Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8564)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

p'>– Hải Đăng … !


– Gì ?


– Hôm qua … tôi xin lỗi !


Ồ , thì ra là còn nhớ đến chuyện đó ! Cứ tưởng quên rồi chứ , bày đặt giả vờ xin với chả lỗi .


– Dỗ ngọt người yêu xong rồi đấy à ?


– …


– Phải rồi , người yêu làm sao bằng bạn được . Phải ưu tiên quan tâm người yêu hơn chứ !


– Đồ ngốc , người yêu cái gì chứ ? Xoay mặt lại đây tôi xem .


Ai đó vẫn cứ ngoan cố , lơ lơ đi , đếch chịu quay cái bản mặt thối đó lại . Diệu Anh đành phải dùng đến hành động , ôm mặt của Hải Đăng xoay về phía mình , một chút nhúc nhích cũng không được , làm Diệu Anh tưởng mình mạnh lắm . Nào ngờ ai đó đang sướng lâng , ngu gì cựa quậy . Để mặc cô làm gì thì làm .


Nhìn kĩ bên má phải hình như có vết xước thì phải ? Chậc , cũng cái tội Diệu Anh nuôi móng tay ! Bây giờ lại quả báo .


Hải Đăng nhìn Diệu Anh săm soi mặt cậu mà buồn cười . Đúng là do cô , nhưng chỉ là vết xước bình thường . Mà cô kìa , cái mặt ăn năn hối lỗi đến thương .


– X … xin lỗi nhé ! Có đau không ?


Đúng như người ta nói ” Được đằng chân lân đằng đầu ” , Hải Đăng nhân cơ hội suýt xoa :


– Nhức lắm , cả đêm qua tôi khó ngủ chết đi được .


– Tội thế ! Giờ đỡ chưa ?


– Còn đau lắm !


– Làm sao bây giờ ?


– Gớm , sao trăng cái gì ? Cậu còn lo cho tôi đấy à ?


– Tên đáng ghét nhà cậu , tôi đếch thèm quan tâm làm gì !!!


Diệu Anh giận dỗi hất mặt Hải Đăng ra , quay sang tiếp tục ôn bài .


Hải Đăng biết là con gái giỏi lắm giận hờn vu vơ , nhưng có bao giờ để ý đâu . Bây giờ Diệu Anh trước mặt trưng ra vẻ mặt giận dỗi đó lại đáng yêu vô cùng .


Áp mặt xuống mặt bàn , nhìn nhìn vẻ mặt của Diệu Anh . Ai đó bị người khác nhìn chằm chằm khó chịu lắm , mà không nói .


– Diệu Anh ơi …


– Anh dễ thương ơi …


– Đừng giận tôi mà ! Anh rộng lượng lắm , tha cho tôi đi !


– Anh à , cậu người lớn lắm mà ! Chấp nhặt con nít như tôi làm gì !!!


– …


Cứ thế có kẻ năn nỉ ỉ ôi mãi , người kia cũng thấy vui vui trong lòng , mà ứ chịu tha đâu !



Quái nhỉ ! Tên này cứ mỗi lần vào nhà Diệu Anh cứ tự nhiên như nhà của mình vậy ?


Mà thôi , lên xem phim tiếp . Người ta đến tìm người yêu mà , cô nhiều chuyện làm gì cơ chứ ?


Đi ngang qua phòng Quỳnh Giao thấy tiếng cười nói của hai người rất vui , chắc hẳn bây giờ Quỳnh Giao đang hạnh phúc lắm .


Nghĩ vậy rồi Diệu Anh mỉm cười vào phòng .


– Hải Đăng , sao trễ rồi cậu còn sang đây ?


– Tôi muốn sang gặp Diệu Anh một lát , nhưng không có lí do …


Hải Đăng bây giờ đã không còn ác cảm với Quỳnh Giao như trước nữa .


Hôm ấy khi biết được sự thật vừa thấy tức giận khi Mạnh Hoàng lợi dụng Diệu Anh để kiểm chứng tình cảm của Quỳnh Giao . Vừa ngẫm lại , thấy mình cũng có khác gì ?


Chẳng phải cậu cũng đang lợi dụng Quỳnh Giao vì người con gái đó sao ?


Thật tồi tệ ! Hải Đăng tìm gặp Quỳnh Giao , nói hết tất cả kèm theo đó là một lời xin lỗi .


Vậy mà Quỳnh Giao vẫn bỏ qua , nói rằng cô không để ý , nói rằng đã hết yêu cậu rồi . Hãy để cô giúp cậu , cũng như giúp cho Diệu Anh nhận ra tình cảm của mình và của Hải Đăng .


Hải Đăng trong phút chốc cảm thấy mình trước thật sai lầm . Sao lúc trước cứ nghĩ xấu cho Quỳnh Giao , chẳng phải cô rất tốt hay sao ?


– Sao vậy ? Làm gì ngẩn ngơ ra thế ?


Quỳnh Giao thấy nãy giờ Hải Đăng không nói gì , lại hỏi .


