Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa (xem 1542)

Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa

thích thế. Bộ cô nhìn tôi thôi, cũng không đủ để hiểu sao? Người ta luôn sợ tôi. Nhất là phụ nữ. Có những thằng được phụ nữ mời mọc, và bọn chúng thích thế. Những thằng đó thích được mời mọc. Bọn chúng cảm thấy sướng. Nhưng tôi, thì người ta không mời. Cái tôi đạt được từ phụ nữ, là điều hoàn toàn ngược lại. Phụ nữ nói với tôi: “Đừng đến gần tôi.” Giống như cô vậy, Stella à. Xưa kia tôi không thích thế. Nhưng rồi tôi đã làm cho một người phụ nữ phải hối hận vì đã nói câu đó. Stella nghe hắn, nhưng lời nói của hắn không hề có ý nghĩa. Stella muốn hét lên, nhưng không có ai để nghe tiếng hét của cô. Stella muốn bỏ chạy, nhưng không có nơi nào để đi. Thậm chí nước mắt cũng có thể làm cho Stella cảm thấy nhẹ hơn, làm cho thân thể đỡ cứng đờ, nhưng Stella không khóc nổi. Stella chỉ có thể đứng đó và để cho gã đàn ông nhìn cô bằng cặp mát nhợt nhạt kỳ lạ, cười khẩy bằng cái miệng méo. - Được rồi, cứ cho là tôi sợ anh… Stella bất đầu nói. - Cô cứ gọi tôi là Jesse, hắn nói. - Không… tại sao tôi lại?… Mắt gã đàn ông như thôi miên cô. Mắt trống rỗng đến nỗi chỉ nhìn vào thôi, Stella có cảm giác như là một vực thẳm không đáy. Nỗi sợ của Stella chuyển thành sự chóng mặt. - Cứ gọi tôi là Jesse, hắn lập lại. - Được rồi… anh Jesse. Stella cố không nói gì, cố rút tên hắn trở về cổ họng như thể đó là một lời cấm đoán. Nhưng Stella vẫn nói ra, và nó làm bỏng môi cô khi cô phát âm, nhưng đúng lúc đó chiếc xe tải nhẹ ồn ào rẽ vào lối đi, phá vỡ bầu im lặng lẫn sự mê hoặc kia. Tay giúp việc bước xa khỏi Stella, miệng vẫn mỉm cười, rồi ra bàn ngồi. Emery vào từ cửa sau, mừng rỡ và phấn khởi. Thậm chí có lẽ anh không hề để ý thấy rằng Jesse đang có mặt trong bếp. - “Chất lượng tuyệt hảo”, họ bảo anh thế, Emery hài lòng nói. Em nghĩ sao? Đào của anh là chất lượng tuyệt hảo. Emery bước ra bồn rửa chén để rửa tay. Rồi anh trở ra bàn ngồi cạnh Jesse. “Bây giờ ta chỉ còn mỗi việc hái những quả còn trên cây.” Stella bất lực nhìn hai người. Bây giờ Jesse không còn chú ý đến Stella nữa, mà lại nhìn Emery. Hai bàn tay to của hắn nằm dài, bất động trên bàn ở hai bên dĩa ăn. Cánh tay dày đặc lông đen – lông rậm đến nỗi gần như chằng chịt vào nhau, trông giống bờm thú hơn là da người. Bên cạnh hắn, trông Emery thật nhỏ bé và yếu ớt. - Đào chất lượng tuyệt hảo, Emery nói, em nghĩ sao? Không, Stella nghĩ bụng, không thể để anh ấy muốn nói gì thì nói. Stella cảm thấy căm thù anh, và những thứ mọc trong bụi, những thứ làm cho ta muốn gãy xương sống khi phải lượm chúng lên, cho chúng vào thùng rồi gửi chúng đi để người khác ăn. Sao bây giờ không nói? Lập lại với anh những gì Jesse đã nói cô? Nhưng Stella sẽ kết thúc bản tường thuật như thế nào? Làm thế nào Stella diễn đạt được những gì Jesse không diễn đạt được do Emery về đến kịp thời? Jesse đến đây để làm cho Stella sợ… rồi bây giờ chuyện gì sẽ xảy ra..? ° ° ° Khoảng trước mười hai giờ trưa, khi hai người đàn ông đang ngoài vườn cây ăn trái, những đám mây rải rác đầu tiên bắt đầu nhóm lại. Chưa có gì chắc chắn hay đáng lo ngại; nhưng Stella là vợ người làm nông và cô biết rằng cần phải dè dặt mọi sự thay đổi. Khi hai người đàn ông trở về ăn trưa, Stella thấy rằng Emery cũng đang lo thời tiết. Anh bật đài trong phòng khách lên. Phát thanh viên chỉ nói về một vùng mát lạnh đang di chuyển từ từ. Hai người đàn ông ăn vội vã. Jesse có vẻ càng mệt mỏi hơn hôm qua nữa. Hai người nhanh chóng trở ra vườn, việc thu hoạch không thể chờ đợi. Nhưng hai người không làm việc nhanh bằng hôm qua. Gần đến giờ ăn tối, thì cả hai trở về với chuyện đào thứ nhì. Bữa