Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full (xem 5788)

Đọc Truyện Hồi Ức Mang Tên Em Subinleo Full


- Ê thằng Thông nó bị sao vậy mậy. – Thằng Tài ngồi kế nhỏ Nhi quay hỏi tôi..
- Mày nhìn vậy mà không biết à. – Tôi đưa mắt nhìn nó, nó ra vẻ đâm chiêu suy nghĩ một hồi rồi như ra rồi hay sao mà mặt nó cười nham hiểm.
- À… Tao biết rồi, haha. – Nó hình như thấm vào não rồi nên cười lớn.
- Ê ông Tài, bé cái mồm lại.. – Con An ở trên cầm cây thước chỉ chỉ.
- Biết rồi chị hai. – Nhìn mặt nó thảm hại, tôi phì cười.


- Ông Thông bị gì thế Tân. – Nhỏ Kim Anh ở trên tôi quay xuống hỏi..
- Nó bị cái con gái không cần biết, quay lên đi.
- Hứ.


Thấy tôi trả lời con Kim Anh như vậy thì nhỏ Yến Nhi, Thanh, Nhàn xung quanh tôi cũng không dám tò mò, mà không biết sao cho để tôi ngồi cái chỗ tứ phương tám hướng toàn là con gái không nữa con trai thì tụi nó cũng cách một hai bàn chỉ có kế con Yến Nhi là thằng Tài là “boy”, cũng có thằng mới vào lớp tôi tên Phi, tôi thì không chơi với thằng này cho lắm.. nó hỏi gì cũng ừ ờ cho qua..


Hai tiết học đầu trôi qua trong êm đẹp, thì tiết thứ ba thông báo được nghỉ tiết thì cái lớp tôi nháo nhào. Mấy đứa con gái ngồi xung quanh tôi vẫn còn tò mò cái chuyện của thằng Thông, vì tụi này có chuyện gì lạ thì cố tìm hiểu thật kĩ rồi đem lên FaceBook chọc chơi. Bó tay.


- Ông có chịu nói không, hay tụi tôi dùng vũ lực để ép cung. – Nhỏ Yến Nhi chống nạnh nói.
- Nói mau. – Tụi con Kim Anh, Thanh, Nhàn,Uyên của nhao nhao lên như cái chợ..
- -… – Tôi vẫn chú tâm vào cuốn tiểu thuyết mà kệ lời nói của tụi nó.
- Ông có nghe tụi tui nói không hả? – Nhỏ Kim Anh hét lớn vào tai tôi, muốn điếc cái màng nhĩ..
- Cái gì?. – Bực bội nha, hỏi nữa tán vỡ mồm.
- Thì hồi nãy ông với ông Thông bị gì cứ đi sát sát thế. – Tụi nó đồng thanh hỏi.
- Nói lần này thôi nhá. – Tôi ra vẻ nguy hiểm.
- Ừa ừa… Nói đi nói đi. – Tụi nó hối thúc.
- Mấy bà… nhiều chuyện quá. – Tôi nhỏ giọng nói cho tụi nó đủ nghe, rồi quay lại với cuốn sách.
- Hứ. Này thì nhiều chuyện,dám nói tụi tui nhiều chuyện hả. – Mấy nhỏ xông vô cốc đầu,nhéo, bấm tay, nói chung hành hạ đủ thứ để tôi khai ra nhưng không.. tôi không bán đứng bạn bè.
- Cứu tạo tụi bây. – Tôi la lên, mong có thằng nào tới giải cứu mình giữa những con yêu quái này, nhưng không chặng có thằng nào dám liều mạng xông vào giải cứu tôi hết.
- Chừa nhá, lần sao còn kêu tụi tôi nhiều chuyện nữa thì biết tay. – Đám yêu tinh nhền nhện kia giải tán ra chỗ khác tôi thì nằm thẳng xuống bàn, hai tay và đầu ê nhức, toàn vết móng tay bấm vào rồi những vết nhéo, chắc chết mất..
- Ê, có sao không mậy. – Mấy thằng bạn “tốt” thấy mấy “bà bà” kia đi mới dám vác cái mạng già tụi nó xuống.
- Sao sao cái bà già tụi bây,thấy tao vậy chả thằng nào xuống cứu. – Tôi chỉ mặt từng thằng.
- Hêhê xin lỗi bạn hiền.. – Tụi nó cười cầu tài.


Trời về trưa, bọn tôi mới được ra về tụi kia thì về rồi chứ còn tôi thì phải ở lại chờ tụi nó trực nhật xong thì mới được về không hiểu sao năm nay cô giáo chủ nhiệm lại phân cho tôi cái chức lớp phó lao động nữa. Cái chức quỷ gì nhìn vô toàn dọn với dẹp, mệt chết đi được chỉ muốn là dân thường thôi không muốn làm quan đâu.


- Hai tụi bây trực lẹ cho tao về. – Tôi hối thằng Vương với thằng Trí, còn thằng Thông thì vẫn ngối đó.
- Từ từ mày. – Thằng Trí nói rồi đem cái giỏ rác đi đổ..
- Ê… sao không về con trai. – Thằng Thông nó vẫn ngồi đó.
- Rách quần sao về mậy.
- À tao quên mất, áo khoác này. – Tôi ném cái áo khoác của tôi cho nó.
- Cảm ơn mày.
- Che xong nhớ giặc mai trả tao.
- Biết rồi ông hai.


