Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online (xem 5092)

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

nói Linh vừa nhảy lên giường lấy tay chọc vào 2 bên eo tôi. Tôi thì có máu buồn nên Linh vừa chọc vào thì tôi như kiểu cá bị cạn nước.
- Đừng cù nữa hixhix. – Tôi gào thét.
- Không, hìhì. – Linh vừa cù vừa cười.


Như phản xạ tự nhiên, tôi đẩy Linh ra. Nhưng đây là cái ngu của tôi. Tôi đẩy Linh ra nhưng bị tuột cmn tay. Tình hình là tôi với Linh đang gái trên trai dưới. Môi chạm môi. 4 mắt nhìn nhau.


Chap 47


Hiện tại thì tôi với Linh đang trong tình trạng gái trên trai dưới, môi kề môi và bốn mắt nhìn nhau như đã nói. Vì quá bất ngờ nên tôi đơ mất 2s. Có một luồn điện cao áp 69kw (Em chém đấy) chạy qua người tôi. Cảm giác thật là phê. Mà kể ra thì môi Linh cũng thơm lắm đấy chứ, không biết có dùng líp ai líp ủng gì không. Theo bản năng đàn ông thì tôi lùa tay ôm lấy Linh và tiếp tục cuộc hành trình của mình, nhưng vì quá bất ngờ nên Linh đẩy tôi ra rồi chạy thẳng ra ngoài bỏ lại một thằng ngáo ngơ ở trong phòng còn chưa hiểu mình đang làm cái quái gì. Như hiểu truyện gì đang xảy ra thì tôi đuổi theo Linh để nói lời xin lỗi (May là chưa ăn tát).


- Linh… Linh… – Vừa đuổi theo tôi vừa gọi.
- … – Linh vẫn tiếp tục chạy.
- Đứng lại nghe mình giải thích.
- … – Linh vẫn chạy.
- A… Đi đến đoạn cầu thang thì tôi bị chẹo cmn chân. Cảm giác phải nói là thốn đến tận rốn.
- cậu có sao không? – Thấy tôi chẹo chân thì Linh quay lại đỡ tôi.
- Cám ơn cậu. Chuyện vừa nãy, mình xin lỗi. – Tôi lợi dụng luôn thời cơ để xin lỗi Linh. Thật ra là em tính toán cả rồi
- Hả, xin lỗi là xong à? Lần đầu của mình đấy, bắt đền đi, hứxhứx. – Linh nói như sắp khóc.
- Hả, tai nạn mà.
- Không biết, bắt đền đi. Hứxhứx.
- Rồi rồi, bé miệng thôi, muốn bắt đền cái gì thì nói nhanh đi. – Tôi sợ Linh gào khóc để mọi người nghe thấy thì tôi xác cmn định là hết đường về quê ăn tết.
- Hìhì, nhớ nha, giờ mình chưa nghĩ ra, bao giờ mình nghĩ ra thì mình sẽ nói với cậu. – Linh vừa nói vừa cười.
- CÁI GÌ, CÔ ĂN VẠ. – Tôi hét.
- Hihi.
- Thằng ôn kia, mày gào thét cái gì thế, im cmn mồm vào đi. – Ông T thấy tôi gào thét thì quát.
- Cô cô… Được lắm.


Nói xong thì tôi định chạy vào phòng nhưng quên mất rằng cái chân mình đang bị chẹo. Vừa bước được 2 bước thì cảm giác thốn đến tận rốn lại ùa về.


- Á. – Tôi kêu.
- Cậu có sao không? – Linh đỡ tôi cho khỏi ngã rồi hỏi.
- Không, cám ơn.
- Vẫn còn giận mình à? Con trai gì mà như con gái.
- Vâng, tôi con gái được chưa? Cô muốn gì? – Tôi tự cmn ái. Có thằng nào không bị tự ái khi bị nói là con gái đâu (Trừ bóng nhé)
- Để mình rìu cậu vào phòng.
- Thôi, không cần, cám ơn. – Vừa nói tôi vừa bước từ từ lên phòng bỏ lại đằng sau ánh mắt ngơ ngơ của Linh.


Vừa bước vào phòng thì tôi ấn chốt rồi lao lên chiếc giường yêu qúy của mình định tìm giấc ngủ. Vừa nhắm mắt vào thì hình ảnh Trang tát tôi lại ùa về, tôi cảm thấy đau lắm. Tuy còn yêu Trang say đắm nhưng tôi quyết định sẽ buông tay. Cũng giống như bạn cầm một cái cốc nước thủy tinh chưa có nước ở trong rồi người ta rót nước mới đun sôi vào. Nếu bạn vẫn níu kéo không chịu buông cốc nước thì bạn sẽ bị bỏng rồi cũng phải buông cốc nước ra. Còn nếu bạn buông cốc nước từ đầu thì sẽ không bị bỏng. Nếu cố níu kéo những gì không thuộc về mình thì kết quả là chính bạn là người phải chịu đau đớn thôi. Trong trường hợp này tôi đã quyết định buông tay để giải thoát cho cả 2.
Tôi tỉnh dậy bởi cú áp chế tát hàng trăm phát giống warwich của chị Hiền. (Chị Hiền có chìa khoá phòng tôi, tuy có chốt bên trong nhưng có chìa khoá thì bên ngoài vẫn mở được.