ăn diễn ra trong im lặng. Jesse lại không hề chú ý đến Stella, và đi ngủ ngay khi xong bữa tối. Emery bảo anh quá mệt để đi nhà máy đồ hộp ngay tối nay. Phải chờ ngày mai. Emery hàm ý chính sự mệt mỏi của Jesse đã làm cho công việc bị chậm trễ. Nhưng Stella không nói gì. Stella sẽ không toan đuổi Jesse nữa. Cứ một chút, là Emery ra ngoài để xem xét bầu trời đêm. “Mây đen kịt,” Emery nói khẽ. Thỉnh thoảng có những cơn gió rất mạnh. Thay vì đi ngủ, Emery ra nằm trên ghế dài gần đài, vặn volume đủ lớn để thức chờ tin tức thêm về thời tiết. Stella nhìn chồng suốt một hồi. Bây giờ thì Stella cảm thấy buồn cho chồng. Chính anh cũng đã sợ, mặc dù với lòng kiêu hãnh đặc thù của nam giới, anh đã cố không để lộ. Nhưng bây giờ anh chỉ lo lắng cho vụ thu hoạch. Emery không hề tỏ ra ích kỷ. Nếu anh muốn thu hoạch đào, là vì chính anh lẫn Stella. Anh là một người chồng tốt theo khả năng anh. Chính anh đã tìm trong quyển catalo bộ đồ gỗ phòng ngủ và chọn đúng kiểu mà vợ có thể thích, đúng không? Emery yêu cô; Stella không hề nghi ngờ. Nhưng Stella không chào anh khi bước qua phòng ngủ. Stella chỉ ra khỏi phòng khách, đóng cửa lại phía sau, rồi áp tai vào cửa để xem Emery có biết Stella đi rồi hay không. Chỉ có tiếng đài phát nhạc thay vì phát những tin mà Emery đang quan tâm. Stella không bật đèn lên. Cô biết rành phòng ngủ đủ để tìm tất cả những gì cô muốn lấy mà không cần ánh sáng. Chiếc vali nhỏ nằm trên kệ tủ và Stella chỉ cho ít đồ vào. Cho dù Stella có định mang đi mọi vật dụng cá nhân, thì cũng không có gì nhiều mà cho vào vali. Năm phút sau Stella đã sẵn sàng. Lương tâm không hề cắn rứt Stella. Dù sao, Stella đâu có bỏ Emery đi luôn. Khi đã hái xong đào, khi Jesse đã đi rồi, thì Stella sẽ quay về. Và Stella sẽ cố gắng làm cho chồng tha thứ vì đã bỏ anh ra đi. Stella đóng vali lại, mở cửa lá sách ra. Bên ngoài, mây dày đặc đã che mất mặt trăng và các vì sao, bóng đen như không thể nhìn xuyên qua nổi. Stella bỏ vali qua cửa sổ rồi bước ra cũng bằng ngả đó. Khi đã ra ngoài, Stella đứng yên một hồi, lắng tai nghe ngóng. Tiếng nhạc từ đài phát thanh nghe rõ từ ngoài cũng như từ trong phòng đã át được tiếng bước chân của Stella. Bây giờ Stella đã tự do. Cô sẽ ra đường cái, đi bộ về hướng thành phố. Nếu không có ôtô hay xe tải nào đi ngang cho cô quá giang, thì Stella chỉ cần đi bộ một hai cây số, rồi sẽ tìm ven đường một chỗ để ngủ cho đến khi trời sáng. Khi đó, Stella sẽ không thấy sợ nữa và chắc chắn sẽ tìm được một chiếc xe chở cô ra thành phố. Stella vừa mới cúi xuống cầm vali lên, thì bản năng cảnh báo cho cô biết về một sự hiện diện trước khi cô kịp phản ứng. Stella không động đậy, đột ngột bị tê liệt bởi nỗi khiếp sợ giống như lúc sáng. Dần dần, các giác quan xác nhận với Stella điều mà cô đã biết rồi. Hình bóng của Jesse đang đứng trước cô, đen tôi hơn cả bóng đêm. Hắn ngỏ một lời chào hết sức bất ngờ: - Chào Stella. Stella không biết hắn muốn gì, không biết hắn sẽ làm gì. Và chính vì vậy mà Stella sợ hắn. Stella chỉ biết rằng hắn sẽ không để cho cô thoát. Hắn có khả năng chạy nhanh hơn cô. Như một con thú, hắn có khả năng thấy trong bóng tối. Và hắn khoẻ mạnh hơn cô rất nhiều. Đầu óc của Stella, lúc đầu thì tê liệt, từ từ hình dung ra tất cả. Đài phát thanh vẫn ồn ả trong nhà. Stella bám vào tiếng động này như một mối liên lạc cuối cùng với một thế giới nơi tất cả đều bình thường và lành mạnh. Giọng nói ung dung, quen thuộc của phát th

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Búp Bê Tử Thần

Cô gái quát người đàn ông không nhường ghế trên xe bus, và cái kết không tưởng

Truyện Chị Ơi Anh Yêu Em Full Đọc Online

Truyện Chuyến Đi Vũng Tàu Voz Full

Chị Quản Lý Dễ Thương