Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online (xem 5099)

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

rồi nhảy lên giường ngủ. Chắc vì tôi đã say lên tôi chìm vào giấc ngủ rất nhanh.


Đang ngủ phiêu thì tôi bị đánh thức bởi hương nước hoa chanel quen thuộc. Do có rượu bia thành ra tôi cứ tưởng đó là Trang nên vòng tay qua ôm người con gái đối diện tôi như một thói quen. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra đó không phải là Trang mà là Linh. Bỗng cánh cửa phòng mở ra, người đầu tiên tôi nhìn thấy là chị Thúy và đi phía sau không ai khác chính là Trang. Vừa nhìn thấy tôi và Linh như thế này thì Trang bỏ đi, nếu mắt tôi không nhìn nhầm thì trên khoé mắt Trang đã có những giọt nước mắt. LINH ƠI LÀ LINH! KIẾP TRƯỚC TÔI CÓ NỢ CÔ CÁI GÌ KHÔNG MÀ SAO CÔ HẠI TÔI HẾT LẦN NÀY ĐẾN LẦN KHÁC VẬY.


Kể ra thì cũng tội Linh, chính tôi là người đã nhờ Linh giúp đóng giả là người yêu để chọc tức Trang, giờ tôi lại đổi lỗi cho Linh, quả thật tôi là thằng khốn nạn mà. Tóm lại mọt chuyện đều bắt nguồn từ tôi, do tôi và tại tôi.





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹131415›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




Trách ai bây giờ, trách mình ngu.
- Còn nằm đấy à? Đuổi theo Trang nhanh. – Bà Thúy quát tôi.
- Vâng, vâng.


Tôi đuổi theo Trang nhưng có vẻ muộn mất rồi, Trang đã chạy ra ngoài tới đường và đã lên xe taxi. Tôi đuổi theo chiếc taxi nhưng tôi không phải là siêu nhân lên đã bị bỏ rơi lạh phía sau. Chán nản tôi ngồi bệt xuống đường, lúc này nhìn tôi còn tệ hơn cả lúc đi đón Trang ở lacasa. Tóc tai bù xù, trên người chỉ có mỗi hai cái quần che đi bộ phận cần che. Nhìn tôi lúc này thì 10 người đảm bảo 11 người bảo tôi là bụi đời. Mà không phải tự sướng chứ người em cũng được 6 ngấn đấy chứ, do tập thể dục thường xuyên lên body cũng gọi là tạm ổn.


- Con bé đâu rồi. – Chị Hiền hỏi tôi, đi theo sau là ông T, bà Thúy, Xu, Linh. Tóm lại là đông đủ trừ thằng ôn Hoàng với Hải vì chúng đang lê tê phê.
- Đi rồi. – Tôi trả lời như người mất hồn.
- Đi đâu??? – Ông T hỏi.
- Em không biết.
- Đm, con bé mà bị sao thì đừng trách tao.
- Anh tưởng mỗi anh lo à, anh lo 1 thì em lo 10 anh hiểu không. EM YÊU… – Chưa nói hết câu thì tôi ăn chọn một đấm từ ông T, đây là lần đầu tiên ông T đấm tôi, máu bắt đầu chảy ra ở khoé môi, cảm giác thật đau đớn.
- Mày đéo có đủ tư cách nói câu đấy. Mày bảo yêu Trang mà mày còn nằm ngủ với đứa con gái khác, nếu người luôn miệng nói yêu mày lại nằm ôm thằng con trai khác thì mà chịu được không.
- Em…em…
- Tốt nhất là bây giờ mày về suy nghĩ lại những gì mày đã làm đi. Tao ghét nhất bọn bắt cá 2 tay đấy.
- Vâng…


Tôi đành phải nghe lời ông T về suy nghĩ những việc mình đã làm, từ trước đến nay tôi chưa bao giờ thấy ông T tức giận như thế.


Chap 50


Càng nghĩ càng đau đầu, mọi chuyện quả thực là quá rắc rối. Mà tất cả mọi chuyện đều do tôi mà ra. Chán nản nên tôi ngồi tự kỉ trong phòng như bệnh nhân tâm thần, cả buổi chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm bầu trời chuyển màu.


- Xuống ăn cơm Kún ơi. – Chị Hiền gọi tôi.
- Chị ăn đi, em không đói.
- Xuống ăn đi, từ chiều đến giờ tao thấy mà như người mất hồn ý.
- Em không sao, mà anh T tìm được Trang chưa chị?
- Chị không biết, chưa thấy ông ý gọi điện.
- Haizz… Vâng, chị cứ ăn trước đi, em ăn sau cũng được.
- Ừh, nhớ xuống ăn đấy, tuần sau chị bay rồi nên không còn nhiều cơ hội đâu.
- Vâng, em biết rồi.
- Mà hồi chiều sau khi mày bỏ lên phòng thì con bé Linh khóc nhiều lắm đấy.
- HẢ, Giờ Linh sao rồi chị?
- Con bé về rồi, tao khuyên mãi nó mới chịu nín đấy.
- Vâng, em cám ơn chị.
- Mày chuẩn bị xuống ăn cơm đi, tao xuống đây.
- Em biết rồi, chị từ vừa nãy phải nói đến chục lần rồi.
- Nói mày chục lần là ít. Tao không có thời gian mà tán gẫu với mày đâu.


