- Thanh bị cận em ạ. Mà em lại ngồi cái bàn cách xa bảng thế cô sợ sẽ ảnh hưởng tới Thanh. Em có vấn đền gì à?
- Dạ, vậy thì thôi ạ. – Tôi ngồi xuống mà buồn đếu chịu được.
- Vậy thì các em ổn định vị trì, chúng ta bắt đầu tiết học.
Sau khi nghe giáo viên chủ nhiệm nói câu đó thì Ngọc bước xuống chỗ tôi chào mọi người rồi ngồi xuống cái chỗ đã từng là của Trang. Tôi thỉ chẳng quan tâm lên ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ mặc cho cô chủ nhiệm muốn nói gì thì nói và Ngọc muốn làm gì thì làm, chỉ cần tôi chép bài đầy đủ là Ok.
Rồi cuối cùng tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi cũng đã đến. Tôi, thằng Hoàng, thằng Hải, Xu và thêm một cái đuôi nữa là Thảo đi xuống căngtin.
- Hôm nay mày sao thế? – Thằng Hoàng hỏi tôi khi đã ngồi yên vị trong căngtin.
- HẢ? Sao là sao?
- Cả buổi chỉ thấy mày nhìn ra ngoài cửa như thằng mất hồn. Mà đéo hiểu được sao trên đời có thằng ngu như mày, được ngồi với gái xinh mà còn không thích.
- Mày thì biết cái đéo gì? Thật ra tao với Ngọc có quen nhau.
- Ngon. Thế sao còn muốn đổi?
- HẢ, HỒNG NGỌC đây à, nhìn khác quá, chắc em mới gặp một hai lần lên không nhận ra. – Xu nói.
- Ừh, em giải thích cho thằng não ngắn kia hiểu đi, nhưng cấm nói cái điều bí mật của anh ra đấy.
- Thật ra thì abc…xyz.. – Xu nói cho mấy người kia biết về mối quan hệ giữa tôi và Ngọc nhưng nhất quyết không nói về sự hiểu nhầm giữa tôi và Ngọc. Nếu để chuyện này lộ ra thì em chỉ có nước “DU LỊCH SÔNG HỒNG” mới hết nhục.
Ban đầu em cũng không muốn nhắc đến “sự hiểu nhầm” này đâu. Nhưng muốn các thím hiểu thêm về mối quan hệ giữa em và Ngọc em sẽ kể.
Vào một ngày chủ nhật đẹp trời khi tôi học lớp 6. Cũng như bao chủ nhật khác, tôi theo bố mẹ và chị tôi đến nhà Ngọc. Tôi với chị Hiền đến để đàm đú với Ngọc, bòn bố mẹ tôi đến để làm việc. Và rồi trong khi đàm đú với Ngọc thì tôi mót đi vệ sinh thế là tôi chạy vào nhà vệ sinh. Sau khi giải quyết xong nhu cầu của mình thì tôi có đi qua phòng Ngọc. Vì cửa phòng không mở nên cái tính tò mò trong tôi nổi dậy. Tôi vào phòng Ngọc và phát hiện một quyển sổ ở trên giường, đó chính là sổ nhật kí. Cầm quyển sổ lên đọc thì tôi phát hiện ra một điều đó là Ngọc thích một thằng ôn cùng trường Ngọc. Ngày đấy trẻ con nên ghen với thằng ôn đấy. Thế là tôi nhờ anh T giải quyết hộ. Nhưng và rồi đời đếu như mơ, tôi bị Ngọc phát hiện và Ngọc cạch mặt. Bị Ngọc cạch mặt nên tôi cũng cạch theo. Thế là tình bạn tri kỉ “SHUT D0WN”
Chap 53:
- Thế giờ tính sao đây? – Thẳng Hải lên tiếng.
- Đéo biết, tùy cơ ứng biến. – Tôi nói.
- Vụ này kệ cmm. Ai bảo đào hoa cơ.
- Đm, anh kiểu mày đấy.
- Đéo nói chuyện với mày nữa. Tiền nước hôm nay thằng HA giả nhé, anh em lên lớp thôi. – Thằng ôn Hải vừa nói xong thì thằng Hoàng với Xu đứng nên đi luôn. Bọn này chắc chắn đã thông đồng với nhau để hại tôi rồi. HAIZzz
- Ơ kìa, sao lại là tao?
- Ai bảo mày đi cuối cùng. Kaka. Ngu thì chết.
- Cái đệt…
- Thôi để mình gửi cho. – Thảo nói.
- Thật hả?
- Ừh.
- Vậy cậu có lòng thì mình có dạ. – Ngu gì mà từ chối
- Hihi.
Sau khi thanh toán tiền xong tôi và Thảo đi lên lớp. Trước khi đi tôi còn mua thêm một chai c2. Free mà, tội gì mà không lấy. Nhà người ta là nhà có điều kiện.
- 2 con chó, tao giết chúng mày. – Vừa vào lớp là tôi đã truy sát thằng ôn Hoàng với thằng ôn Hải.
- Ấy, đại ca đừng nóng, tất cả là tại thằng Hoàng.
- Không phải em, thằng Hải nó bầy mưu hại đại ca đấy.
