Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm (xem 1560)

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm

được, thế rồi cậu ta ngửng đầu lên nhìn Hải nói giọng lí nhí:

- Không … không ổn rồi Hải ạ …

Hải từ từ ngồi xuống cái ghế bên cạnh Long, cậu ta đặt tay lên vai Long hỏi:

- Không ổn chuyển gì?

Long lúc này nhìn qua bên Hải thở dài nói:

- Mình và Trà lúc nãy ngồi coi lại những thước phim lấy từ căn biệt thự …

Nói đến đây chợt Long im lặng, Hải thúc giục:

- Thế hai người thấy những gì?

Long vẫn ngồi đó im lặng, thế rồi cậu ta nhìn về phái ông Lý, Long hỏi:

- Bác Lý … có đúng là bác không nhớ tí gì về vụ việc tối hôm qua tại căn nhà biệt thự đó không?

Ông Lý bắt gặp ánh mắt của Long thì vội vã quay đi chỗ khác, ông ta vẫn không nói một lời nào. Hải thì càng lúc càng tò mò và không hiểu Long đang nói cái gì. Long hỏi lại:

- Bác Lý! Bác trả lời cháu đi?!

Ông Lý vẫn ngồi im, thế rồi Long có vẻ giận dữ, chắc cậu nghi ngờ rằng ông Lý còn đang giấu mình chuyện gì đó. Long bất chợt quát tháo ầm ỹ về phía ông Lý, nhưng ngay khi cậu kịp nhận ra, thì ông Lý đã nổi khùng lên, lao tới tóm cổ Long và quát:

- Tao đã bảo mày là tao không nhớ cơ mà?!

Long cũng trợn mắt hét lớn:

- Thế ông giải thích sao về những đoạn phim ghi lại được?!

Ông Lý đáp:

- Tao không biết cái gì hết! mày nghe rõ chưa?!

Hải thấy mọi chuyện có vẻ căng thẳng, cậu ta vội cố can ngăn hai người. Thế nhưng đứng đó túm cổ áo nhau, quát mắng nhau được một lúc thì ông Lý đùng đùng bỏ đi, ông ta đóng cánh cửa phòng đánh rầm lại sau lưng. Hải lúc này quay qua vỗ mạnh vào người Long mà nói:

- Long, nói cho mình nghe, cậu nhìn thấy gì trong những đoạn phim đó?

Long thở hắt ra một hơi thật dài, thế rồi Long nhìn Hải với ánh mắt buồn bã, Long hỏi:

- Cậu còn nhớ tí gì về tối hôm qua đó không?

Hải ngẫm nghĩ một lúc, thế rồi Hải kéo Long ngồi xuống ghế, cậu ta từ từ thuật lại cho Long nghe về những gì mà cậu bắt gặp cái đêm định mệnh đó. Long ngồi nghe Hải kể lại, cậu có thể cảm nhận được một dòng nước lạnh chạy dọc sống lưng mình, từng cọng lông gà dựng lên thẳng tăm tắt. Long cũng kể cho Hải nghe về cái đêm định mệnh đó, những gì mà cậu đã trải qua. Kết thúc câu chuyện, Long nhìn Hải chằm chằm, thế rồi cậu nói cái giọng rờn rợn:

- Cậu có biết, ai là người cứ bám theo cậu với mình không?

Hải nuốt nước bọt cái ực, thế rồi Hải hỏi:

- Ai ?

Long nhìn Hải không chớp mắt, cậu nói đũng hai từ lạnh lẽo:

- Bác Lý…

Hải nghe xong thì không tin vào tai mình cho lắm, làm sao ông Lý có thẻ bám theo cả cậu và Long được cơ chứ? Khi mà hai người lại không đi cùng nhau? Không lẽ ông Lý biết thuật phân thân. Hải gãi đầu gãi tai nhìn Long:

- Vô lý lắm …

Long lúc này mới nói lại:

- Không vô lý đâu… chính mắt mình nhìn thấy ông ta lặng lẽ theo cậu, thậm chí là phá mình trong những đoạn phim đó mà…

Hải thở dài, vẻ mặt suy nghĩ, thế rồi cậu ta đáp:

- Tiếc là cái ổ cứng đã hỏng… nếu không tớ cũng rất muốn coi…

Bất ngờ Long đặt tay lên vai Hải, Hải giật mình quay lại nhìn, Long lắc đầu nói:

- Cậu không cần phải coi đâu, tớ tin là mọi chuyện chưa chấm dứt ở căn biệt thự đó đâu… có vẻ như … còn có một thứ gì đó theo chúng ta về lại đây rồi.

Hải nghe thấy đoạn “theo về” thì cậu sởn gai ốc khắp người, mắt nhìn Long không chớp, không biết Long có đang đùa cậu ta hay không nữa. Nói đến đây, Long đứng lên lục cái túi đựng laptop, Long lôi ra một cái phong bì tài liệu to đùng. Cậu đặt cái phong bì lên trên giường, thế rồi Long lôi từ trong đó ra một đống bùa vàng, đỏ và trắng. Hải ngồi đó nhìn Long mà còn ngạc nhiên hơn nữa, thật không thể ngờ được rằng Long lại chuẩn bị kĩ lưỡng như vậy. Nhanh thoăn thoắt, Long cầm hai cái bùa vàng dán lên bờ tường đầu giường. Sau đó cậu dán hai cái bùa đỏ lên phía tường trên cửa nhà vệ sinh và một cái lên trên tường gần cửa ra vào. Long cầm hai cái bùa trắng cuối cùng dán ngay lên mặt ngoài cánh cửa. Hải ngó theo Long cậu ta hỏi:

- Cậu dán bùa làm gì thế?

