từ từ quay mặt nhìn thẳng về phía máy quay, một tiếng “rè rè” phát ra rất là inh tai, Trà nghe thấy tiếng đó thì giật thót mình, còn Long thì có vẻ như khó chịu, cậu tìm cách để máy ở chế độ mute nhưng không tài nào ấn được. Cái tiếng “rè rè” đó cứ ngày càng tăng dần, thế rồi cái bóng trắng quay hẳn người lại về phía máy quay, cái ông lão đó từ từ tiến lại về phía máy quay. Trà run sợ úp mặt vào người Long, còn Long thì đang cố ngắt tiếng máy tính, nhưng mắt vẫn dán lên màn hình. Bất chợt cái mặt ông lão như bay tới gần máy quay, một cái mặt trắng hếu, đầu tóc lưa thưa, hai đôi mắt đen xì với cái môi thâm quầng đập vào màn hình. Long giật nẩy người lùi lạ về phía sau, Trà lúc này cũng hét toáng lên. Thế rồi đoạn phim chuyển qua nhiễu sóng.

Phải mât một lúc thì hai người mới đủ can đảm để coi tiếp, đoạn phim thứ hai thu được từ cái máy quay đặt ở sân sau. May mắn sao là cái giếng ở sâu sau cũng nằm trong khoảng quay, Long nhanh tay ấn dừng ngay khi mà mọi người ở ngoài sân vừa làm lễ gọi hồn. Sau khi đã nhìn kĩ một lúc, Long lại cho đoạn phim chạy tiếp, sau đó cậu quan sát thật kĩ cái vị trí miệng giếng đó. Quả nhiên là một bóng người mầu trắng, Long zoom vào góc đó thì cậu có thể đoán đó là một người phụ nữ với mái tóc dài, cái vong này chỉ nhô nửa người lên khỏi miệng giếng thế rồi nó lại từ từ chui xuống và biến mất. Ngay lúc này đây, chợt một tiếng “Rầm” vang lên trong căn phòng, cả Long và Trà giật thót tim quay đầu nhìn ra cửa phòng, cái cửa vẫn đóng im ỉm, thế rồi một loạt tiếng đập cửa kêu gào phát ra, thì ra tiếng động này phát ra từ trong máy tính, vậy mà sao nghe cái tiếng đóng sầm cửa đó cứ y như ngoài đời thực vậy? Trà lúc này ôm chặt lấy Long nói:

- Em nhớ đoạn này rồi… đây là lúc Hải vô trước xong cả cái cánh cửa đó tứ nhiên đóng rồi khóa chặt lại ….

Long chăm chú quan sát và khẽ gật đầu, đứng đó kêu gào đập cửa thêm một lúc, cuối cùng Trà và Hương kéo nhau chạy vòng ra sân trước, cũng là lúc mà màn hình bắt đầu nhiễu xóng. Long vô cùng thắc mắc, cậu không hiểu tại sao hai cái máy quay này đều chỉ được một lúc là mất cả hình và tiếng, cậu nhớ rõ ràng lúc cậu lấy máy về kiểm tra thì thấy máy móc vẫn bình thường mà.

Long nhanh tay coi lại hai đoạn phim thu được từ máy quay di động do cậu và Hải cầm, thế nhưng kết quả là chỉ được một lúc là tự nhiên lại nhiễu sóng. Long và Trà ngồi đó coi nốt những đoạn phim còn lại, nhưng họ dường nhữ kinh hãi tột độ trước những gì mà họ nhìn thấy trên màn hình, Khi gộp tất cả các đoạn phim lại thì họ thấy ông Lý, cứ lặng lẽ lủi thủi đi một mình trong căn nhà này, hết lên gác rồi lại xuống nhà, có lúc là đứng úp mặt vào tường hay như đứng im lìm giữa buồng. Lạ hơn nữa đó là cái dáng vẻ đi lại của ông Lý nhìn không khác gì dáng vẻ của cái vong hồn ông lão mà cả hai người nhìn thấy ở đoạn phim lúc đầu. Trà ngồi đó khi nhìn thấy cái cảnh tượng này thì cô như hiểu ra rằng, ông Lý chắc chắn đã bị vong nhập rồi. Chợt Trà có cảm giác như có một ai đó đang hiện diện rất gần đây, Trà quay đầu nhìn ra cái cửa phòng đang đóng im ỉm và được khóa chặt kia. Long thì vẫn đang dán mắt lên cái màn hình, cậu đang coi đoạn phim có Hải đang đi lòng vòng và ông Lý thì cữ lẽo đẽo luẩn quẩn theo sau Hải, tại sao lại như vậy chứ? Trà ngồi đó mà mắt cứ dán vào cửa, cái cảm giác mà cô đang cẩm nhận được chính là cái cảm giác mà mỗi khi người âm hiện diện, đó chính là cái lộc trời cho. Trà nhìn cánh cửa không chớp mắt, thế rồi cô á họng không nói lên lời khi mà ngay trước mắt cô, cái tay cầm của cánh cửa đang di chuyển, “Không lẽ vong hồn tại căn biệt thự đó đã về theo họ đến tận đây?”. Nhưng trong lòng Trà bây giờ cảm thấy an toàn lắm và không có gì phải lo sợ khi mà cánh cửa phòng đã khóa chặt và cô đã có Long ở bên cạnh. Nhưng có lẽ những cái suy nghĩ đó cũng không giúp gì được cho Trà khi mà chính mắt cô nhìn thấy cái cánh cửa kia đang từ từ hé mở, Trà cảm thấy ớn lạnh đến tật cùng, một tay cô giật giật áo Long, miệng run rẩy:

- Anh … anh ơi …

Long thì lúc này mắt vẫn dán vào cái màn hình máy tính, trên màn hình đang quay lại đoạn phim gắn ở cầu thang, ngay cái cảnh mà cậu với ông Lý đang đánh nhau, “Vậy quả thực cái người mà cứ theo đuổi mình trong căn biệt thự đó là ông Lý sao?”, Long tự hỏi trong lòng, Trà ngồi cạnh Long thì người cứ run lên từng hồi, tay cô giật mạnh hơn nữa. Thể rồi khi mà cái cánh cửa đó hé ra vừa đủ rộng, một bàn tay gầy gò trắng bóc thò vào. Trà như sợ hãi tột cùng, cô ôm vồ lấy Long mà gào thét, Long lúc này mới giật mình đỡ lấy cô hỏi:

- Sao thế em?

Trà cứ úp mặt vào người Long gào khóc, cô một tay chỉ lia lịa ra phía cửa phòng. Long quay đầu ra nhìn, không có một ai, cánh cửa phòng vẫn đóng im ỉm. Long quay lại nói với Trà, cậu giỗ dành:

- Làm gì có cái gì đâu em…

Trà nghe Lọng nói vậy thì cô mới run rẩy ngửng mặt lên nhìn ra phía cửa. Thế nhưng điều còn khiến Trà kinh hãi hơn là cái ông già lưng còng lúc nãy trong màn hình máy tính bây giờ đã đứng lù lù ở cửa phòng nhìn cô. Trà gào thét, cô vùng ra khỏi tay Long, lao vào góc phòng. Long thấy Trà cư xử kì cục như vậy thì cậu ta hết nhìn ra cửa rồi lại nhìn quanh phòng, đâu có cái gì đâu. Long phải lao tới vỗ về Trà:

- Em nhìn thấy cái gì thế?

Trà lúc này cứ úp mặt vào tường, quay lưng ra ngoài mà khóc:

- Ông lão … ông lão ý đang ở trong phòng này…

Long nhìn lại thì quả thực là không có ai, thế rồi cậu ta lại ra sức vỗ về cô. Chợt ánh đèn trong phòng nhấp nháy mấy cái, thế rồi tắt hẳn. Trà càng kinh hãi, cô la hét toán loạn và bắt đầu chạy như điên như dại trong phòng tối đen. Long dù có nói thế nào cũng không ngăn được cô, thế rồi không may Trà va phải Long, Long ngã đập đầu vào cái tivi, còn Trà thì ngã thẳng lên giường. Chợt cô có cảm giác như có một bàn tay trẻ con đang kéo lấy chân mình, Trà đạp mạnh cô gào thét trong nước mắt:

- Không! Các người buông tôi ra!!!

Vừa lúc này thì cánh cửa phòng bật mở, Hương và Hải bước vào, Hải với tay bật công tắc đèn, cả căn phòng sáng trưng. Hương lúc này nhìn hai người và căn phòng hỗn độn thì thốt lên:

- Có chuyện gì thế này?!

Vừa lúc này, ông Lý cũng từ đâu bước vào, Long thì nằm dưới đất đầu chảy máu, Trà ngồi trên giường co do, toàn thân cô mồ hôi tuôn ra đầm đìa. Thật không may cho họ, chiếc máy tính của Long đã bị đạp văng xuống đất vỡ tan tành, ngay cái ổ cứng cũng bị thiệt hại nặng nề đến mức không thể sử dụng được. Phải mất một lúc, mọi người băng bó vết thương cho Long, dọn dẹp qua căn buồng, xong xuôi đâu đó, chỉ có Hương là ở trên buồng bên cạnh Trà để dỗ dành và an ủi cô, vì kể từ lúc mọi người xuất hiện, Trà không nói một câu gì, toàn thân thì cứ run lên bần bật, ánh mắt thì sợ sệt.

Ba người Long, Hải, và ông Lý đi xuống căn buồng ở dưới. Sau khi đã đóng cái cửa phòng lại, Hải hỏi Long:

- Chuyện gì đã xảy ra vậy Long?

Long ngồi ở cái ghế, mặt đăm chiêu, ông Lý thì ngồi im lặng dương đôi mắt nhìn về phía Long. Long phải mất mấy phút mới trấn tĩnh lại

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tình yêu cũng có những sự thật tàn nhẫn mà ai cũng phải chấp nhận

Nhóc Con, Tôi Thích Cô!

Ám ảnh lo sợ khi gặp lại tình một đêm

Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ngoài bãi rác chỉ còn thoi thóp, vợ ôm đứa trẻ lên cho bú và cái kết sau 3 năm…

Tử vi tuần mới từ 13/03 – 19/03/2017 của 12 cung hoàng đạo