– Không có gì .


Quỳnh Giao đẩy ly nước lọc sang cho Hải Đăng , lén cười bí hiểm .


– Vậy cậu uống tí nước đi .


Hải Đăng cũng chẳng nghi ngờ gì , nhận lấy ly nước uống hết cả ly .


Nói chuyện được vài câu lại thấy đầu óc lâng lâng . Quỳnh Giao trước mặt tự nhiên hoá thành 2 người , mọi thứ xung quanh tăng lên theo cấp số nhân , đếm không xuể .


Lúc này Hải Đăng lại muốn gặp Diệu Anh kinh khủng , lúc nãy thấy ở cửa nhìn cô có vẻ không vui lắm . Tự dưng lại thấy bồn chồn , lo lắng .


– Tôi sang phòng tìm Diệu Anh .


Hải Đăng loạng choạng đứng dậy , đi được vài bước cảm giác như đứng không vững . Bỗng có một vòng tay choàng qua người mình , lo lắng hỏi :


– Cậu sao thế Hải Đăng ? Cần tớ giúp gì không ?


– Kh … không cần . Chắc tôi buồn ngủ thôi . Sang gặp Diệu Anh rồi sẽ về ngay .


– Nhìn cậu không ổn lắm đâu ! Hay là ở lại đây , tớ sang phòng Diệu Anh ngủ cũng được .


– Không sao . T … tôi ổn !


Quỳnh Giao càng cố níu Hải Đăng lại thì cậu càng cố gắng tránh đi . Từng bước mệt nhọc đến phòng Diệu Anh , gõ gõ cửa . Mà gõ mãi cũng chẳng thấy cái mặt thối ấy ló ra .


– D … DIỆU ANH !


Cố nói làm sao cho thật lớn , hi vọng người đó trong phòng nghe được . Y như rằng mấy giây sau Diệu Anh liền ra mở cửa . Trên miệng còn ngậm miếng khô mực .


Hải Đăng bất chợt ngã vào người Diệu Anh , suýt nữa là cô té mất .


– Diệu Anh , nhớ cậu quá ! Tôi muốn gặp cậu lắm !


~~~~~


Vì tuần này au bận đi trại với lớp , sẽ không có thời gian up truyện . Chap 19 đã up hôm 12/3 , giờ chap 20 up 14/3 nhé . Nên vì thế trong tuần này sẽ không có chap nào nữa nhé =))) .


Chúc mọi người Valentine trắng vui vẻ ◠◡◠ .



Quỳnh Giao thấy mấy biểu hiện đó của Hải Đăng thật lạ . Liền xua xua tay trước mặt cậu .


– Tôi không sao . Chắc mệt quá thôi .


Hải Đăng lắc đầu cười cười . Nụ cười đó , toả sáng như nắng . Tim Quỳnh Giao lại một lần nữa lệch nhịp .


– Ừ , vậy tốt rồi . Tớ xuống nhà trước nhé , hai người cũng mau xuống đi .


Quỳnh Giao ôm mặt quay lưng đi .


Thật ra ban đầu Hải Đăng cũng có chút nghi ngờ là Quỳnh Giao làm . Nhưng mà , chẳng phải đêm qua Quỳnh Giao cũng uống nước đó sao ? Không thể nào là cô được ! Chắc thật là do Hải Đăng mệt quá rồi !


Trở lại trong phòng , Diệu Anh vẫn ngái ngủ chẳng hay biết gì .


Hải Đăng kéo ghế xoay đến ngoài đối diện giường , cằm tựa lên tay chăm chú nhìn người con gái đó .


” – Này , sao cậu xinh thế nhỉ !


– Vậy á ? Ai cũng bảo thế ?


– Diệu Anh , tớ quyết định rồi !


– Quyết định cái gì ?


– Sau này cho dù chuyện gì có xảy ra , cậu có đồng ý hay không . Tớ nhất định sẽ cưới cậu làm vợ .


– Hở ?


– Cả đời này vợ tớ chỉ có mình cậu thôi , Vũ Hoàng Diệu Anh . Hải Đăng này hứa đấy ! Danh dự luôn ! ”


Thời gian trôi qua rất mau , tên tuổi , khuôn mặt , giọng nói , … Tất cả đều in sâu trong Hải Đăng . Duy chỉ có một điều cậu thất vọng , Diệu Anh chẳng nhớ gì cả !!! Chẳng nhớ cậu là ai ? Xem như lần đầu hai người gặp nhau .


Mãi suy nghĩ chẳng biết Diệu Anh đã thức dậy từ bao giờ , chằm chằm nhìn Hải Đăng .


– Sao cậu còn ở đây ? [/p

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đập heo đất của vợ, tôi chết điếng khi nhìn số tiền vàng trong đó

Chồng nhắn tin mừng nhân tình có bầu nhầm qua máy vợ và kế trả thù khiến 2 kẻ phản bội phải quỳ van xin

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa

Chuyện tình lãng mạn của bà già 93 lái phi công 95

Truyện Bước Qua Yêu Thương Full