Gia sư “bất đắc dĩ” - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Gia sư “bất đắc dĩ” (xem 2765)

Gia sư “bất đắc dĩ”

hạc mà!!


– Ừm, vậy em có danh sách chưa?


– Rồi luôn! Đây! – Nói xong cô liền đưa mấy tờ giấy lúc nãy ra. – Nói khái quát là 3 tiết mục đó gồm: Nhóm hát hợp xướng có 5 người tham gia, nhóm nhảy hiện đại có 12 người tham gia, còn lại là đơn ca, và trang phục thì đang được chuẩn bị, khoảng 3,4 ngày nữa sẽ xong! – Cô nói một lèo luôn cho đỡ rối


Anh gật đầu có vẻ hài lòng – Em làm việc rất có hiệu quả!


– Không chỉ có em, em có nhờ mấy người bạn giúp nữa cơ! – Cô vui vẻ nói. Cứ thế mà cô và anh nói chuyện rất hợp, anh và cô có rất nhiều sở thích giống nhau. Hình như ở đằng xa kia, một hình bóng đang đứng đó quan sát và thấy hết một thứ. Tim người đó bất chợt như lỡ một nhịp, một cảm giác kì lạ, có chút buồn, có chút ganh tị, có chút ngại ngùng,…


Hôm nay cô phải ở lại họp cho Đại hội sắp tới, đây là nhiệm vụ của lớp phó văn thể mĩ cơ mà!Thế là về trễ. Con đường hôm nay vắng vẻ thật! Đi một thấy sợ khiếp, bỗng từ đâu, một tên nào đó xuất hiện làm cô đụng sầm vào. Cô ngước lên, đó là một tên du côn, đầu thì quấn một cái khăn màu đen có hình đầu lâu trông như hải tặc ý, trên mặt có vài vết sẹo, thân thì to. Tên đó cười khẩy, nhìn cô rồi chẹp miệng. Các bạn cứ tưởng tượng hắn sẽ nói những gì… Y như trong phim ấy. Định dùng vũ lực xử nhưng chưa kịp ra tay thì tên đó đã nằm dưới đất, tay run run ôm chỗ ‘ba chấm’ mà không nói nên được gì. Cô chưa kịp phát giác ra chuyện gì thì bị lôi đi, cái cảnh này quen lắm!!! Cô í ớ một hồi thì người kia mới dừng lại tại một con hẻm [o.0?! :v'> Cô bị ép sát vào tường, tên kia hai tay chống lên tường, chỉ chừa một khoảng cách nhất định để cho cô thoải mái. Bấy giờ cô mới phát hiện người đối diện là… Cao Thành!!!


– Anh… Anh làm gì vậy? Mau tránh ra! – Cô bất giác đỏ mặt, định lấy tay đẩy hắn ra nhưng hắn lên tiếng trước khi cô làm


– Em không nghe cũng được, nhưng xin em… xin em… để anh nói điều này… – Biểu cảm buồn thiu của hắn làm cô siêu lòng, đành gật đầu.


– Anh… Sau sự việc đó, tưởng chừng sẽ không bao giờ gặp lại em… Nhưng anh đã lầm… anh chuyển nhà đến đây sống, và thấy em… Anh và em học cùng trường từ năm tiểu học, rồi trung học và năm cấp 3 này… Lúc đầu anh chẳng có cảm giác gì… Nhưng mấy tháng anh làm quen, nói chuyện với em… anh cảm thấy… – Nói đến đây, hắn đỏ mặt – Liệu… em có chấp nhận anh không?


Cô tròn mắt nhìn hắn, chấp nhận gì chứ?!! Nhìn thấy cô trố mắt nhìn, hắn nói thêm – Nếu em thấy hơi khó xử thì cứ suy nghĩ nhé! Nhưng… anh sẽ không thua đâu cái tên Khang đó đâu!!! – Nói xong thì hắn buông tay xuống cười. Cô lại đỏ mặt. Hắn về trước, cô vẫn đứng đó, trên môi hiện hữu một đường cong tuyệt mĩ, khẽ thì thầm trong gió


– Thật là… Ai lại để anh thua chứ!!!


Cùng lúc, tại nơi nào đó, có người… – Ắt-xì! Ai nhắc mình thế! – Chắc ai cũng biết người đó rồi nhỉ! ^o^~


Autor: Chap truyện có gì sai sót, mong m.n góp ý giúp au nha!



~o0o~NGÀY HÔM SAU~o0o~


Cô và nhỏ bắt tay vào làm những phụ kiện còn thiếu. Mọi thứ như đã chuẩn bị xong, cô thì xem xét có gì cần sửa hay không, nhỏ thì đeo thêm phụ kiện trang phục. Cứ thế, mọi người đều đến đông đủ đúng 2h30. Nhóm bạn nhanh chóng ôn lại các tiết mục, cô giúp các bạn nữ mặc đầm, nhỏ thì chỉnh trang lại. Ai cũng có công việc riêng… Và phần quan trọng nhất, thợ trang điểm đã đến. Họ tạo ra những ‘sản phẩm’ tuyệt đẹp. Cô đứng đó không hề có ý định là trang điểm vì đâu có tham gia gì nhiều, với là cô rất ghét trang điểm. Nhưng cô lại nhầm to… Nhỏ chạy đến hỏi cô tại sao không lại làm luôn, cô lắc tay nói khỏi, thấy nhỏ cười gian. Bốn chấm rồi! Nhỏ lôi cô phi thẳng đến chỗ mấy người thợ nói gì đó. Rồi họ cười nhìn cô, nhưng bây giờ họ như là… đang định… Không!… Đừng!…


Nhỏ nhìn cô la í ớ, miệng cười gian hết cỡ. Một bạn nữ thì thầm với bạn mình


– Nhìn nhỏ gian quá nhỉ!?