- Thằng Hoàng ạ.
- Thằng Hải ạ..
- Thằng Hoàng.
- Thằng Hải.
- Đm 2 con chó. Tao giết hết, không tha cho đưa nào cả. – Sau câu nói đấy thì đến lượt màn truy sát của tôi. Mà công nhận chúng chạy nhanh quá tôi không đuổi được. Và rồi tôi nảy ra một ý kiến có thể tóm sống thằng Hoàng.
- Hìhì… – Tôi vừa cười vừa xoa tay tiến đến chỗ Xu. Nhìn bộ dạng tôi lúc này thì rất chi là đểu.
- Anh Kún, anh định làm gì em? – Xu nhìn thấy tôi thì lùi lại.
- Có phải em cũng có công trong việc gài bẫy anh trả tiền nước đúng không?
- Em… Em…
- Có hay không?
- E…m…c…ó…
- Mày làm gì Xu thế? – Thấy tôi bắt nạt Xu nên thằng ôn Hoàng không chịu được đã mắc bẫy. Em là em thông minh có hạn, thủ đoạn có thừa.
- Chết chưa con chó? Định chuồn à? – Tôi bất ngờ bỏ Xu ra mà quay ra bắt thằng Hoàng.
- Kìa anh, làm người ai làm thế.
- Này thì ai làm thế này. – Tôi lấy củ trỏ thúc liên tục vào nưng nó (Thúc đùa thôi nhé). Trong lúc nó không để ý tôi đã lấy được cái ví của nó rồi. Nhanh như cắt tôi bỏ nó ra rồi chạy về phía cuối lớp lấy 20k từ trong ví nó ra nhét vào túi mình rồi vất giả nó cái ví.
- Cái này là tiền nước nha cưng, định bùng à? – Lấy tiền của thằng ôn Hoàng như kiểu “Vừa được tiếng, vừa được miếng” ý vì tiền nước Thảo trả mà giờ tôi lại lấy tiền của nó mà nó không dáo ho he gì.
- Đm con chó nha. Thù này bố sẽ trả.
- Trả hay không tao không cần biết. Nếu mày động đến tao thì bức ảnh đôi tình nhân trẻ ôm hôn nhau sẽ được cho cả trường biết. Kaka.
- Mày…mày…
- Ai bảo chúng mày ngu, dám ôm hôn nhau trước mắt tao à?
Đúng lúc này thì cô giáo vào lớp, chúng tôi về ổn định chỗ ngồi. Thằng ôn Hoàng không giám ho he thêm câu gì. Hôm nay coi như thằng Hải nó thoát nạn. Mà từ sáng đến giờ chưa thấy Ngọc nói câu nào. Thế cũng tốt đỡ phải đau đầu.
Và rồi 4 tiết học cũng trôi qua vội vã. Công nhận là ngày đầu tiên đi học sau nhiều tháng ngồi nghỉ mệt vãi. Ngồi trong lớp chỉ muốn bác bảo vệ làm nhiệm vụ cao cả của mình là đánh trống thôi. Sau khi nghe thấy tiếng trống thì tôi là người chạy ra khỏi lớp nhanh nhất với vận tốc ánh sáng để thoát khỏi bạn Ngọc yêu dấu. Và quan trọng hơn là hôm nay tôi có hứa đèo Linh về.
Tôi ra lấy xe rồi phóng thẳng đến trường của Linh, từ trường tôi tới trường Linh cũng không xa lắm, phóng xe bình thường khoảng 5p là tới nơi nên vẫn kịp đón Linh. Tôi đỗ xe trước trường Linh chờ Linh ra mà bị đám học sinh nhìn như sinh vật lạ ý. Nếu đoán không nhầm thì đám nữ sinh đang nhìn tôi với ánh mắt là “Ôi! Tại sao anh kia đẹp trai thế, men thế, ước gì mình được làm bạn gái anh ý” còn đám nam sinh thì “Đm, sao thằng ôn kia đẹp trai thế, chúng mày đâu? Chuẩn bị thông ass nó cho tao” (Cho em CDSHT tý )
- Cậu đợi lâu chưa? – Linh bước từ cổng trường ra và tiến đến xe tôi nói.
- Nửa tiếng rồi. Nhanh lên mẹ.
- À ừ. Mình xin lỗi, mình bận làm công tác đoàn nên ra hơi muộn tý.
- Thế giờ có lên xe không hay đứng đây giữa trời nắng?
- Hihi, cậu cầm hộ tớ để tớ đeo cái mũ. – Linh đưa tôi đống giấy tờ trên tay.
- Ừh.
- Sao cái mũ này qoai chặt thế, mình gỡ mãi không ra.
- Haizz. Cầm lấy tập giấy đi, đưa đây tôi làm cho. – Tôi đưa cái tập giấy cho Linh rồi cầm lấy cái mũ bảo hiểm. Công nhận là cái quai mũ này chặt thật, Linh chân yếu tay mềm không gỡ được thì cũng là chuyện bình thường thôi.
- Xong rồi, đưa cái đầu ra đây.
- Để làm gì? – Linh ngây ngô đáp.
- Bảo đưa ra đây thì cứ đưa ra