Hành trình tình yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Hành trình tình yêu (xem 3734)

Hành trình tình yêu

ược sếp Thái tiến cử hoàn toàn bí mật, ngoài chú Nhâm, sếp Thái, tôi và Uy ra thì không ai được biết cả, ngay cả Nhi tôi cũng không tâm sự. Nay hắn đang dùng chiêu “chim mồi” để dụ dỗ những ai muốn được cái chức ấy thì liều liệu mà “hỏi thăm” hắn, cái óc phân tích tình huống nhanh nhạy của tôi giờ mới phát huy hiệu quả, ngoài cái việc chim mồi ấy, Uy có thể đang muốn làm sứt mẻ tình cảm của tôi và Nhi, một sức mạnh vốn có của tôi.
Mặt khác hắn muốn tạo thêm sự cân bằng cho việc chọn lựa của tổ chức, vì xét về mặt kinh nghiệm thì Nhi khó mà ngang bằng với Cảnh mà chỉ có tôi mới làm được điều đó, không phải kiêu ngạo nhưng biết mình biết người trăm trận trăm thắng. Uy biết tôi vốn tính cả nể và hay nhường nhịn bạn bè nên nếu tôi biết Nhi cũng có ý định vào cái chân đó có thể tôi sẽ nhường và khi đó, phần thắng làm sao tuột khỏi tay Uy. Về thủ đoạn tôi thua Uy nhưng về việc phân tích tình huống tôi không hề kém Uy, tôi không thể có quyết sách gì lúc này mà tôi cần có chú Thái và chú Nhâm. Tôi hỏi Nhi :
– Thế mày có ý định gì không?
– Tao muốn hỏi mày.
Tôi bí quá, khó xử quá, không biết phải nói thế nào cho nó hiểu và nó thông cảm. Tôi đang cân nhắc từng lời nói vì nếu không khéo coi như trúng kế của Uy, tôi vuốt mái tóc ngược ra phía sau và quay lại bảo Nhi :
– Thực ra thì chú Thái cũng có ý định xây dựng tao vào cái chỗ trống ấy…
– Thế thì mày nhận đi, tao càng có cơ hội từ chối Uy, hắn là sếp, hắn nói mà mình cứ đây đẩy chối thì cũng bất tiện, nhân cơ hội này tao rút cho êm.
– Tao hỏi thật mày có thực sự muốn nhận không?
– Không, tao không thích danh vọng, tao còn phải lấy chồng, tao chỉ chú trọng đến gia đình thôi.
Tôi ậm ừ, kỳ thực nếu phải tranh giành với Nhi thì tôi thà chuyển công tác còn hơn, nó
là đứa mà tôi tự nhủ với lòng sẽ không bao giờ làm tổn thương.
– Thôi được rồi, tao và mày không nhắc chuyện này nữa nhé.
– Uhm, tao sẽ luôn ủng hộ mày, cố lên Lam.
Chúng tôi ngoắc tay nhau nhưng cả hai đâu biết rằng sự việc sau đó đã làm chúng tôi xa nhau.
Vài ngày sau khi tôi và Nhi gặp nhau, một buổi sáng, Uy qua phòng tôi và gọi :
– Nhi à, sang tôi gặp có tí chuyện.
Tôi lờ như không thấy, Nhi cười và đi qua tôi. Uy chờ Nhi và cùng về phòng hắn, cửa vừa đóng Uy hỏi ngay :
– Cái việc tôi nói với Nhi, Nhi nghĩ đến đâu rồi?
– Anh Uy ạ, em nghĩ kỹ rồi, em không phù hợp đâu, cái Lam nó hơn hẳn em một cái đầu về trình độ, em xin tiến cử nó với anh vả lại sếp Thái cũng muốn thế mà.
Uy giả bộ ngơ ngác :
– Thế hả? Mấy hôm trước Lam còn đến nhà và nhờ tôi ủng hộ cho việc cô ấy ứng cử chức trưởng phòng mà, nếu đó là ý sếp Thái thì Lam đâu cần nhờ đến tôi nhỉ? Lạ quá!
Hắn đưa tay bóp trán và che đôi mắt đang ti hí nhìn Nhi, hắn đã thắng, Nhi gần như tái dại trước thông tin mà Uy vừa nói, Nhi không ngờ Lam lại dối trá mình, Lam ngấm ngầm sau lưng Nhi như thế để làm gì, Nhi đâu có tranh giành gì với Lam. Đầu óc vô tư của Nhi không thể tư duy logic được lúc này.
– Dù lý do gì thì em cũng không nhận đâu anh ạ, em là phụ nữ, em cần có gia đình.
Uy thở dài :
– Nhi đúng là người phụ nữ lý tưởng, xin chúc mừng anh chàng may mắn nào đó, giá mà người phụ nào cũng nghĩ được như Nhi thì tốt.
Uy đang ám chỉ Lam nhưng Nhi chẳng biết, Nhi chào Uy rồi vội vàng ra ngay, Nhi là đứa không giữ được lời, nó ra đến ngoài là kéo tay tôi xềnh xệch ra hành lang. Uy đứng trong phòng nhìn qua khe cửa và khẽ nhếch mép mỉm cười.

