Trong lúc tuyệt vọng nhất tôi nhớ ra là Xu đưa Trang về. Nhanh như cắt, tôi rút điện thoại ra gọi vào số của Xu. Sau một hồi nghe tiếng tút tút cuối cùng Xu cũng nghe máy.
- Em đang ở đâu, có đi cùng Trang không? – Tôi nói một hồi khi Xu vừa mới nhấc máy.
- Có ạ, em đang đi cùng Trang đây.
- Em đang ở đâu mà ồn thế?
- Em với Trang đang ở lacasa. Anh đang ở đâu đến đón Trang đi. Nó say rồi.
- HẢ, CÁI GÌ, ĐANG Ở LACASA Á? – Tôi hoảng hốt.
- Vâng, anh đến nhanh đi.
- Đợi anh, anh qua luôn. – Tôi thật sự sốc khi nghe tin Trang với Xu và lacasa. Quán bar này là một trong những quám bar nỗi tiếng nhất Hà thành, nó 2òn có mốt cái tên nữa là Push. Tôi đã từng được ông L dẫn vào quán này. Quán này nằm ở chỗ Hai Bà Trưng, Hoàn Kiếm. Còn tôi đang ở cửa hàng quà lưu niệm trên phường Thụy khuê (Gần trường Chu Văn An) mà Trang hay tới. Tôi phóng từ đó đến lacasa mất 15 phút. Đúng là một kỉ lục.
Xuống xe mở cốp tiền rồi vào gửi xe (Em có thói quen lúc nào cũng phải để tiền trong cốp xe ạ). Sau khi gửi xe tôi bước vào quán, mấy đứa nhân viên nhìn tôi như là động vật lạ ý (Quần đùi áo cộc chân đi dép trong nhà lên bar, em quá pro).
Vừa vào quán đã thấy ngay Trang với Xu đang ngồi ở cái bàn gần quầy pha chế. Trang ngồi uống rượu, còn Xu ngồi đó khuyên Trang. Chai black label trên bàn đã vơi đi một nửa.
- Đi về. – Tôi cầm tay Trang kéo đi.
- Bỏ tay ra, ai đây? Thì ra là anh chàng hào hoa à? Haha. – Xu vừa nói vừa cười.
- Đi về, em say rồi. – Tôi vẫn tiếp tục kéo tay Trang.
- Tôi chưa say. – Xu vùng vẫy rồi tiếp tục rót rượu.
- Được, em muốn uống thì anh uống với em. – Vừa nói xong thì tôi cầm chai black label lên rót ra cốc. Tôi tu 1 hơi hết một cốc trong ánh mắt ngạc nhiên của Trang và Xu. Vì rượu này khá nhẹ nên mới tu được như thế.
Chứ gặp loại Everclear thì chỉ cần 1 chén là gục rồi.
- Anh uống kinh thế. – Xu nói.
- Uốg tiếp đ… – Chưa nói hết câu thì Trang gục.
Sau khi thanh toán xong thì tôi cõng Trang ra, Xu thì đi theo ngay phía sau. Thế là đi tong 7 ngày lương của tôi. Hiuhiu.
Tôi đèo Trang về trong cơn say, Xu phóng ngay phía sau. Vừa đi tôi vừa phải đỡ Trang cho khỏi ngã. Vừa về đến nhà bế Trang vào thì mấy người kia thấy rồi lao ra như bầy ong vỡ tổ giúp tôi đưa Trang vào.
- Con bé sao thế? – Chị Hiền hỏi.
- Lên lacasa, kết quả là thế này đây.
- Hả, cái Trang lên push. – Ông T ngạc nhiên.
- Vâng, mà anh pha em cốc trà gừng đi.
- Rồi, mày đưa con bé lên phòng cái Hiền đi.
- Vâng.
Chap 49
Tôi cõng Trang lên phòng chị Hiền, đi theo sau là Xu và bà Thúy.
- Mày để con bé xuống rồi đi ra ngoài để tao lau người cho nó. – Bà Hiền nói.
- Vâng, chị giúp em nhé.
- Anh xuống nhanh đi, cứ lề mà lề mề. – Xu lên tiếng.
Tôi chẳng nói thêm câu gì mà đi ra ngoài rồi đóng cửa cho mấy người họ lau người cho Trang. Bước xuống nhà thì thấy ông T đang cầm cốc trà gừng định mang lên phòng, thấy tôi thì ông hỏi ngay.
- Con bé sao rồi, sao mày lại xuống đây?
- Em không biết, mấy người kia bắt em xuống để lau người cho Trang.
- À ừ, tao đang định mang trà gừng lên.
- Thôi, tý rồi mang, bây giờ em với anh ra làm chén, em đang chán lắm rồi đây.
- Đm mày, con bé còn chưa tỉnh mà mày còn uống à.
- Tóm lại anh có uống với em không, nếu không thì em uống một mình, em đang chán lắm rồi đây.
- Ok, hôm nay tao sẽ tiếp mày.
- Vâng.