Chị Hiền đi xuống bỏ lại tôi một mình bơ vơ trong căn phòng tiếp tục tự kỉ.
- Teng teng teng teng… – Chuông điện thoại tôi reo lên làm tôi bừng tỉng. Nhìn vào màn hình điện thoại thì thấy cuộc gọi đến từ anh L.


- Em nghe anh.
- Mày bị làm sao mà nghỉ mấy hôm nay mà không báo cho anh một tiếng thế? Nghe cái Mai bảo mày lằm viện đúng không?
- Dạ vâng.
- Thế có sao không? Đang nằm viện nào để anh qua.
- Em về rồi, em không sao đâu anh, anh không cần qua đâu.
- Không qua là không qua thế nào, 30 phút nữa tao qua, mày ngồi yên ở nhà đi.
- Vâng, tùy anh.
Sau khi tắt máy thì tôi bắt đầu thấy cái bụng nó biểu tình. (từ sáng đến giờ ăn có bát cháo bảo sao không đói). Tôi xuống nhà để kiếm cái gì để nhét vào bụng để chống cơn đói.


- Cơm ăn với gì thế chị? – Tôi hỏi chị Hiền khi đã xuống bếp.
- Thịt vịt quay.
- Ngon thế, chị mua ở đâu thế?
- Lò Đúc, mà mày ăn cơm luôn đi, ra lấy thêm cái bát, chứ từ sáng thấy mày ăn mỗi bát cháo.
- Vâng. Mà tý hình như ông L chủ quán em làm tới chơi đấy.
- Thế thì ăn nhanh lên, cứ lề mà lề mề.
- Cứ từ từ mà ăn chị. Đi đâu mà vội ạ.
- Ừh, ăn miếng thịt này cho chóng lớn này. – Chị Thúy gắp tôi một miếng thịt.
- Vâng, chị cũng ăn đi. – Tôi gắp cho chị một cái đùi.


Bữa ăn trôi qua trong không khí vui vẻ của 2 chị em tôi, đối với tôi thế này quá hạnh phúc rồi. Nếu thêm bố mẹ tôi nữa thì không còn gì bằng “GIA ĐÌNH LÀ SỐ 1″ mà.


- Để em rửa cho. – Tôi tranh phần rửa bát khi kết thúc bữa ăn.
- Thôi, để chị rửa, chân tay mày thế kia thì ngồi nghỉ đi.
- Em không sao, để đấy em rửa cho.
- Hay tao rửa mày tráng. Ok.
- Vâng, thế cũng được.


Tôi với chị Hiền giải quyết đống bát đũa trong chưa đầy 3 phút (2 người ăn thì được 2, 3 cái bát mà cũng phải tranh nhau @@!)


- Kíng cong… Kíng cong… – Tiếng chuông cửa vang lên.
- Chắc là anh L, để em ra mở cửa.
- Ừh. – Chị Hiền nói mà mắt không rời khỏi cái ti vi.


Tôi ra mở cửa mà trong đầu cứ đinh ninh là anh L. Nhưng tôi đã nhầm, vừa mở cửa ra thì bóng dáng người đàn ông phong độ và người phụ nữ xinh đẹp hiện ra trước mắt tôi. Tôi không còn tin vào mắt mình nữa. Nếu cách đấy ít phút tôi còn u sầu, chản nản thì giờ đây tôi vui còn hơn trúng số.


- BỐ, MẸ… Con nhớ 2 người. – Tôi chạy đến ôm mẹ tôi, bà cũng vòng tay qua ôm lại và xoa đầu tôi.
- Bố mẹ cũng nhớ con lắm. – Mẹ tôi nói.
- Chị con đâu? – Bố tôi hỏi.
- Chị đang ở trong nhà ạ, bố mẹ vào nhà đi, để con cầm vali cho.
- Thôi, để bố cầm.


- Chị Hiền ơi! Ra xem ai về này. – Tôi chạy vào báo cho chị Hiền.
- Ai thế? – Chị Hiền vẫn dán mắt vào cái tivi.
- Chị thử quay lại đằng sau xem.
- Ơ, BỐ, MẸ, Bố mẹ về lúc nào mà không gọi điện để chúng con ra đón.
- Lại đây nào 2 cục cưng của mẹ. – Mẹ tôi vòng tay ra ôm 2 chị em tôi vào lòng.
- Bố mẹ mới về thôi, muốn tạo bất ngờ cho 2 đứa nên không gọi điện.
- Thế bố mẹ ăn gì chưa? – Tôi hỏi.
- Bố mẹ xuống máy bay phát là về luôn nên chưa kịp ăn gì, 2 đứa có món gì ngon đãi 2 ông bà già này không.
- Kía bố, bố mẹ còn trẻ khoẻ chán. – Chị Hiền lên tiếng.
- Để con vào nấu, bố mẹ cứ ngồi nghỉ ngơi đi. – Tôi nói.
- Ừh, cám ơn Kún con của mẹ.[/p

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hối hận vì đã… dâng chồng cho sếp

Bạn tôi tình tôi – Marc Levy

Hãy cứ hết lòng mà yêu đi!

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

Chiếc áo lót dưới gầm giường và lời thừa nhận của vợ sau 7 năm chung sống