Vừa thả tay ra, Nhi mắng tôi xa xả:
– Mày làm cái gì thế, tao với mày như chị em, tao coi mày như chị lớn của tao, tao nể phục mày lắm mà mày hành xử không khác gì tiểu nhân thế hả?
Tôi đớ người :
– Mày nói cái gì, mày bảo ai tiểu nhân, có gì thì cứ nói thẳng ra đi, đừng úp mở.
Nhi gạt tay tôi :
– Tao không nói nữa, mày làm gì tự mày hiểu.
– Này! Đừng như thế, chúng ta là bạn và mày cần phải thẳng thắn, không được chụp mũ như thế.
– Bạn à, vui quá nhỉ! Có lẽ tao nghĩ từ nay sẽ chẳng còn điều đó đâu!
Tôi bực mình và tự ái lên cao, mặt đỏ tía tai, buông thõng một tiếng :
– Ừ!
Cả ngày hôm ấy chúng tôi không nói một câu, mỗi đứa một tâm trạng nhưng Nhi gầm gè tôi ra mặt, tôi mang cái tâm trạng chán nản ấy gặp Thuỳ. Thuỳ luôn có cách vuốt xuôi những bực dọc của tôi giống như việc tôi làm cho cô ấy cười. Từ lúc nào tôi không biết nữa nhưng tất cả những gì về công việc của tôi đã không còn là bí mật với Thuỳ, tôi kể cho Thuỳ nghe về chú Thái về Nhi, về Uy và về những cái việc chướng tai gai mắt ở cơ quan. Lần nào Thuỳ cũng kiên nhẫn ngồi nghe tôi nói mà tôi thì có thể nói cả giờ đồng hồ. Lần này Thuỳ bày cho tôi cách nói chuyện lại với Nhi mà không một chút ích kỷ nào, tôi phục Thuỳ. Nhất định tôi phải giải quyết chuyện này với Nhi, tôi không thể để quan hệ của chúng tôi đi vào ngõ cụt chỉ vì một sự hiểu lầm và vì tự ái của tôi.
Có lẽ sau vài ngày Nhi cũng đã nghĩ lại, nó nhận lời tôi ngay khi tôi hẹn gặp nó, vẻ căng thẳng và xúc động không còn trên gương mặt Nhi, Nhi hỏi tôi :
– Mày gặp tao làm gì?
– Nói cho tao biết lý do mày nổi cáu với tao?
– Vì tao thấy mày nói dối.
– Cụ thể đi! Dối gì?
Nhi kể cho tôi nghe cái câu chuyện bịa đặt mà Uy nói với nó, tay tôi bóp chặt cái điện thoại, mồm lẩm bẩm “thằng khốn nạn” rồi nhìn sâu vào mắt Nhi tôi đáp rành rọt :
– Mày nghe cho rõ đây để lần sau có đứa nào định chen vào cái tình bạn giữa chúng ta thì liệu mà mắng vào mặt nó : thứ nhất mày là bạn tao, một đứa bạn tao luôn tôn trọng và không bao giờ để mất, thứ hai tao là một đứa không thích đi bằng đầu gối, tao muốn tự đứng trên đôi chân của mình và cuối cùng mày biết thừa thằng cha Uy, biết tao ghét nó hơn xúc đất đổ đi vì thế sẽ không bao giờ có chuyện tao nhờ vả nó, kể cả tao có phải đi ăn mày, mày có hiểu không?
Nhi nghe tôi nói cũng xuôi lắm rồi nhưng nó còn dỗi tôi :
– Tất cả là tại mày, tại sao mày lại dấu tao?
– Ừ, tao biết rồi, tao xin lỗi, tao hứa là từ nay tao sẽ không dấu mày điều gì nữa.
Nghe thế Nhi mới cười với tôi. Tôi thở phào vì vừa trút được một gánh nặng canh cánh trong lòng, tôi thầm cảm ơn Thuỳ, chị Thanh Tâm của tôi. Nhưng tôi không ngờ rằng sau này vì cái lời hứa nói thật với Nhi mà tôi đã làm Nhi sốc tuyệt đối.
*
* *
Nếu như số mệnh là một điều mà con người ta không thể cưỡng lại được thì điều đó hoàn toàn đúng với tôi và Thuỳ. Cả hai đứa đã cố dấu đi, cố phủ nhận cái tình cảm trong tim mình nhưng chúng tôi không cưỡng lại được số mệnh, số mệnh buộc tôi và Thuỳ lại bên nhau, đặt chúng tôi vào những thử thách và mong chờ chúng tôi trưởng thành. Thuỳ sau lần cãi nhau với Bảo đã quyết định tạm dừng mối quan hệ này lại, cô cần phải có thời gian suy nghĩ và thử xem cô có còn yêu Bảo chút nào không, cô rùng mình sợ hãi vì sau gần 20 ngày không gặp Bảo trái tim cô chẳng hề biết nhớ nhung là gì mà cô nhớ người khác. Bảo cũng tôn trọng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Mượn bụng buộc chồng quay về

Ngày mai em lên xe hoa, em sẽ quên anh mối tình đầu à!

Đã nhớ một cuộc đời

Đúng, vợ tôi không xinh

Xem tử vi ngày 04/04/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo