– Vậy là cậu tha thứ cho tớ?
Nó cười, gật nhẹ đầu thay cho câu trả lời.
– Tớ thực sự cảm ơn sự tha thứ của cậu, tớ còn nghĩ sẽ không bao giờ…
– Chúng ta là bạn mà! – Nó lại ngắt lời Thư vì không muốn nghe cô nói tiếp.
Thư ôm chầm lấy nó, hai người vẫn là bạn, có lẽ không thân như trước được nhưng vẫn sẽ lâu bền. Nhưng có thể đây là một bước ngoặt khiến hai đứa càng thân hơn!
Sự tha thứ không bao giờ là dư thừa đối với người chân thành đúng không?
Tiếp sau nó là đến phần thi của Thảo Trang. Tự tin, quyến rũ là 2 từ để miêu tả cô.
Bộ áo dài cách điệu nửa kín nửa hở, màu trắng tinh. Đúng đậm phong cách của Trang: sexy. Đôi giày cao gót đế đỏ cao đến 15cm.
Trang tự tin khoe 3 vòng đẫy đà và sải bước khá tự tin trên sân khấu, đúng chuẩn người mẫu.
Đám con trai hò reo hú ầm ĩ, con gái fan của Trang cũng vỗ tay nồng nhiệt. Riêng một số vẫn lắc đầy với phong cách này của cô.
Còn tiểu thư Kim Thư của lớp 11a6 lại cũng chọn tông trắng, nhưng là áo dài cách điệu tay phối ren. Không quá kín, cũng chẳng hở, không cầu kì nhưng rất hợp thời.
Và rất nhiều thí sinh khác với những bộ trang phục riêng.
100 thí sinh tiếp theo được chọn vào phần thi tài năng. Chắc chắn không thể vắng mặt những nhân vật tiêu biểu như Hà Mi, Kim Thư, Thảo Trang rồi.
Phần thi tài năng.
Phần thi này không theo thứ tự lớp mà theo lượt bốc thăm.
Hà Mi tiết mục thứ 5, ngay trước đó là Thảo Trang thứ 4.
Các thí sinh tự chọn và biểu diễn tài năng mà mình cảm thấy có khả năng làm được tốt nhất. Múa, hát, nhảy, võ, cắm hoa,…
Hầu hết các tiết mục đều được chuẩn chị rất kĩ lưỡng, đầu tư rất công phu và trình diễn khá hoành tráng.
Thảo Trang tự tập luyện và chuẩn bị tiết mục của mình mà không ai trong lớp biết. Cô xuất hiện với bộ đồ ấn độ nóng bỏng. Khỏi phải nói ai cũng biết tiết mục là gì rồi.
Nhạc vừa nổi lên Trang đã thể hiện vũ đạo chuyên nghiệp của mình. Không thể phủ nhận rằng màn biểu diễn khá bắt mắt và công phu, khán giả dường như không thể rời mắt khỏi Trang.
Vì chăm chú xem mà nó xém quên mất là mình còn chưa thay trang phục. Nó cuống quýt lên chạy vào phòng thay đồ. Nhìn qua nhìn lại vẫn không thấy váy của mình đâu, nó chạy ra kéo nhỏ phó văn thể hỏi.
– Ơ, nãy tớ vẫn để trên bàn mà! – Phó văn thể tròn mắt tỉnh bơ.
– Tớ không thấy thật mà
– Chuyện gì thế? – Lớp trưởng quay sang hỏi
– Váy của tớ… không thấy nữa
– What?
Lớp trưởng tròn mắt nhìn nó, rồi cả 3 chạy lại vào phòng. Đúng như lời Mi nói, lục tung cả phòng lên vẫn không thấy cái váy cất công nó lựa chọn cả buổi chiều.
– Nó ở đây…! – Nó rưng rưng cầm chiếc váy “nát tươm” ở trong thùng rác ra.
.
– Họ nói nhanh cũng phải 30p nữa mới ship váy đến kịp – Quỳnh Anh tắt điện thoại nhìn về phía nó.
– Nếu vậy sao kịp? – Phó văn thể cũng đang rối cả lên.
– Chả nhẽ lại phải bỏ? – Nó cũng nản lắm rồi.
[Tiếp theo là tiết mục của bạn Hà Mi đến từ lớp 11A1'> – Thông báo của MC khiến mọi chuyện lại càng thêm rối.
[Xin mời bạn Hà Mi trở về sân khấu với tiết mục đã đăng kí!'> – MC lại lên tiếng nhắc, cả khán phòng rộn lên, người sốt ruột, kẻ tò mò, nhưng một số lại tỏ vẻ thích thú.