Tôi chạy lên phòng bố lấy chai 12 xuống để 2 anh em giải sầu.
- Tao thấy mày ngu lắm kún ạ. – Ông T nói khi đã uống xong 1 chén.
- Tại sao ngu anh? – Tôi hỏi.
- Đm, con bé Trang tốt thế mà mày lại không biết giữ.
- Haizz. Anh đâu phải người trong cuộc lên anh không hiểu được đâu. – Tôi cầm chén rượu lên uống rồi nói.
- Mày không hiểu thì có. Tao đảm bảo cái Trang yêu mày thật lòng.
- Tại sao anh biết?
- Tao sống từng này tuổi đầu rồi. Loại con gái nào tao cũng gặp rồi, làm sao tao không biết.
- Thôi, uống đi anh, chuyện này tính sau.
- Cái loại mày hết thuốc chữa rồi. Tao đéo quan tâm chuyện của mày nữa. Muốn làm gì thì là nhưng con bé Trang bị làm sao thì đừng có trách tao.
- Rồi rồi, làm gì mà căng.
- Căng cái mả cha nhà mày. – Vừa nói ông T vừa đưa tay lên cốc tôi.
- À, Em còn mấy con mực, để em đi nướng.
- Ok, mày cất chai rượu đi, uống bia cùng 2 thằng ôn kia, nhìn chúng nó tự kỉ với nhau nhìn cũng tội tội.
- Càng tốt, đỡ tốn tiền, chai này 5 lít đấy.
- Nhanh cmml.
Tôi không nói gì nữa chạy vào mở tủ lạnh lấy mấy con mực ra nướng.
- Chiến thôi mấy đại ca. – Tôi nói sau khi đã nướng xong con mực.
- Uống nào mấy thằng em. – Ông T nói.
- Dzô…
- Mà tao có thấy cái Trang uống rượu bao giờ đâu mà hôm nay nó say thế. – Thằng Hoàng hỏi.
- Tao cũng đéo biết, tự nhiên hôm nay học đòi uống rượu.
- Tao bó tay với chuyện chúng mày. Tốt nhất cứ như tao và Xu đây này.
- Im cmmđ, bố không giới thiệu cho thì có bốc shit.
- Anh đừng nóng, em đùa.
- Đùa cái cmm, uống đi.
Người ta bảo lấy rượu giải sầu. Nhưng không hiểu sao càng uống càng sầu thêm. Càng uống thì càng đau lòng, bao nhiêu kỉ niệm giữa tôi và Trang ùa về. Mối tình đầu luôn luôn là mối tình khó quên và khiến người ta đau lòng nhất quả không sai. Trước kia tôi có tình cảm với Mai nhưng chỉ là tình yêu đơn phương từ một phía nên chia tay cũng chỉ đau lòng phút chốc rồi sẽ qua nhanh. Những kỉ niệm không sâu đậm. Còn tôi và Trang là tình yêu từ cả 2 phía, chúng tôi cho đi mà không hề có ý nghĩ nhận lại. Chúng tôi chỉ cần đối phương hạnh phúc. Những kĩ niệm giữa tôi và Trang đã thật sự in sâu vào trái tim tôi. Đến sau này dù có yêu người thứ 2 nhưng cũng không thể sâu đậm bằng tình yêu đầu. Tình yêu giữa tôi và Trang đang thăng hoa thì chỉ vì một vài hiểu nhầm nho nhỏ mà đỗ vỡ. Giá như ngày xưa Trang đừng giận tôi một cách vô cớ, giá như những người con gái khác ngoài Trang đừng có quan tâm tôi với thứ tình cảm trai gái. Giá như tôi nghe Trang giải thích. Giá như những gì tôi nói phía trên là sự thật thì tôi đâu phải đau khổ thế này. Giờ đây Trang với tôi đang cùng một căn nhà. Trang nằm kia mà sao cảm giác thật xa vời. Liệu Trang có tha thứ cho tôi không? Tình cảm chúng tôi sau này sẽ ra sao?… Những câu hỏi đó cứ văng vẳng trong đầu tôi, không có hồi kết.
- Mày sao thế? – Thằng Hoàng lay lay vai tôi.
- Đm, ma nhập à? – Ông T vừa nói vừa tát vào má tôi.
- HẢ? Sao anh đánh em? – Tôi nói.
- Đm, tao tưởng mày bị ma nhập. – Ông T nói.
- Mày có sao không? – Thằng Hoàng hỏi tiếp.
- À, Không sao. Chắc là em say rồi, em đi ngủ đây.
- Ừh, cút đi.
- Bao giờ Trang tỉnh gọi tao nha. – Tôi bảo thằng Hoàng.
- Rồi. Mày lượn đi cho nước nó trong.
Tôi đi lên phòng của mình, lúc đi qua phòng chị Hiền có ngó vào xem tình hình của Trang nhưng bị bà Thúy chặn cửa vì đang thay quần áo cho Trang. Thế là kế hoạch bị phá sản rồi, tôi vào phòng đóng cửa