Hành trình tình yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Hành trình tình yêu (xem 3739)

Hành trình tình yêu

à cũng hiếm khi Uy nhờ ông ta điều gì, Uy muốn khẳng định mình mà không cần dựa giẫm vào ông bố cỡ bự của mình. Nhưng lần này có lẽ hắn sẽ phải muối mặt đến gặp ông ta. Chỉ một cú điện có thể chủ tịch Công đoàn sẽ nghĩ lại. Hắn tặc lưỡi Việt Vương Câu Tiễn còn phải nếm mật nằm gai huống chi hắn.
Thế là hắn gọi cho bố, ông già nghe Uy gọi biết thằng này đã chịu nhún ông, ông mắng chửi nó thế nhưng dù gì nó cũng là cốt nhục duy nhất của ông, ông làm sao bỏ nó cho được, chẳng qua là cái tính hách dịch trong công việc nó ăn cả vào những cách hành xử với gia đình ông rồi. Thằng con đã nhờ ông không làm nó cười vào mặt ông là hổ giấy lại còn bà vợ già của ông nữa chứ, ông tặc lưỡi, nhấc máy điện thoại.
Thế nhưng cả ông và Uy đã lầm, không phải ai cũng mua được bằng tiền hoặc đe doạ được bằng các hình thức khủng bố, ông chủ tịch Công đoàn vẫn vững như bàn thạch khi bố Uy gọi cho ông. Ông từ chối thẳng thừng :
– Anh ạ ! Toà báo của chúng tôi là một cơ quan có uy tín lâu đời, không có hiện tượng tiêu cực nên việc xét người xét việc cũng công tâm và minh bạch, nếu quả thực 2 cháu mà anh nói có năng lực thì cúng tôi và cấp trên sẽ xem xét quyết không để lãng phí tài năng còn thì tôi không thể hứa với anh điều gì khác được, mong anh thông cảm.
Bố Uy điếng người, ít ai dám từ chối ông ta nhưng kinh nghiệm cho ông đủ hiểu nếu già néo ắt đứt dây. Ông lo sợ cứ cố sẽ làm hỏng việc lớn của thằng con trai mình. Ông ta gọi cho Uy :
– Việc không xong đâu con, mày đừng cố. Thôi, bỏ đi con ạ, khó quá thì thôi, không làm ở đó thì sang nơi khác, thiếu gì, bố có thể giúp con đi đâu con muốn.
Uy vâng dạ cho xong nhưng hắn đâu dễ đầu hàng thế, cái gì càng khó càng kích thích hắn, hắn không chịu thua đâu, phương án cuối cùng là ăn không được thì phải phá.
*
* *
Kể từ hôm đó, cứ mỗi một ngày Uy lại gọi một người vào hỏi thăm tình hình cuộc sống rồi gia đình họ. Hắn hứa hẹn những cơ hội mới cho họ sau khi hắn và Cảnh lên. Uy rất giỏi trong khoản “ru dân” hắn làm người đối diện bị thuyết phục, hắn nói không cho người ta kịp nói, lời nói của Uy vừa như tâm sự nửa lại như đe doạ, với cách ấy hắn có thể có được sự ủng hộ của một nửa cơ quan, hắn chắc thế.
Mặt khác, Uy cũng cố gắng chia rẽ tôi và tập thể bằng cách dựng nên một số chuyện không có thật về tôi.
Với ông Bí thư, Uy thả “quả thối” :
– Chú ạ, có mấy vụ đi các Công ty viết bài về, Lam có nói gì với chú không ạ?
Nói gì ở đây là ông Bí thư hiểu ngay hàm ý của Uy, ông hậm hực :
– Không, có thấy gì đâu cháu.
Uy thì thầm, giọng nghiêm túc, đôi mắt không rời khỏi sắc thái trên mặt ông Bí thư :
– Chắc chỉ có chú Thái biết thôi chú ạ. Tài chính không minh bạch thế làm sao để làm lãnh đạo được.
Ông Bí thư mặt tái nhợt, tức cứ điên lên nhưng cố dịu giọng bảo :
– Thôi cần gì cháu, mặc kệ họ đi.
Uy ngay người ngồi lại, ánh mắt toát lên vẻ hài lòng, chỉ nói :
– Vâng!
Cái vẻ mặt tái nhợt của Bí thư khi gặp tôi còn chưa tan hết, nó thêm cả màu đỏ của sự bực tức nên tạo thành một bức tranh loang lổ như nhân cách của chính ông.
Thời điểm trưởng phòng chuyển công tác không còn xa, lúc này công tác nhân sự mới bắt đầu thực sự gấp gáp, chú Thái quyết tâm không để mưu đồ của Uy thành công. Đây là thời điểm thích hợp để ông đưa ra phương án nhân sự mới. Ông gọi riêng Uy vào và nói :
– Uy này, trước sau gì thì chú cũng về hưu, cái vị trí của chú chỉ có cháu hay chú Nhâm sau này đảm nhận. Trưởng phòng kinh doanh sắp đi, chú muốn tạo dựng một bộ khung vững chắc cho cháu và chú Nhâm ở lại đỡ vất vả, trước đây chú có bày tỏ ý định muốn Lam thế vào chỗ đó, bây giờ chú vẫn bảo lưu ý kiến của mình, chẳng hay ý cháu thế nào?