- Dậy không thằng ôn này? – Chị Hiền vừa tát tôi vừa nói.
- Rồi rồi, em dậy rồi. – Tôi nói trong cơn buồn ngủ.
- Dậy xuống ăn cơm nhanh, mấy giờ rồi mà mày còn nằm ỳ ở đây.
- Đã bảo em dậy rồi mà.
- Tao cho mày 3 phút để mày xuống nhà, nếu muộn 1s thì đừng trách tao.
- Rồi rồi, em biết rồi.


Nói xong thì tôi chui vào wc đánh qua cái răng, rửa qua cái mặt rồi xuống dưới nhà.


- Mày ngon, bọn tao làm việc vất vả, còn mày lên trên phòng ngủ. – Vừa thấy tôi thì ông T nói ngay.
- Em là người bị thương mà.
- Thương thương cái beep. Giờ xuống bê đồ ăn nên không?
- Có huynh, hìhì.
- Mà cái Xu đâu? – Tôi quay sang hỏi thằng Hoàng.
- Đi với Trang đã về đâu. Tao vừa gọi điện bảo cứ ăn trước đi. – Thằng Hoàng đáp.
- Ừh.
- Linh ơi, điện thoại anh đâu? – Tôi với Linh đang đóng kịch nên mới gọi ngọt như thế.
- Đây này anh. – Linh móc trong túi quần ra cái điện thoại của tôi.


Tôi cầm lấy cái điện thoại thì có 12 cuộc gọi nhỡ từ anh L, 8 cuộc gọi nhỡ từ Mai. Và quan trọng nhất là một tin nhắn của Trang. Đọc xong tin nhắn dài khoảng 500 kí tự thì lòng tôi đau như cắt. Nội dung như sau.


Chap 48


Nội dung tin nhắn như sau.
“Anh à, em thật sự xin lỗi, thời gian qua em đã quá ngu ngốc khi giận anh một cách vô cớ để rồi tình yêu của chúng ta đỗ vỡ như ngày hôm nay. Em biết anh vẫn còn yêu em phải không? Em cũng yêu anh rất nhiều. Cái anh hôm sinh nhật chị Thúy là anh họ em, em chỉ muốn anh biết được cảm giác của em khi anh cứ nói chuyện với linh một cách thân mật như thế. Giờ thì em quyết định ra đi, em sẽ vào Sài Gòn, quê hương của em để tiếp tục con đường của em. Có lẽ em sẽ không bao giờ trở lại nữa đâu. Linh là một cô gái tốt, anh cố giữ gìn nhé, đừng để như tình yêu chúng ta. Tạm biệt nhé ông xã.”


Đọc xong những dòng tin nhắn của Trang thì tôi không thể cầm được nước mắt. Thì ra mọi chuyện xảy ra đều là do tôi, tôi đúng là thằng bất tài vô dụng mà, đến hạnh phúc của mình cũng không giự được thì làm được cái gì cho đời. Mặc dùng trong người tôi còn dư âm của việc nằm viện nhưng tôi vẫn phóng như bay xuống lấy xe phóng thẳng qua nhà Trang trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.


- Đến giờ ăn cơm rồi mày còn đi đâu? – Chị Hiền hỏi tôi.
- Mày đi đâu? – Ông T nói.
- Mày đi tao chặt chân, ở nhà ăn cơm. – Lần này bà Thúy doạ.
- Mọi người ăn trước đi, em đi có việc quan trọng. – Vừa nói xong thì tôi vít ga phóng thẳng đến nhà Trang.


Đến nhà Trang thì thấy cửa ngoài khoá, chắc không có ai ở nhà. Cầm điện thoại lên gọi cho Trang thì nghe được một giọng cô gái khác, giọng cô gái này thì thôi rồi hay.
“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”


Chán nản ngồi phịch xuống trước cửa nhà Trang, nhìn tôi lúc này chẳng khác gì thằng bụi đời. Quần đùi, áo cộc, chân đi dép trong nhà, đầu óc bết bền bệt vào (Mấy hôm không tắm chẳng thế).


Đang ngồi tự kỉ trước nhà Trang thì có điện thoại từ Mai.


- Gì? – Tôi nói.
- Sao hôm qua cậu không đi làm? – Mai nói.
- Nằm viện thì đi làm kiểu gì? Xin hộ anh L cho nghỉ mấy hôm nhé.
- Ừh, cậu có… – Mai chưa nói hết câu thì tôi tắt máy tiếp tục tự kỉ.


Vừa ngồi tôi vừa gọi cho Trang nhưng vẫn thuê bao qúy khách tạm thời không liên lạc được. Ngồi chờ được 30 phút thì tôi sốt hết cả

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ôsin nổi loạn

Chồng đòi ly hôn vì vợ… bạo lực

Đằng sau cánh cửa

Truyện Kỷ Niệm Mối Tình Đầu... Voz Full

Bạn tôi tình tôi – Marc Levy