Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa (xem 1541)

Đọc truyện ma- Phía sau cánh cửa

anh viên vang đến tai cô: “Bây giờ là bản tin dự báo thời tiết… sau tin ngắn này…” Có lẽ Emery đang ngồi cạnh đài. Emery là chồng của Stella. Đó là ý nghĩ trong đầu Stella khi cô hét lên. Một tiếng hét xé tai, một tiếng hét thật to lấp đầy khoảng trống xung quanh cho đến khi tiếng hét đó bị ngắt bởi bàn tay của Jesse ập xuống miệng cô. Stella chưa bao giờ thật sự ước lường sức của một người đàn ông mạnh như thế nào. Sức lực của Emery – những lần hiếm hoi mà Stella cảm nhận được – chỉ mạnh hơn chính sức của Stella một chút thôi. Bàn tay của Jesse thô bạo, man dại. Nó bịt mũi và miệng cô, hoàn toàn không cho cô thở nữa, làm môi cô dập vào răng, đè đầu cô rất đau vào tường nhà đến nỗi Stella có cảm giác sọ cô muốn vỡ ra và cô sẽ chết. Trừ phi Emery đến kịp trước khi quá trễ. Emery đang ở đâu? Chỉ nghe mỗi giọng nói đều đều nhàm chán của phát thanh viện lập lại nhiều lần: “Với Miller quý vị sẽ làm ăn tốt.” Nhưng giọng đó như nghe rất xa và yếu dần… yếu dần… “Miller… làm ăn tốt…” Đột nhiên bàn tay của Jesse để cho Stella thở một chút. - Stella, tại sao cô đã làm thế? Miệng của Jesse đang sát bên tai Stella, hơi thở hắn nóng, hầu như hữu hình. - Cô muốn Emery bước ra và thử cứu cô, đúng không Stella? Có phải cô muốn điều đó không? Vậy thì cũng hay đấy. Có lẽ tôi cũng rất muốn Emery bước ra. Emery là một tay chỉ huy nô lệ, đúng không? Lúc nào cũng luôn miệng: “Nhanh lên Jesse, trời đâu có nóng lắm đâu. Nào Jesse, khiêng mấy cái giỏ kia lên. Cao hơn, Jesse. Đi, cứ đổ mồ hôi một chút, Jesse ơi, đổ mồ hôi rất tốt.” Ừ, cứ để Emery ra. Bây giờ thì không có mặt trời, nhưng đến phiên Emery toát mồ hôi! Cũng đột ngột như vậy, Jesse buông miệng Stella ra, bước lùi một bước và không còn chạm đến cô nữa. Nhưng hắn mỉm cười. Mặc dù trời tối, nhưng Stella biết. Hắn đang mỉm cười với cô. - Stella, cô cứ hét lên để nó ra. Tôi muốn Emery ra. Stella nghe một tiếng động, tiếng cách rất khô. Stella biết ý nghĩa của âm này. Jesse đã rút con dao bẩn thỉu ra khỏi túi và đã bật lưỡi dao ra. - Hét đi Stella. Cứ để nó ra! Để nó nói tôi một lần nữa: “Làm đi Jesse”, rồi tôi sẽ chặt nó ra thành từng miếng nhỏ bằng mấy quả đào của nó, tôi sẽ cho nó vào giỏ và tôi sẽ gửi đi nhà máy. Người ta sẽ dán nhãn gì trên những cái hộp đựng Emery? Hét đi Stella! Stella hiểu rằng cơn nổi giận của kẻ điên khùng kia đã chuyển sang mục tiêu khác. Cơn giận đó xém nổ vào Stella, vì cô căm ghét và khinh thường hắn, nhưng bây giờ cơn giận đang chuyển sang anh Emery tội nghiệp. Emery, người chỉ muốn kẻ quái dị kia làm việc để kiếm ăn… - Tôi thách cô đó, Stella à! Tôi thách cô la! Nhưng Stella không la. Cho dù hắn có làm gì cô, Stella sẽ không phát ra âm nào. Về điểm này, Stella mạnh hơn hắn. Cũng may là Emery ngủ và Stella sẽ không bao giờ đánh thức anh. Bởi vì Stella yêu anh. Chỉ thế thôi. Đài phát thanh ngắt lời hai người: “… Trạm dự báo thời tiết yêu cầu đài kêu gọi mọi nông trang vùng Thung lũng Lớn hãy cảnh giác. Dự báo rằng sẽ có mưa đá lớn…” - Mưa đá, Jesse lập lại. Rồi hắn phá lên cười. Stella chưa bao giờ bước vào một nhà thương điên, nhưng khi nghe tiếng cười này, Stella tự nhủ có lẽ người khùng nhất trong những người khùng thể hiện nỗi vui của mình như thế đó. Stella không nhìn thấy Jesse trong bóng tối, nhưng xét theo tiếng động, Stella có thể tưởng tượng hắn đang nhảy một vũ điệu man dại. Và trong khi Stella bám vào tường nhà để giữ bình tĩnh, tiếng la hét của tên khùng cứ tăng dần. ° ° ° Hắn đã đi. Hắn đã lấy đi chiếc xe tải nhẹ cùng với số đào mới hái. Stella đứng lại bên tường, lắng nghe tiếng máy xe yếu dần trên đường cái về hướng đông. Hắn đã đi rồi… Stella trở về phòng qua cửa sổ cùng với chiếc vali. Stella giấu vali vào tủ, vì không muốn Emery biết rằng cô đã xém bỏ trốn. Stella vào phòng tắm, bật đèn lên, đứng trước gương cố giấu đi hoặc làm giảm dấu vết mà bàn tay mạnh bạo của Jesse đã để lại trên mặt. Rồi Stella mặc áo ngủ vào, khoác thêm áo dài, bước sang phòng khách. Emery vẫn nằm trên ghế dài, đúng chỗ trước khi Stella bỏ đi, nhưng mắt anh nhắm và đầu nghiêng về phía trước gục xuống ngực. Stella băng qua phòng, quỳ xuống bên cạnh ghế dài. - Anh Emery ơi, Stella nói thật khẽ. Anh Emery ơi, anh tỉnh dậy đi. Lúc đầu không có phản ứng nào. Stella phải lập lại tên anh nhiều lần, mỗi lần mạnh hơn. Cuối cùng Emery mở mắt ra. Lẽ ra Stella có thể nói với chồng về bản tin dự báo thời tiết đến thật đúng lúc và đã cứu sống cô, có thể là cứu mạng cả hai vợ chồng. Nhưng điều đó để sau. Trước tiên có một việc thực tế hơn phải làm. - Anh Emery ơi, Stella nói, có lẽ anh nên gọi cảnh sát. Jesse đã lấy xe tải nhẹ bỏ đi rồi. Hắn ăn cắp xe… - Jesse hả? Emery nói và ngồi dậy. - Có kẻ đã lấy cắp xe, Stella vội chỉnh lại. Có lẽ là Jesse. Emery đứng dậy khỏi ghế dài, đi qua trước mặt Stella, băng qua nhà bếp, bước ra ngoài bằng cửa sau. Không đầy một phút sau, Emery quay lại. - Đúng là xe tải nhẹ đã biến mất, Emery nói. Nhưng dường như anh không còn khả năng hành động. Bàn tay anh run rẩy, gương mặt tái mét và Emery cứ nhất định tránh nhìn vợ. Tội nghiệp anh Emery… Anh ấy cứ tự trách móc chính bản thân, trong khi tất cả là lỗi tại Stella. Nếu Jesse đã vào nhà hai vợ chồng, chính là tại Stella. - Em sẽ gọi điện thoại cho cảnh sát, Stella nói. Nhất định phải lấy lại xe tải nhẹ… - Em đừng bận tâm! Emery đột ngột la lên. Dù sao, lấy xe tải nhẹ lại để làm gì? Sắp có mưa đá và đào sẽ hỏng hết thôi… Stella nhìn Emery, ghê tởm không thể tả nổi. Emery đã không hiểu những gì anh vừa mới nói. Emery cứ ngắm bầu trời đêm. Bây giờ có sấm chớp sáng trên trời. Nhưng Emery không phải là nhà tiên tri về thời tiết. Emery đã nghe bản tin dự báo thời tiết, bản tin duy nhất thông báo về mưa đá, suy ra Emery cũng đã nghe tiếng hét của Stella. Và tiếng cười của Jesse. Vậy mà Emery đã không bước ra. Stella đã sẵn sàng hy sinh, thà không để chồng phải chịu nguy hiểm… Stella đã ngốc nghếch quá… Còn Emery, thì dám thản nhiên để vợ bị thương… hoặc bị giết. Stella yêu anh… Còn anh, anh đã không yêu cô… hoặc yêu từ xa… Bây giờ Stella hiểu ra rằng bao nhiêu năm hy sinh vừa qua đều là bấy nhiêu năm mất mát. ° ° ° - Vâng, thưa anh cảnh sát trưởng, Stella nói trong điện thoại. Hắn tên là Jesse. Tôi chỉ biết một mình tên đó. Nhưng anh dã biết nhận dạng hắn và nhận dạng của chiếc xe tải nhẹ. Vâng, hắn đi về hướng đông. Không sao, tôi không bị sao cả. Nhưng nếu được, thì nhờ anh cho bác sĩ đến đây. Cũng sẽ không giúp ích gì được cho chồng tôi nữa. Jesse đã đâm nhà tôi bằng con dao bếp, ít nhất khoảng một chục nhát dao… Khi Stella gác ống nghe xuống, tiếng lách tách đều đặn bắt đầu vang trên mái nhà. Đã bắt đầu trận mưa đá. Hạt rất to. Stella lắng nghe và mỉm cười.

CUỘC SĂN CỦA BÁ TƯỚC ZAROFF Đằng kia, đâu đó bên hướng phải, có hòn đảo lớn, Whitney nói. Đảo khá bí ẩn… - Đảo gì vậy? Rainsford hỏi. - Trên bản đồ cũ, đảo mang tên: Bẫy Tàu, 

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tôi coi tình cảm vợ chồng đã chết rồi, vì mẹ vì chị tôi chấp nhận ngủ trong cái nhà kho đầy chuột bọ hôi hám

Tán gái cạnh nhà

Ngày Gió Không Còn Thổi Lá Bay

Bị vợ phát hiện ngoại tình, chồng còn thẳng thắn đưa ra ”giao kèo ly hôn” khiến vợ sững người

Cố Gắng Thay Đổi Người Yêu Theo Chuẩn “soái Ca Ngôn Tình”, Cô Gái Trẻ Suýt Đánh Mất Hạnh Phúc Đích Thực