Uy gãi gãi vào bên thái dương, mắt nhìn xuống bàn để che dấu sự xúc động, hắn đang cú lắm vì những gì chú Thái nói, vài giây sau, hắn ngẩng lên, khuôn mặt đổi sắc vui vẻ bảo :
– Chú nghĩ thế cũng hợp ý cháu, lúc đầu cháu định tiến cử cậu Cảnh nhưng cái thằng này có lớn mà không có khôn, không dùng được, chú chọn Lam là hợp lý nhưng có việc này cháu muốn nói nhỏ để chú đề phòng, ông Bí thư có ác cảm với Lam hay sao đó, khi cháu nói đến thì ông ấy gạt phắt đi và bảo Lam không minh bạch về tài chính, sợ sẽ cấu kết với chú để làm ăn. Cháu thì cháu chả tin thế.
Nói xong một hơi, Uy lại đưa tay bóp trán che con mắt đang dò xét ông sếp của mình nhưng chú Thái không phải là con cừu non, ông chẻ thẳng vào mặt Uy :
– Có điều đó hả? Để hôm tới họp Ban chấp hành chú đưa ra, cháu làm chứng nhé!
Uy lúng túng ra mặt :
– Ấy chết, chú thừa biết công tác khiếu nại tố cáo là phải bảo mật mà, việc cháu nói với chú là việc cá nhân, mong chú giữ bí mật chứ chú nói toạc ra thế sau cháu sao dám nói thật với chú.
Chú Thái giả đò :
– Ừ, chú quên, thôi biết thế vậy, cháu ủng hộ là chú mừng rồi.
Uy nghe nói thế vội vàng xin phép về phòng mình, lòng bực tức vì bị bắt bài, cả xấu hổ nữa chứ.
Uy về phòng và vội vàng gọi ngay cho Bí thư và Cảnh cuối giờ ra quán nhậu gặp nhau để bàn mưu tính kế hòng phá hoại kế hoạch của chú Thái và phá chính bản thân tôi.
Ba tay cáo già ngồi bên nhau, trong một căn phòng vip là đại bản doanh quen thuộc của Uy. Khuôn mặt Uy tai tái, khuôn mặt Bí thư thì đỏ gay còn Cảnh thì nghệt ra như ngỗng ỉa. Uy “dò mìn” Bí thư :
– Chú Toan này, cháu nghe ông Thái nói ông ấy quen khá nhiều các anh trên Bộ, phen này chắc khó cho mình quá!
Bí thư Toan vằn mắt nhìn Uy :
– Quen đâu thì quen, chú phẩy tay trong cuộc họp một cái là nó trắng phiếu!
– Chú chắc chứ vì cũng chẳng tin được ai đâu, họ nói thế chứ bỏ phiếu kín thì cũng không biết đường nào mà lường.
– Cháu cứ yên tâm, chú còn đang kiểm soát được tình hình mà, chú sẽ ép ông Thái phải nghe theo mình.
– Ép ông Thái thì hơi khó nhưng nếu mua được nốt ông chủ tịch Công đoàn là xong.
Bí thư Toan nuốt ngụm rượu rôi nói :
– Thế cháu đã gặp ông ấy chưa?
– Rồi! Nhưng không xong chú ạ!
– Bây giờ phải làm mọi cách để hạ uy tín của cái Lam xuống, cháu phải tìm cách bới bèo ra bọ, bé xé ra to, nâng quan điểm chính trị lên thì uy tín nó sẽ giảm như thế sẽ dễ cho thằng Cảnh này hơn.
– Chú nói đúng ạ! Nhưng Lam không phải đứa vừa, nó tuy không nói nhưng động đến nó không phải dễ. Cháu tính nếu bí quá phải tìm cách đẩy nó đi và nhân tiện đưa luôn con bé Nhi và hai, ba đứa cùng phe nó nữa dù sao mình cũng cần phải dọn sạch con đường trước khi bước đi trên đó.
– Đẩy nó đi không dễ đâu vì nó là cục cưng của ông Thái, tuy nhiên cháu vẫn có thể hạn chế giao việc cho nó để nó không có cơ hội thể hiện được tài năng của nó.
– Nhưng mình không giao thì ông Thái vẫn giao như thường.
– Chuyện ấy chú sẽ lo, dán cho ông ấy cái mác chủ quan, thiên vị khi đánh giá năng lực của nó thông qua những việc của chính ông ấy là được ấy mà.
Uy gật gù còn Cảnh cứ ngây ra như phỗng, để mặc cho 2 lái buôn muốn làm gì cho tương lai của mình thì làm

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chị dâu hất hàm bảo mẹ em ” Bà thấy thế mà không dọn đi à!”

Cả thế giới này ghét bỏ em, bỏ rơi em thì anh vẫn yêu thương em!

Cho bạc hà thêm đường

Chị ơi anh yêu em

Tử vi ngày 16/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo