Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online (xem 5102)

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

Hoàng nói.
- Thế tao nhờ mày một việc được không?
- Việc gì nói. Nếu giúp được thì tao giúp.
- Tý mày đi hộ tao cái xe đạp về. Tao đang bị thương còn Linh thì chân yếu tay mềm.
- Tưởng clg, cái đấy thì ok. Mà tao đéo làm không công đâu.
- Đ m, cứ đi xe về đi rồi tao có thưởng.
- Nhớ mồm máy đấy con chó.


Đúng lúc này chị Hiền bước vào, trên tay là cái giấy xuất viện. Ra thanh toán viện phí xong là được về. Tôi đã nhờ thằng Hoàng phóng xe đạp về rồi nên tôi bảo Linh lên xe chị Hiền.


- Anh T ơi. – Tôi gọi.
- Sao?
- Về nhà em chơi, lâu rồi anh em mình không tụ tập.
- Ok. Để tao phóng qua chợ mua ít đồ.
- Chị Thúy nên đây ngồi cho đỡ đen da. Trời nắng quá. Mặc kệ anh T đi.
- Ừh. Anh ơi, em xin lỗi nha. Em lên xem với thằng ôn kia đây. – Chị Hiền nói.
- Thế tao phóng về trước nhé. Phóng qua chợ mua ít đồ luôn.
- Vâng. Anh đi cận thận.


- Mà 2 đứa mày qua nhà tao đập phá luôn, thằng Hải gọi bồ mày ra mắt anh em đi. Cứ giấu như chó giấu cứt ý.
- Kệ cm tao. Mày lo chuyện của mày đi kìa. – Nó đáp.
- Thôi, chúng tao về trước đấy. – Thằng Hoàng nói.
- Ừh, cảm ơn chúng mày nha.
- Không có gì đâu. – Nói xong thì 2 đứa nó phóng xe đi. Tôi cũng nên xe chị Hiền rồi phóng về.


Trên đường đi thì 3 chị em phụ nữ trên xe chém gió với tôi như cao thủ chém gió với cao thủ. Đúng là “2 người phụ nữ với 1 con vịt thành cái chợ” nhưng đây 3 người phụ nữ với 1 thằng đực rựa chắc thành cái hội nghị
Linh, nhà em ở đâu thế? – Chị Thúy hỏi.
- Dạ, nhà em ở dưới YS.
- Uầy, sao xa thế.
- Vâng, mà em thấy cũng bình thường thôi mà.
- Em học cùng thằng ôn này à? – Chị Thúy hỏi Linh.
- Không ạ. Chúng em học khác trường, em học TP ạ.
- Ừh. Em có anh chị em gì không?
- Em có 1 thằng em trai, nó kém em 5 tuổi. Với một bà chị họ nhưng em coi như chị ruột. Bà này là bạn thân của chị bạn Hải.
- Ừh. Mà em đi gì đi học?
- Em đi xe bus ạ.
- Ừh, đi xe bus cho đỡ mỏi chân.
- Vâng.
- Bao giờ mày bay thế Thúy? – Chị Hiền hỏi chị Thúy.
- 2 tuần nữa.
- Ừh, tao tuần sau bay rồi.
- HẢ, chị đi sớm thế? – Tôi bất ngờ nên tiếng.
- Ừh, tao bay sang sớm để làm cái dự án tốt nghiệp, hết năm nay thì mày muốn đuổi tao đi tao cũng chẳng đi đâu.
- Vâng. Nhưng em vẫn thấy buồn quá.
- Có gì mà buồn. Ở nhà cố gắng mà học đi.
- Em biết rồi, chị nó hoài.
- Ở nhà em để ý thằng này hộ chị nhé. – Chị Hiền quay sang nói với Linh.
- Vâng ạ.


Chap 46


Sau một hồi chém gió thì cuối cùng cũng về đến nhà. Cảm giác về nhà sau một ngày nằm viện thật tuyệt vời. Vừa vào đến nhà là chạy ngay xuống bếp mở tủ lạnh lấy chai coca uống.


- Mang nước ra đây thằng ôn kia, mày định để bọn tao chết khát à. – Bà Thúy thấy tôi cầm chai coca uống nên bắt tôi mang nước ra phục vụ.
- Rồi rồi, có ngay. – Nói xong tôi mang cho bà Thúy một cốc nước lọc đóng bình, còn 2 chai coca cho chị Hiền với Linh.


- Coca của tao đâu mà mày lại mang nước lọc thế này. – Bà Thúy nói.
- Thóc đâu mà đãi gà rừng, cho uống nước lọc là hạnh phúc lắm rồi, còn đòi hỏi gì nữa hả? – Tôi trêu bà ý.
- Á à, thế tao đang muốn uống coca đây, mà có mang ra không thì bảo?
- Không. Đã bảo rồi, thóc đâu mà đãi… – Chưa nói hết câu thì tôi đã phải bỏ chạy vì sự truy sát của bà Thúy. May là lợi thế sân nhà nên quen đường không thì xác cmn định rồi.


- Mày có đứng lại không thì bảo. – Sau một hồi đuổi tôi nhưng không thành thì giờ đây bà Thúy đã đuối sức mà đứng thở phì phò.
- Ngu gì đứng lại cho bà làm thịt.
- Ờ, Mày ngon.


