Tối đến, cô ấy sẽ về! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Tối đến, cô ấy sẽ về! (xem 5760)

Tối đến, cô ấy sẽ về!

ế rồi mở cửa ô tô và đi ra ngoài. Tú đóng cửa cũng nhẹ nhàng từ tốn, tuy trong lòng đang hận bản thân mình như thiêu như đốt. Tại sao lại sinh ra trên đời này với vóc dáng như thế này? Tại sao số phận lại bảo Tú là em của Vương? Sau đó, Tú quay gót và đi thẳng vào trong nhà xe để lấy xe, không một lần ngắm nhìn Nhi rời khỏi đây.


Nhi vẫn đi dưới đường vắng tanh như vậy, cô tuy đang tập trung lái xe nhưng vẫn không thể ngưng rơi nước mắt được. Đứa nhóc mà cô hằng đêm nhung nhớ, hôm nay cô gặp lại, thì nó giống như hai người ở hai hành tinh khác nhau vậy. Mọi thứ không như mong muốn của cô nữa, vì một lời xin lỗi Tú cũng không nói. Chẳng lẽ, Tú không còn tình cảm gì với cô thật sao? Vậy là, điều cô lo sợ bấy lâu nay đã thành sự thật sao?


Tú rời khỏi ô tô của cô, không một lần ngoảnh lại, cũng không một lời chào tử tế, mối quan hệ của họ, không thể là những người bạn lâu ngày không gặp được, nó là một thứ cảm xúc vô cùng khó tả.


“Được, tôi hận cậu, Lê Anh Tú, đồ trái tim hóa đá, đồ không tim không phổi. Tôi… đã yêu cậu tới cỡ nào cơ chứ…”, Nhi vừa khóc nấc vừa nghĩa, cô nghĩ người cô hận không còn là Triệu Quốc Vương nữa, mà đó Tú, người đã làm trái tim cô thực sự tan vỡ.


Bây giờ là hơn 12h đêm, Minh Ánh – bạn thân của Nhi, bị một cuộc gọi chết tiệt đánh thức dậy…


“Mày lại có vấn đề gì sao?”, Ánh ngái ngủ nghe máy.


“Xuống mở cửa cho tao. Tao mua gà rán và bia đây rồi. Uống với tao đi!”


Nhi hoá ra là không về nhà. Cô tìm tới nhà của người bạn thân và quyết định sẽ uống một lần thật say, tửu lượng của cô không cao, nên cô nghĩ uống từng này bia sẽ giúp cô say thật sâu.


Minh Ánh đứng từ ban công nhìn xuống. Cô thấy Nhi đã đứng đợi mình ở dưới cổng. Cũng còn may cô chưa lấy chồng, hoặc hôm nay bạn trai cô không ở đây, chứ không thì cô không biết xử lý như thế nào. Nhưng dù có chuyện gì thì cô cũng không thể bỏ mặc người bạn đang thất tình hơn hai năm trời kia được.


– Vào đi, mày lại gặp chuyện gì hả?


Minh Ánh mở cửa cho Nhi. Nhi nhanh chóng đi vào bếp và bày đồ ăn ra bàn. Cô muốn say thật nhanh, say ngay từ bây giờ cũng được.


– Làm sao? Mày cứ cặm cụi ăn với uống thế? Mày nói tao nghe xem nào?


Minh Ánh phát bực lên quát Nhi. Dù cô đang giảm cân nhưng cô vẫn phải ăn vào cái giờ này cùng Nhi. Chính xác là ăn gà rán đấy!


– Có gì đâu, hôm nay tự tao tìm tới Tú, tự tao bảo nó vào trong xe, nhưng chính tao đuổi nó đi. Chính tao đuổi nó đi đấy mày ạ, tao làm đúng như mày nói còn gì…


Nhi vừa nói vừa khóc nấc lên. Sau đó cô lại ăn và uống bia.


– Mày mà có can đảm đuổi nó đi à? Nói thật đi, mày lại nghĩ trong đầu câu gì đó thật tồi tệ để nó nghe được đúng không? – Minh Ánh là người thứ ba biết được chuyện Tú có khả năng đặc biệt. Nhưng cô rất biết điều, cô không bao giờ nói ra điều này kể cả với người yêu của cô.


– Phải, tao đã nghĩ nó có thực sự làm tao bớt buồn được không. Nó nghĩ tao mắng nó vô dụng. Và nó bỏ đi. Đấy, tao làm được rồi, mày đừng mắng tao quỵ luỵ nó nữa!


Nhi buồn bực rồi nói.


– Phải, mày nên làm thế. Cho nó sáng mắt, cho nó biết mày đáng quý như thế nào. Nó đương nhiên còn yêu mày nên sẽ tìm tới mày sớm thôi!


Minh Ánh nhìn Nhi lúc này thật tội nghiệp, và thế rồi cô lại lỡ miệng.


– Đương nhiên còn yêu tao? Mày nói gì đấy? Mày có biết chuyện gì à mà khẳng định như vậy?


