Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full (xem 5813)

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full

ng chữ gà bới của tôi thì bản thân cũng thấy ngài ngại vì nơi được treo bức thư đó cũng là nơi có nhiều mảnh giấy khi tôi làm thơ ngẩu hứng thì Lan hoặc Vy chép lại rồi dán lên đó, xung quanh tờ giấy trắng có những hàng chữ được trang trí thêm những màu sắc vui tươi. Lo nhìn ngôi nhà mà tôi không để ý đến xung quanh, khi quay mặt lại thì hai em ấy rưng rưng dòng nước mắt.
- Ơ, sao hai em lại khóc?.
- Huhu, anh đáng ghét sao giờ mới nói cơ chứ. – Lan đấm thùm thụp vào ngực tôi.
- Hic, đồ anh ngốc, nói làm gì vậy, sao không im luôn đi.
Vy cũng trách móc tôi và tôi hiểu được lí do, có lẽ cả hai đã chờ đợi câu nói này từ tôi rất lâu rồi, tuy chỉ qua một tờ giấy nhưng tôi biết rắng nó quan trọng như thế nào.
- Anh xin lỗi đã để hai em chờ, phải để hai em trong chờ vào anh lâu như thế nào.
- Em biết mà, anh đừng nói như vậy. – Lan đưa ngón tay ra hiệu cho tôi đừng nói nữa.
- Phải nói chứ, phải hỏi bằng chính lời của mình. Hai em cùng làm bạn gái anh nhé!.
Tôi nói bằng lời không cần qua mảnh giấy hay bất cứ thứ gì gián tiếp, vì tôi biết trực tiếp luôn luôn hay hơn gián tiếp rất nhiều lần.
- Hức, còn phải hỏi nữa sao anh ngốc. – Vy phụng phịu rồi nhéo nhẹ má tôi.
- À hì.
- Tụi em đồng ý mà.
Cả hai cùng cười nhưng những giọt nước mắt cũng lăn hai đôi má nóng hổi ấy, những giọt nước mắt hạnh phúc.
- Thôi nín đi nè, giờ đi chơi Noel nha.
Tôi cười, rồi đưa hai tay gạt đi những giọt nước mắt còn đọng trên khóe mi của hai em.
- Dạ.
Mùa đông, ấm áp khi luôn có vòng tay à hai vòng tay mới phải. Noel lại đến, năm nay sẽ không còn cô đơn, không còn đạp xe lọc cạch mua từng viên kẹo hay ra ngoài biển lang thang một mình, không còn phải gặm nhắm nỗi cô đơn, vì bây giờ tôi đã được ở bên hai người con gái mình yêu thương. Hai bông tuyết ấm áp của mùa đông.
Chương XVII.
Đã 10 giờ đêm nhưng đường phố vẫn còn đông vui như tết, dần về đêm cái lạnh cuối đông vẫn còn nặng trên từng da thịt.
Trước mặt tôi, hai em đang tung tăng trên hè phố. Thật không hiểu cả hai, trời lạnh như vậy mà chỉ mặc 1 cái áo sơ mi trắng với váy đỏ mà không chịu mặc thêm áo khoác thành ra tôi phải đem theo để phòng hờ có gì hai em lạnh thì có áo khoác giữ ấm cho hai em.
Tôi dẫn cả hai đi bộ qua nhà thờ Lạc Đạo, đây cũng là một ngôi nhà thờ lớn trong thành phố và nơi đây trang trí Noel cũng đẹp không kém gì ngoài Thanh Hải cả.
Khi đi qua con đường Trần Phú, những bản nhạc Noel vang lên trong bầu không khí của chính nó.. âm thanh vang trên từng giọt sương đêm, nhẹ nhàng tí tách lướt qua không khí và lôi kéo thêm cái lạnh của màn đêm. Thỉnh thoảng tôi có nhìn về phía những hàng tạp hóa đang bầy bán những bộ đồ ông già Noel ngộ nghỉnh dành cho những đứa trẻ. Khi hai em đang vui đùa nhìn cây thông được trang trí lộng lẫy trong một cửa hàng thì tôi vội vào trong rồi mua hai cái nón của ông già Noel, nhìn hai em chịu những giọt sương đêm đậu trên những sợi tóc ấy thì có khi lại bệnh.
- Tặng hai em nè. – Tôi đưa hai cái nón cho cả hai..
- Ơ dạ. – Mãi lo nhìn cái cây thông nên cả hai có thể hơi bất ngờ.
- Đội lên đi, không thì cảm lạnh đấy. – Tôi cười rồi tự tay đội hai cái nón ấy lên cho Lan rồi đến Vy.
- Nhìn cũng xinh và hợp đấy, nhìn hai em không khác gì hai nàng công chúa của ông già Noel đâu.
Hai em ngộ nghĩnh trên bộ trang phục của mình đang mặc, váy ngắn đỏ, áo sơ mi trắng còn tô điểm thêm trên mái tóc hai chiếc nón mà tôi vừa mua.
- Hihi. Đi nhanh đi anh, không thì nhà thờ đóng cửa mất
Cả hai cười rồi kéo tôi đi, thừa biết rằng hai em đang lái qua chuyện khác để che đi sự ngại ngùng của mình. Nhưng câu để đánh trống lảng qua chuyện khác của hai em ngộ thật, khi Noel thì nhà thờ nào cũng mở cửa thường trực 24/24 mà.
Khi đến nhà thờ Lạc Đạo thì nơi đây cũng rất gần với nhà ngoại của tôi, mỗi khi Noel thì ba mẹ và thằng em tôi đều qua bên phía ngoại, tôi có quyền đi hoặc không đi vì vậy nên sẽ có rất nhiều thời gian cho tôi để dẫn hai em đi chơi cho đến ngày mai cũng được.
- Wow đẹp quá anh nhỉ?. – Vy suýt xoa trước cái hang đá lấp lánh đầy màu sắc.
Phải công nhận những người làm nên các hang đá này phải có một sự sáng tạo cũng như sự tinh tế và niềm tôn thờ chúa rất lớn.
- Anh, nhìn cây thông kia cao nhỉ?. – Lan kéo kéo tay áo tôi rồi chỉ về phía một cây thông.
- Đẹp thật!.
- Hở anh nói gì?.
- À à, ý anh là cây thông đẹp thật.
Tôi chỉ lo nhìn khuôn mặt của Lan rồi thốt lên, chứ nãy giờ có để ý cây thông đâu. Tôi đưa mắt nhìn thử cây thông ấy, cây thông này rất cao trên đỉnh cây thông thì có gắng thêm một ngôi sao vàng rất lớn xung quanh thì có rất nhiều ánh sáng lấp lánh của những ánh đèn được trang trí lên ấy.
- Anh ơi! Em muốn đi vào trong kia coi.
Vy kéo tay tôi rổi chỉ vào thánh đường, nơi nhưng người dân theo đạo sẽ vào đó cầu nguyện và xem chúa chào đời. Tôi nghe thiên hạ bảo vậy chứ cũng không biết ra sao. Lấy điện thoại ra coi thì cũng còn sớm, đúng mười hai giờ đêm thì lễ mới bắt đầu nên tham quan một chút chắc cũng không vần đề gì.
Nắm tay hai em bước vào thánh đường, lúc này chỉ cần cả hai khoác trên mình bộ áo trắng của cô dâu ngày cưới còn tôi thì sẽ khoác trên mình bộ com-lê lịch lãm đường hoàng bước vào thánh đường để tổ chức hôn lễ, đâu đó bản nhạc dành cho những ngày cưới vang lên thay cho những bài thánh ca của Noel, không khi mùa đông sẽ là bầu không khí của một ngày cưới. Tôi đi ở giữa, đường hoàng nắm tay hai em đang trong lễ phục cô dâu, bước chân trên chiếc thảm đỏ của sự hạnh phúc. Trước mặt vị chủ hôn đang mỉm cười thật tươi.
- Anh nghĩ cái gì mà cười nham hiểm thế?. – Tiếng Vy cắt đứng cái dòng suy nghĩ của tôi.
- À… ừ… không có gì.
Nói vậy nhưng mặt tôi thấy nóng lắm, có chút gì ngại khi có cái suy nghĩ hơi người lớn về việc lập gia đình.
- Không có mà mặt anh đỏ kìa. – Lan nheo mắt nhìn tôi, tay thì búng búng vào má tôi..
- Có đâu. – Tôi khống chế.
- Khuôn mặt anh tố cáo anh kìa, ngốc ơi!. – Cả hai cùng nguýt dài rồi nhìn xung quanh thánh đường, còn hai tay của