Đúng lúc này thì tiếng chuông vang lên. Tôi đoán là ông T hay bọn thằng Hoàng thằng Hải nên ra mở cửa. Vừa ra mở cửa thì thấy ngay ông T với bọn thằng Hoàng.


- Anh T ơi, thằng Kún bắt nạt em, bắt nó vào đây cho em. – Vừa thấy ông T là bà Thúy ăn vạ ngay.
- Cái gì, đời mày tàn rồi Kún ạ. – Ông T vừa cười vừa nói.
- Thôi mà, anh chị tha cho em đi mà, hiuhiu. – Tôi là mặt thảm hại nhất có thể.
- Xin lỗi mày nhé, ai bảo mày trêu em tao làm gì. – Vừa nói hết câu thì ông T tóm cổ tôi vào cho bà Thúy hành hình. Đời nó khổ thế đấy. Hiuhiu.


- Thúy, hành hình nó thế thôi, ra giúp anh làm đồ ăn. – Ông T gọi bà Thúy ra giúp tôi thoát khỏi trận hành hình của bà ý.
- Vâng ạ. – Chị Thúy nói.
- Chúng mày cũng xuống giúp đi, đứng đấy cười cái gì mà cười? – Tôi quay sang quát 2 thằng ôn kia sau khi được tha bổng.
- Rồi rồi, bố bé mồm thôi con nhờ. – Thằng Hoàng bật.
- Ok. – Thằng Hải luôn là đứa ngoan và Hiền nhất.


Sau khi bọn nó té xuống bếp thì tôi cũng tìm cơ hội mà trốn lên phòng chơi điện tử. Ngu gì mà ở dưới đấy để bị sai vặt.
Vừa bật máy lên thì cảm giác đắng lòng ùa về. Không biết chị Hiền hay ai vào xem ảnh tôi lưu trong máy rồi đặt cái ảnh tôi chụp với Trang làm hình nền. Đắng lòng quá. Đang ngồi tính del cái hình nền thì có tiếng gõ cửa. Vừa mới trốn lên được một tý thì đã bị phát hiện rồi. Haizz.


- Mình vào được không? – Giọng Linh.
- Ừh, vào đi.
- Uầy, đây là phòng cậu à, ngăn lắp quá. – Linh vừa vào phòng tôi đã khen.
- Hì, cám ơn nha. – Tôi phổng mũi.
- Mà cái kia cái gì? – Linh chỉ vào tấm abum ảnh của tôi.
- À, cái abum ấy mà.
- Hả, mình xem tý. – Vừa nói hết câu thì Linh chạy ra lấy quyển abum xem. Như có dòng điện 220V chạy qua đầu. Tôi chợt nhớ ra trong đó có ảnh tôi khoả thân





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹121314›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




hồi bé đã từng bị Trang nhìn thấy và cười tôi thối mũi. Tôi bật tăng tốc lên rồi tốc biến qua chỗ tấm abum đang ngồi yên vị nhưng không kịp nữa rồi. Linh đã lập được trang đầu tiên rồi, mà trang đầu tiên trong quyển abum lại là tấm ảnh tôi khoả thân thế mới hay. Không ngoài dự đoán của tôi, sau khi Linh vừa xem được tấm ảnh thì tôi giật lại tấm abum.


- Thôi, cái này không xem được. – Tôi nói.
- Hả, mà đứa trẻ trong tấm ảnh là ai thế?
- À, Thằng em con nhà hàng xóm ấy mà. – Tôi ngụy biện.
- HẢ, Sao trong tấm abum ghi chữ “HA con yêu” lại có tấm ảnh của đứa em nhà hàng xóm nhỉ? – Linh nói giọng ngây thơ.
- Thích thì để, có sao đâu. – Tôi nói.


Vừa nói xong câu thì Linh ôm bụng cười làm tôi nhục đếu chịu được.


- Thôi đi ông tướng, chém gió ít thôi, cứ nói ảnh của mình đi, có ai nói gì đâu. – Vừa nói Linh vừa cười.
- Hả, sao cậu biết? – Tôi nhục đếu chịu được.
- Thì trong tấm ảnh có ghi “chúc mừng sinh nhật con yêu 1 tuổi” mà.
- Mà cậu lên đây có việc gì không? – Tôi lái sang chuyện khác.
- Lên chơi thôi, mà cái ấy sao bé thế, nhìn ảnh thằng em mình to hơn cậu nhiều. – Linh nói.
- HẢ, người đâu mà… Thôi, cô làm gì thì làm, tôi đi ngủ đây. – Vừa nói hết câu thì tôi nhảy lên giường đắp chăn giả vờ ngủ (Phòng có điều hoà không thì chết ngốt)
- Dỗi à? Mình đùa tý thôi mà. – Linh nói.
- Trật tự để tôi ngủ.
- Này thì ngủ này. – Vừa

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng và bạn thân yêu nhau trong bóng tối thì tôi làm sao biết được!

Sắp đến mùng 8/3, tôi lại thấy sợ trước áp lực phải tặng quà bạn gái

Hào môn thịnh sủng: Cô vợ ngang ngược của tổng giám đốc thần bí

Chết cười với chuyện chồng đi chăm vợ đẻ

Dốc tiền phẫu thuật trả thù tình cũ, ai ngờ… đổi cả đời