Ngồi ở vị trí Ban giám khảo nhưng Bảo cũng không giấu nổi sự lo lắng, cậu quay sang hỏi Khánh:
– Có chuyện gì sao?
Hắn nhìn Bảo ý cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Tú chạy lại phía hắn, gỡ rối vướng mắc:
– Hà Mi bị phá, hình như có người cố tình làm hư trang phục của cô ấy.
– Ai làm?
– Em chưa rõ.
– Đi điều tra đi.
– Vâng!
Không khí trong phòng thay đồ vẫn còn đang rất ngột ngạt, mọi thứ như rối tung lên. Bảo nhận ra sự nhốn nháo đang dần tăng trong khán phòng liền bước lên sân khấu cầm mic của MC thay đổi không khí, rất ít khi Hội trưởng phong trào đích thân ra mặt như vậy.
– Hôm nay là lần đầu trường ta tổ chức cuộc thi này nên không thể loại bỏ những sai sót bước đầu đúng không các bạn?
Cục diện bỗng chốc thay đổi, Bảo đã nói vậy ai lại phản đối được. Bảo tiếp:
– Để có được những phút tỏa sáng chắc hẳn chúng ta cần một quá trình chuẩn bị rất kĩ lưỡng, vậy nên tôi tin rằng những tiết mục tiếp theo chắc hẳn sẽ để lại ấn tượng…
Trong lúc Bảo ở ngoài cố kéo dài thời gian Thư đã nghe thoáng tin chạy vội đến phòng thay đồ nơi không khí đang rất hỗn độn
– Cậu lấy bộ trang phục của tớ đi! – Thư nhìn nó rất quyết đoán.
– Không được, tất cả thí sinh không được mắc trùng đồ của nhau!
Nó nhất quyết không nhận sự giúp đỡ của Thư, nó có thể bỏ phần thi của mình chứ không thể để người khác vì mình mà bỏ đi phần thi quan trọng.
Nhưng đối với Thư cô lại có suy nghĩ khác, cô đã nợ Mi quá nhiều, cô cần làm gì đó để bù đắp những gì mình đã đối xử với nó trước đó. Thư ra sức thuyết phục nó:
– Bây giờ đã đến phần thi của cậu rồi, nếu không có trang phục đồng nghĩa với việc cậu bỏ cuộc, tớ có nói là mình mặc lại bộ váy này đâu, tiết mục của tớ còn khoảng 30 phút nữa vẫn đủ thời gian chọn trang phục khác.
– Cậu…
– Không nói nhiều nữa, cầm lấy rồi mau ra sân khấu đi – Thư đẩy nó thẳng vô phòng thay đồ không để nó kịp phản bác.
Cũng may là bộ trang phục Thư đưa cũng khá phù hợp với bài hát nó chọn, Mi bước ra phía cánh gà hít một hơi để chuẩn bị tinh thần, nó đón mic từ tay Bảo vẫn là nụ cười đó:
– Cố lên! Phải được giải cao không mất công anh ra hơi dẹp loạn cho em.
– Cảm ơn anh! .. –Nó cười tươi rồi bước ra sân khấu, Bảo về vị trí BGK.
Tiết mục của nó thành công mỹ mãn với liên khúc “Mẹ Cha”. Công sức suốt mấy đêm nó phối nhạc và chỉnh lời cho hòa hợp cuối cùng cũng rung động trái tim người nghe. Từ khi nó bắt đầu hát đến lúc kết thúc cả khán phòng như chỉ có mình nó, không khí ngột ngạt, lặng thinh chỉ để nghe nó hát. Có chút căng thẳng nhưng với nó sân khấu này còn nhỏ hơn nhiều so với những huy chương cuộc thi nó từng tham gia.
Khi Mi chào kết tất cả như vỡ ào, tiếng vỗ tay, lời khen ngợi không ngớt. Nó cười cảm ơn và bước vào sân khấu. Phần thi thành công mỹ mãn.
Thảo Trang: “Kính thưa tất cả mọi người có mặt trong cuộc thi hôm nay, câu hỏi mà ban tổ chức đưa ra hôm nay quả thật là rất hay” Trang cười bởi lẽ kịch bản được thay đổi vào phút cuối, mẹ Trang nằm trong bộ phận BGK nên cô chắc cũng ít nhiều biết về thể lệ. Cô tiếp: “Em xin trả lời câu hỏi như sau: Câu hỏi đầu tiên, em nghĩ là mọi vấn đề đều có nguyên nhân của nó, chúng ta chưa biết được những mâu thuẫn trước đó nên chưa thể phán xét điều gì. Câu hỏi thứ hai, nếu em là cô gái bị hại chắc chắn em sẽ bỏ cuộc bởi tự nhận th