Người ta lúc say là lúc tỉnh nhất. Nhi có tý men rượu vào rồi, cô nhận ra được sự kì quặc trong câu nói của Minh Ánh.


– Không, mày ăn đi!


Minh Ánh biết mình đã lỡ lời nên luôn tìm cách lờ đi. Nhưng cô nào có thể giấu được trước ánh mắt dò tìm cuả Nhi chứ?


– Có, mày đang giấu tao điều gì đó. Tao biết chắc là như vậy. Nói đi, tao với mày còn gì để giấu nhau sao?


Nhi thực sự nghi ngờ, vì Minh Ánh luôn bảo cô phải tỏ vẻ làm ngơ với Tú, trước giờ luôn nói Tú nhẫn tâm với mình, nhưng giờ lại buột miệng nói rằng Tú yêu mình. Có gì đó uẩn khúc ở đây…


– Thì… bà bác tao là hàng xóm nhà tên Vương đó. Nghe bà ấy bảo, thằng Vương đó có đứa em ngoài dã thú do mẹ nó đi ngoại tình. Tao cũng tò mò lân la câu chuyện đó, cuối cùng họ bảo đứa em đó tức giận mà bỏ đi Anh, trước đó được nghệ sĩ nổi tiếng nuôi dưỡng nữa. Thực ra họ nói tới việc được nghệ sĩ nuôi dưỡng là tao biết đó là mày. Còn chuyện bỏ đi Anh thì thiên hạ đồn đại, tao mặc kệ. Tao nghĩ nó bỏ rơi mày không phải vì nó hết yêu mày đâu, có thể là có cảm giác tội lỗi. Tao hỏi người yêu tao về chuyện đó, tất nhiên tao không nói về mày và Tú, anh người yêu tao cũng bảo vậy. Tú bỏ đi, là vì cảm thấy tội lỗi với mày thôi!


Minh Ánh thở một hơi thật dài sau khi kể lại việc vì sao mình biết chuyện cho Nhi nghe.


– Mày nói vậy… là sao? – Nhi dần hiểu ra được câu chuyện, nhưng cô vẫn còn hoang mang lắm.


– Thì Tú là em cùng mẹ khác cha với Vương đó! – Minh Ánh cảm giác bất lực khi kể một sự việc rất dài và đối phương không hiểu gì.


– Cái đó… tao hiểu. Nhưng liên quan gì tới việc Tú bỏ rơi tao?


Nhi vẫn thắc mắc đoạn đó.


– Anh trai nó đã làm gì mày? Mày tự biết. Nó còn mặt mũi để yêu mày sao? Con người cũng có lòng tự trọng mà. Xem như chúng mày có duyên nhưng không có phận vậy. Mày có đủ lòng lương thiện mà tha thứ cho thằng anh của nó không?


– Tao không tha thứ cho Vương. Nhưng Tú, nó chẳng làm gì có lỗi. Thậm chí Tú bị bỏ rơi ở nhà trẻ mồ côi… ai biết được… số phận lại nghiệt ngã như vậy chứ? Tại sao lại bỏ đi một mình chứ…


– NÀY MÀY ĐI ĐÂU ĐẤY? NHI, …


Minh Ánh gọi theo khi thấy Nhi vội vã đứng dậy và chạy đi.



“Cô biết bây giờ là mấy giờ không?”, An bị đánh thức trong đêm đương nhiên là bực mình rồi. Cô còn chửi thề kẻ nào nửa đêm rồi còn gọi cho cô liên tục như vậy.


“Cho tôi địa chỉ nhà Tú. Xem như tôi cầu xin cô, làm ơn đi tôi có việc rất gấp!”


Nhi đang thực sự hối tiếc khi cô không biết chuyện này. Nhưng biết rõ rồi, cô càng giận Tú hơn. Cô cương quyết lần này sẽ khó mà tha thứ cho Tú. Vì Tú bỏ rơi cô với một lý do vô cùng nhảm nhí, và vì Tú vi phạm lời hứa với cô. Tú đã từng hứa không đối xử với cô như vậy, nhưng giờ lại tiếp diễn. Đối với cô thật quá sức chịu đựng.


“Căn hộ 1803 ở toà nhà G!”


An nhắn tin lại cho Nhi địa chỉ của Tú. Không biết có vấn đề gì mà 3h sáng rồi còn tìm tới nhà người ta nữa. An mặc kệ, cô quá mệt nên lại lăn ra ngủ tiếp mặc dù cô vẫn đang tò mò tại sao tới bây giờ Nhi mới xin địa chỉ của Tú. Tú về Việt Nam cũng hơn một tháng rồi mà.



Tiếng chuông bấm lên inh ỏi, Tú nhìn vào đồng hồ, chết tiệt, 3h30 sáng vẫn có người tới đây làm phiền Tú được sao?


– Lê Anh Tú, MAU MỞ CỬA!


Đi lại gần cửa đã nghe thấy tiếng la hét ở bên ngoài rồi, Tú lo sợ không biết mình có nê

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 02/04/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Kinh thành tam thiếu: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn

Cây thuốc phiện thiên đường

Lời Nguyền Định Mệnh