Long dán xong rồi quay đầu lại phía Hải nói:

- Cẩn tắc vô áy náy, mình đọc được trên mạng thấy đề cái khách sạn này thường có vong hồn vất vưởng, tính làm phóng sự ở cả cái khách sạn này nữa… nhưng coi bộ, chúng ta phải bảo vệ chính mình hơn là làm phóng sự.

Hải ớn lạnh, thế rồi cậu ta hỏi:

- Nhưng tại sao lại dán nhiều bùa như vậy?

Long đáp lời, vừa nói cậu vừa chỉ tay:

- Hai cái bùa vàng đầu giường là để bảo vệ lúc mình ngủ, bùa đỏ ở cửa nhà vệ sinh và cửa phòng là để phong tỏa căn buồng đồng thời chắn ma từ trong nhà vệ sinh. Hai cái bùa trắng ở ngoài là để ngăn không cho ma quỷ ra vào từ cửa chính.

Hải nhìn Long hỏi:

- Nhà vệ sinh mà cũng có ma sao?

Long nhìn Hải nói:

- Nhà vệ sinh hay nhà tắm thường là nơi oan hồn chết đuối ẩn náu, vì là nơi nhiều nước và lạnh lẽo nhất trong nhà.

Hải nghe xong thì chỉ còn biết ớn lạnh. Xong xuôi đâu đó, cả Long và Hải cầm bùa lên phòng trên dán y như ở buồng của họ. Hương là người ra mở cửa, Trà đã ngủ say và Hương phải dỗ mãi thì Trà mới ngủ được. Lúc dán xong, Long hỏi Hương là Trầ có nói gì không thì Trà lắc đầu. Thế rồi cả Long và Hải quay lại xuống phòng dưới, ngồi đợi mãi mà không thấy ông Lý về, do quá mệt, cuối cùng hai người tắt đèn đi ngủ trước. Long vừa đặt lưng xuống là ngủ ngon lành ngay được, còn Hải thì do những gì mà Long kể khiến cho cậu cảm thấy rờn rợn, khó ngủ vô cùng.

Hải nằm cạnh Long, mắt cứ mở tháo láo mà không tài nào khép lại được. Cả căn phòng tối đen như mực, không một tiếng động. Hải nắm đó cố dỗ giấc ngủ, nhưng trong đầu cậu bắt đầu nghĩ ngợi mien man, linh tinh. Chợt một thứ ánh sáng lóa lên rồi tắt phụt đi, hải quay đầu nhìn quanh, “ánh sáng từ đâu ra vậy?”. Hải bắt đầu rùng mình run sợ. Thế rồi tiếng rào rào phát ra từ trong buồng tắm, Hài bất chợt rùng mình, mồ hôi cậu bắt đầu vã ra như tắm. “làm gì có ai trong buồng tắm mà lại mở máy nước nhỉ?”, Hải run rẩy nghĩ thầm trong đầu. Lúc đầu hải cố ép bản thân nghĩ rằng nước không may lỏng van mà chảy, nhưng càng nghe cái tiếng nước đó, cậu ta lại càng tin rằng như có người đang ở trong đó tắm thì đúng hơn. Cái bóng đèn trong nhà tắm cứ chập trờn, thế rồi ngay tại cái cửa kính bắt đầu xuất hiện một bóng người đứng sau tấm cửa kính nhà tắm đục mờ dưới ánh đèn nhấp nháy. Hải trố mắt co dúm người, không lẽ, không lẽ đúng là khách sạn này cũng có ma thật?

Chương 9: Đêm Dài Lắm Mộng.

Hải nằm đó run rẩy, mặc dù người cậu ta đang toát mồ hôi đầm đìa nhưng mà Hải vẫn cố gắng chùm kín cái chăn. Tiếng nước chảy trong nhà tắm không còn rào rào như lúc đầu, mà thay vào đó là cái tiếng nước chảy róc ra róc rách, kèm theo là cái đèn trong nhà tắm cứ chập chà chập chờn. Vẫn là cái bóng người đang đứng sau tấm kính. Hải dường như không hề chớp mắt, cậu cứ nhìn chằm chằm vào cái bóng lúc hiện lúc ẩn theo cái ánh đèn nhấp nháy đó, trong đầu Hải lúc này bắt đầu cầu trời khấn phật mong cho là mình đang bị ảo giác, mong cho cái bó

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng

Đòn trả thù cao tay của cô con dâu bị nhà chồng lừa cưới, lấy hết hồi môn

Em Là Thiên Thần Hay Là Phù Thủy

Cây thuốc phiện thiên đường

“Em xin lỗi, vì em mà chưa thể có con cho anh được”