– Ờ, lâu rồi mới thấy ấy!


Sau một hồi vật lộn với ông thợ và những dụng cụ trang điểm, cô nàng xinh đẹp của chúng ta xuất hiện rồi đây!!! Tèn Ten


Cô ngại ngùng bước ra, trên người mặt chiếc đầm màu đen tuyền, 3 tầng, những đường viền màu trắng ở lai váy được nhún thật đẹp. Thay vì để xả tóc nhưng cô lại buộc sang hai bên bằng dây nơ màu trắng sọc đen (Xem chi tiết về chiếc váy ở trên hình. ). Mấy chàng trai trong lớp ai cũng ngạc nhiên, mấy cô nàng thì ngưỡng mộ hỏi đúng có một cậu


– Ái Nhi của chúng ta đây sao!!?


.


.


.


4h rồi, cả đám cũng đến hội trường, nơi sẽ diễn ra đại hội. Những người tham gia tiết mục thì ra sau hội trường để chuẩn bị thêm. Còn lại không phận sự thì đến hội trường nhập tiệc. Thế đấy, nhỏ cũng bỏ cô mà đi chung với đồ ăn, mấy người kia thì đi mất luôn dạng. Cô bước vào đúng lúc Khang và Cao Thành bước ra, trùng hợp nhìn thấy cô, cả hai trợn tròn mắt nhìn đối phương. Cô nhìn hai người khó hiểu, có chuyện gì à? Hay mặt mình dính gì?


Bỗng Khang lên tiếng, mặt không ngừng đỏ rang…


– Ái Nhi… em… hôm nay em… đẹp lắm!!


Cô tiếp tục nhìn, rồi bật cười nói


– Hội trưởng khen em thì đâu cần phải đỏ mặt đến thế chứ!??


– A! Ái Nhi kìa! – Giọng nói quen thuộc của người bỏ bạn theo đồ ăn đây mà. Nhỏ chạy đến, tay cầm tay với anh chàng kính cận trước đó cô đã gặp đang đỏ hết cả mặt. Nhìn thấy cảnh đó, cô cười nửa miệng… Nhỏ cũng vừa phái hiện hai chàng trai đẹp trước mặt cô. – Chào hai anh! – Có vẻ như nhỏ đã quên đi Cao Thành, nhìn nhỏ nói chuyện với hắn rất vui, không còn ngượng ngùng như trước. Rồi nhỏ chạy đến chỗ cô, giới thiệu cậu kính cận kia. Cô nhìn cậu, trông rất vui, chắc là sắp thành công rồi nhỉ?


À, cô lon ton đến gần trước mặt hắn – người đang cố giấu đi khuôn mặt như cà chua, cô xoay người một vòng, song, dừng lại khẽ nâng tà váy lên ra dáng rồi ngước nhìn hắn cười nhẹ thanh tao…


Phụt!! – Hình như có người bị mất máu quá nhiều nên bất tỉnh nhân sự, đành phải nhờ người đưa vào phòng y tế. Để người gây ra ngây ngô đứng đó nhìn…


“Xin chào mọi người đã đến tham dự Đại hội kỉ niệm 20 năm thành lập trường của chúng ta!!!” – MC nói một lượt với vẻ phấn khởi, theo sau đó làm những tràn vỗ tay nồng nhiệt của mọi người, trong đó có cô. Sau đó, MC giới thiệu hiệu trưởng, ông đứng đó vui vẻ chào, trên tay cầm tờ giấy đã soạn sẵn ra đọc. Đó là bài diễn đàn hoàn toàn quen thuộc. 15′ sau, mọi người đều nhập tiệc. Tiết mục đầu tiên của khối 11 là một bài hát hiện đại, sau là nhóm múa những vũ điệu truyền thống, nhẹ nhàng. Tiếp theo là ảo thuật, rồi diễn kịch… Rất nhiều tiết mục khác nhau được diễn ra. Chợt MC đề nghị mở nhạc khiêu vũ, oái, khiêu vũ cơ á! Có ai nói với cô vụ này đâ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tưởng đâu nhắm mắt lấy chồng vì ‘ế’, ai ngờ lại gặp được ’soái ca’

Khốn khổ vì nhà rộng

Thấy cậu chủ liệt giường đã lâu, ô sin xin bà chủ cho cưới vì mình quá lứa lỡ thì nào ngờ đêm ấy khi lật tấm chăn mỏng lên thì…

Anh Là Đồ Khốn Nhưng...Em Yêu Anh Full

Hot girl facebook Thái Lan: Arisara Karbdecho