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹121314›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




cả hai đang nắm tay tôi thì cùng lúc siết chặt.
Trong căn phòng thánh đường rộng lớn được trang trí với những ảnh đèn lấp lánh, những bóng đèn vàng to bự tạo cho căn phòng có sự gì đó cổ xưa, bức tượng chúa Giê-Su uy nguy giữ thánh đường. Từng lời hát của bài Merry Christmas cứ vang lên trong không gian rộn rã của mùa Noel, ngoài kia từng dòng người cứ đổ vào và tụ tập đông lại tại những hang đá. Mùa Noel này năm ngoái, cũng chính giờ nay tôi đang lang thang đâu đó với chiếc xe đạp hay là đang dừng lại một nơi nào đó ngắm nhìn mọi người xung quanh. Nhưng giờ trong lòng tự cảm thấy ấm áp, hai bàn tay bé nhỏ kia đang run lên vì lạnh, tôi lấy áo khoác rồi mặc vào cho cả hai.
- Ơ… Mũi anh chảy máu kìa. – Lan hốt hoảng.
Theo phản xa tôi đưa tay ngang mũi mình, thấy có gì đó ướt ướt nhìn lại những ngón tay thì chúng nó đang dính những giọt máu đỏ tươi.
- Anh ngước đầu lên. – Vy nói rồi đưa đôi tay bé nhỏ đang run rẩy cầm một

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giả vờ thôi mà sao lại thành thật

Mẹ chồng đã làm cả họ nhà gái bẽ mặt trong chính đám cưới của tôi

Hôn Ước Quái Dị

Bản tình ca buồn

Truyện Quá Khứ Lầm Lỗi Và Bài Học Cuộc Đời Voz