Một ngày đi học trở lại biết bao nhiêu là chuyện, lúc buồn lúc vui. Về đến nhà thì thấy hai em đã đi học từ khi nào, nhìn lại đồng hồ thì đã gần một giờ kém vậy là tới tối mới có thể gặp lại hai em.


Ăn cơm rồi lấy cặp đi học thêm, mệt mỏi với cả ngày trời với mớ kiến thức. Tôi đạp xe ra biển, từng cơn gió mùa thu thổi từ biển mênh mông gửi xe rồi đi về phía bãi cỏ Novotel quen thuộc, ngồi trên bãi cỏ xanh rì, nhìn từng cơn sóng nhấp nhô, đâu đó từng dòng người đùa giỡn với nhau dưới dòng nước mát, vui cười một thế giới.


Nằm vật ra bải cỏ, nhìn lên bầu trời xanh kia những gợn mây êm ả bay bay trong khoảng không ánh nắng mặt trời cũng nhẹ dịu theo thời gian tôi từ nhắm mắt lại hưởng thụ cái cảm giác thanh mát của những phút giây cuối ngày.


- Hihi. – Có tiếng con gái ở rất gần tôi, nãy giờ tôi cảm nhận được có những thứ thì đó lạnh lạnh cứ đi tới đi lui trên mặt tôi.
- … – Tôi dần mở mắt ra, đôi mắt dần thích nghi với ánh sáng.
- Ơ. – Tôi đơ cả mặt, Lan và Vy đang ngồi trước mặt tôi.
- Hihi. – Hai em cùng nở nụ cười.
- Ơ, sao hai em lại ra đây.
- Câu này tụi em hỏi anh mới đúng, đi học không lo về tự nhiên chạy ra đây. – Lan bĩu môi.
- Tụi em cũng đi học mà, sao cũng ra đây không chịu về. – Tôi thấy hai em cũng mặc đồng phục trường, đeo balo.
- Ai biểu anh ngốc chạy ra đây chi, rồi bắt tụi em chạy theo. – Vy trách tôi.
- Ơ hay… đi đâu là quyền của anh chứ.. tụi em tự ra mà.
- Thì tụi em lo cho anh,tưởng anh buồn chuyện gì. – Hai nàng nói rồi xụ mặt xuống.
- À ừ, mà hôm nay đi học buổi đầu có quen được ai không. – Tôi đành nói qua chuyện khác.
- Nhiều lắm anh, quen được nhiều bạn mới lắm. – Vy nhanh nhảu đáp lời tôi.
- Nhưng mấy bạn con trai cứ theo bọn em quài à. – Lan khẽ cắn môi mà nói.
- Đương nhiên rồi, hai bé Lan và Vy của anh xinh đẹp thế này ai lại không thích cơ chứ. – Tôi cười trước lời nói của Lan rồi khen hai em.
- … – Hai em không nói gì, má ửng đỏ lên.
- Sao thế?.- Thắc mắc trước thái hai khuôn mặt biểu cảm ấy.
- Không có gì anh, thôi mình về đi. – Hai nàng đồng thanh rồi đứng dậy, kéo tay tôi ra về.


Trời sang thu, trời xanh cao vời vợi màu hồ thủy, tôi cùng hai người con gái ấy ra về dưới ánh hoàng hôn khẽ buông xuống


Đêm rồi, đêm ngày đầu tiên bước vào năm học mới, bước vào mùa thu, bước vào mùa lá rơi.


Đêm thu, đắp cái mền mỏng lắng nghe từng tiếng mưa rơi rớt, lẫn có tiếng nhạc buồn, mùa thu buồn, thật buồn đối với người cô đơn lạnh buốt tâm hồn một mình về đêm. Mùa thu, vừa nóng vừa lạnh, mùa thu mùa để yêu thương, để hờn dỗi. Mùa thu cũng có thể là mùa chia li nhưng cũng là mùa của hạnh phúc.


Chương V.


Thức dậy sau giấc ngủ dài, vươn mình khẽ nhướng đôi chân mi nặng trĩu còn ngái ngủ, lồm cồm bò dậy giữa đống mền gối, rửa mặt nhìn vào cái gương thì một gương mà thảm hơn chữ thảm hiện ra, đó là tôi sao?. Hai mắt như con gấu trúc, đầu tóc thì bù xù. Tuốt lại vẻ đẹp thường ngày nào. Hì hì..


Cầm chiếc headphone và bấm nút play trên chiếc máy Mp3, tôi cất bước ra khỏi nhà. Trời thu và lúc sáng sớm, sương nhẹ nhàng tinh khiết lượng bay giữa khoảng không, sương mãi rong ruổi chạy đi chơi rồi cũng nhẹ nhàng đáp xuống một cành lá nhẹ vàng nhạt.


Trên con đường Trần Hưng Đạo đầy người tập thể dục vào buổi sáng, rộn ràng không kém gì buổi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Em Đã Quan Hệ Với Bao Nhiều Người Đàn Ông?

Coi thường vợ xấu, giờ muốn giữ cũng không kịp nữa rồi

Sau 3 năm chăm sóc chồng sống thực vật, mẹ chồng vờ rủ tôi uống rượu rồi mở cửa cho người đàn ông ấy vào

Năm Ấy Được Gặp Anh

Ai nói chung tôi không mờ ám ?