Trên ảnh là một cô gái thoạt nhìn rất quen mắt, chẳng qua là có xử lý qua, hơi mờ ảo, dù vậy cũng toát lên khí chất xuất chúng.
Thiên Thiên nhìn kỹ một hồi, giật mình, đây, đây, không phải là Lâm Hi sao?’
“Sao bồ lại để ảnh của mình lên?”
“Bồ xem, mình vì bồ mà hy sinh nhan sắc.”
“A?” Thiên Thiên không hiểu.
Lâm Hi giải thích: “Mình ghi chú phía dưới đây mới là Tâm Hữu Thiên Thiên Kết.”
“Phốc.” Thiên Thiên nhịn không nổi lắc đầu, “Sao bồ lại có chủ ý tệ hại này?”
“Cái gì mà chủ ý tệ hại?” Lâm Hi nói, “Vị trí của bồ giảm xuống, chính là bởi vì tấm hình dẫn đến huyết án, mình bình định lại, có cái gì không đúng?”
Thiên Thiên khẽ động khóe miệng: “Làm sao người ta tin được?”
“Mình mặc kệ, quan trọng là kết quả. Bây giờ vị trí của bồ đã khôi phục hoàn toàn là nhờ mình nha.” Lâm Hi kiệt lực tranh công.
“Được được được, là công của bồ.” Thiên Thiên theo ý cô.
Lâm Hi vừa lòng nói: “Vậy thì được.” cô tiếp tục nói: “Chẳng qua a, thật chịu không nổi đại thần nhà bồ, lời buồn nôn như vậy cũng nói được.” nói xong còn gửi kèm cho cô mấy link liên tiếp.
Đây là một bức thư tình mà Trường Kiếm Tận Thiên viết cho Tâm Hữu Thiên Thiên Kết, tỏ rõ quyết tâm cả đời này không phải cô thì không lấy ai hết.
Trong đó câu làm Lâm Hi buồn nôn nhất chính là: đối với thế giới, em chỉ là một người, nhưng đối với anh mà nói, em là cả thế giới.
Thiên Thiên thấy mặt hồng tim đập mạnh, cô ôm mặt, người này sao có thể nói như vậy a, mắc cỡ chết người ta.
Cuối thư tình còn chân thành nói: Thiên Thiên, cho anh một cơ hội, để anh dùng thời gian cả đời đền bù sai lầm nhất thời này.
“Có cảm động hay không?” Lâm Hi hỏi.
“Không có.” Thiên Thiên cãi bướng, thật ra cô cảm động rồi, dường như còn muốn tha thứ anh nữa.
“Đại thần nhà bồ lại có tiết mục mới nè, tối nay anh ta thật sự rất bận rộn nhá.” Lâm Hi lại gửi tiếp một topic.
Trên topic nói: bất luận là ai, chỉ cần có cách làm cho Tâm Hữu Thiên Thiên Kết tha thứ anh, anh có thể vô điều kiện làm cho người đó 3 việc.
“Thiên Thiên, bồ tha thứ anh ấy đi.” Lâm Hi nói.
Thiên Thiên hừ lạnh một tiếng.
“Nếu không thì bồ đồng ý lời cầu hôn của anh ta, sau đó mình đi nhận thưởng, lấy hết tài sản trong ngân khố và trang bị của anh ta, rồi bồ hủy hôn cũng được. bồ có thể trả thù, mình thì được lợi, thấy sao?”
“Xì,” Thiên Thiên cực kì khinh thường, “Nhìn coi cái tiền đồ của bồ kìa.”
Cùng lúc đó, danh sách bạn tốt của Thiên Thiên náo nhiệt hẳn, quen, không quen, đều tới hỏi thăm tại sao cô lại giận Trường Kiếm Tận Thiên, lại vì sao không tha thứ anh, sao lại không thể giải hòa.
Mặt khác, Hệ thống không ngừng báo tin, cả đống người chơi yêu cầu thêm bạn.
Cô luống cuống tay chân đóng bớt cửa sổ tin nhắn, thế giới mới yên tịnh lại.
“Thật không ngờ Trường Kiếm Tận Thiên lại si tình với cô như vậy.” Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan cũng chạy tới giúp vui.
“Anh thật nhiều chuyện.” Thiên Thiên hung hăng nói. Cô giận Thẩm Hạo là một chuyện, người khác nói vào lại là chuyện khác, càng huống chi Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan lại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thủ đoạn để Trường Kiếm Tận Thiên chết 3 lần mới lấy được lễ vật tuyệt đối làm cô khinh bỉ cả đời.
“Nhiều chuyện chính là đức tính của con gái.”
“Cái gì?” Thiên Thiên kinh hãi.
Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan biết mình đã lỡ miệng, đánh trống lãng: “Không có gì, đúng rồi, Trường Kiếm Tận Thiên sao lại đắc tội cô?”
Đối với đề tài mình hứng thú, Thiên Thiên cực kì mẫn tuệ a, cô mẫn cảm đánh hơi được chuyện không tầm thường, cô hỏi: “Hay là, cô là con gái?”
Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan không hé răng.
“Tôi đoán đúng rồi?” Thiên Thiên hưng phấn nói.
Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan rốt cuộc mở miệng nói: “Không để ý nói lỡ lời, cô thật thông minh.”
Ấn tượng của Thiên Thiên với người này trong phút chốc thay đổi.
Đầu năm nay, chỉ có nam nhân vì muốn kiếm chác trang bị và lợi dụng sự tiếc thương với liễu yếu đào tơ mới chơi nhân vật nữ, rất ít nữ nhân cải nam trang nha.
Nam nhân giả nữ làm người người thống hận và xem thường là Nhân yêu, mà nữ nhân giả nam tự dấn thân với bản lĩnh nam nhi trong thế giới trò chơi thật sự có thể kiêu ngạo và tự hào.
“Thật không ngờ a, Đệ Nhất Cao Thủ là nữ nhân. Ha ha, đủ để đấng mày râu phải xấu hổ.” Thiên Thiên nhất thời vui vẻ, cùng Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan xưng huynh gọi đệ, “Tiểu muội muội, em có thể đấu tranh vì quyền lợi nữ giới của chúng ta a.”
“Đừng có chiếm tiện nghi, ai là muội muội của cô chứ.”
“Anh là Nhân yêu a.” Thiên Thiên cố ý nói.
“Hình cũng để lên rồi, còn muốn gạt ai?” Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan nói.
Thiên Thiên cười nói như thường: “Xì, ai để lên em cũng tin hả?”
“…”
“Nói thiệt chứ, hai tấm hình đó đều không phải chị.”
“…”
“Tiểu muội muội, cấp bậc tuy cao nhưng kinh nghiệm đối nhân xử thế còn thấp a.”
“…”
“Cố gắng theo tỷ tỷ học hỏi đi.” Cảm giác cậy già lên mặt thật tốt nha.
“Ta muốn quyết đấu với ngươi.” Một câu trớt quớt buông ra.
“…”
Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan càn rỡ nói: “Tâm Hữu Thiên Thiên Kết, nếu cô không muốn gả cho Trường Kiếm Tận Thiên thì tôi giúp cô giải quyết hắn.”
“Giải quyết sao?” Thiên Thiên có chút tò mò, cũng muốn nghe xem cô nàng có cách nào cao tay.
“Gặp hắn một lần thì giết một lần, giết hắn đến khi hắn không làm phiền cô thì thôi.”
Thiên Thiên ngẩn ngơ, người này trình độ ra chủ ý tệ hại có thể so với Lâm Hi nha, còn hơn chứ không kém.
Cô cười: “Em đánh thắng được anh ấy sao? Hôm trước là vì anh ấy bỏ hết trang bị em mới miễng cưỡng giết được.”
“Cô thấy sai khi hắn rớt 3 cấp còn có thể là đối thủ của tôi sao?” Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan không cho là đúng nói.
“…”
“Hắc hắc,” Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan cười đến quỷ dị, “Huống chi hắn bây giờ vội vàng theo đuổi cô, làm sao rảnh luyện cấp, mà tôi thì không một ngày lơi lỏng.”
Có vẻ như Trường Kiếm Tận Thiên từ sau khi quen biết cô đều không có luyện cấp, người khác đều tiến bộ, chỉ có anh là trì trệ không tiến, còn liều mạng rớt cấp.
Thì ra cô mới là đàu sỏ gây nên! Thiên Thiên buồn bực nghĩ.
Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan: “Quyết định vậy đi.”
Thiên Thiên đổ mồ hôi lạnh: “Quyết định cái gì a?”
“Tôi đi tìm hắn quyết đấu.”
“Đừng…” Thiên Thiên nóng nảy.
“Đau lòng?”
Thiên Thiên chết cũng không thừa nhận: “Đương nhiên không phải.”
“Vậy vì sao muốn ngăn cản tôi?”
“Em mạo muội tìm anh ấy quyết đấu, vô cớ xuất binh a.” Thiên Thiên cuối cùng mới nghĩ ra một cái lý do.
“Chuyện này cô không cần lo lắng, cứ chờ xem.” Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan là phái hành động, một lát sau cô đã đắc ý hả hê nói, “Trường Kiếm Tận Thiên đánh tới Tuyết Sơn, tôi xuất thủ vậy là có đầy đủ lý do rồi chứ?”
“Em nói gì với anh ấy?”
“Tôi nói với hắn, nếu