Cô Dâu Thất Lạc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Cô Dâu Thất Lạc (xem 4475)

Cô Dâu Thất Lạc

iểm tra một vòng khu nhà xem sao. Nghĩ là làm ngay, ông lão chắp tay sau lưng nhấc chân đi một cách thong thả. Nhưng chỉ mới đi chưa được chục bước, một cảnh tượng kinh khủng hiện hữu trước mắt khiến ông sững lại, bàng hoàng không nói nên lời.
Dưới nền tấm thảm cỏ non xanh mơn mởn, hai xác người nằm la liệt ngổn ngang……máu ướt đẫm thành vũng. Đó chính là hai người giúp việc và trông coi khu vườn của Hoàng gia.
-Trời ơi…..chuyện gì thế này?
Ông quản gia chưa kịp định thần thì từ phía sau, một bóng đen bí ẩn lăm le con dao tiến lại gần ông. Ánh mắt cay nghiệt của hắn đỏ ngầu hằn lên những sợi mạch máu mỏng manh ghê rợn. Lưỡi dao sắc nhọn nhơm nhớp máu tươi được giơ lên cao…….rồi lạnh lùng giáng xuống!
-ÁÁÁ!!!!!!!!
Tiếng la thất thanh bởi chất giọng yếu ớt của ông quản gia già ở độ tuổi lục tuần vang lên xé tan cả khoảng không gian buổi sớm thanh bình. Ông đau đớn ngã quỵ xuống cạnh xác hai người đồng nghiệp xấu số kia……rên rỉ vài giây cuối cùng…..rồi tắt thở.
Hắn – Thủ phạm gây ra những nỗi kinh hoàng, bất hạnh, đau khổ – Một người con gái xinh đẹp sẽ kế thừa một khối tài sản kếch xù trong lĩnh vực thời trang – Một kẻ mù quáng không phân biệt được đâu là yêu, đâu là hận…… Để rồi ngay lúc này đây, cô càng dấn sâu vào tội ác…..không một ai……kể cả Ác Quỷ……có thể dung thứ cho cô được nữa!
Quệt nhẹ lưỡi dao dính đầy máu bằng những chiếc lá có tán rộng ở gần đó, Bảo Kim Thư ngẩng đầu lên hướng đôi mắt vô hồn lạnh giá nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ tầng 2. Nụ cười nhếch mép quỷ quyệt xuất hiện trên bờ môi cong đỏ hồng.
-Hạ Quyên…….ngày hôm nay……chính tao sẽ kết thúc hết tất cả mọi chuyện!
-Chết! 8 giờ 15 rồi, phải vào bệnh viện ngay thôi!!!
Tôi quýnh quáng vơ lấy bộ đồ và thay với tốc độ khủng khiếp khi nhìn lên chiếc đồng hồ hình gấu trúc nhỏ xinh của mình. Tranh thủ từng giây từng phút, tôi mở cửa phòng ló đầu ra ngoài gọi lớn:
-Dì Ba ơi chuẩn bị xe giùm con!
*Im lìm*
-Dì Ba ơi!
Sao không có ai trả lời hết vậy ta? Có đi đâu thì dì ấy luôn báo trước với mình một tiếng mà ta.
Có điều gì đó lạ lắm, bằng chứng là lòng tôi cảm thấy bất an thế nào ấy. Mà thôi, nên chuẩn bị đầy đủ các vật dụng cần thiết vào túi xách nhanh kẻo muộn. Bỗng…..có tiếng người yếu ớt vang từ đằng sau:
-Tiểu….tiểu thư…..trốn……
Theo phản xạ có điều kiện, tôi ngoảnh đầu lại thì giật mình đến cứng họng. Bà giúp việc toàn thân bê bết máu ngã phịch xuống ngay cánh cửa. Có cái bóng từ dưới cầu thang đang đi lên…. Ai vậy? Có chuyện gì đang xảy ra thế??
Cái bóng đó dần dần lộ diện. Một người con gái xinh đẹp có ánh nhìn hung hãn đầy hả hê khi thấy vẻ mặt hoảng sợ xanh lè của tôi. Đây….là Bảo Kim Thư, con gái cưng của ông bà chủ tập đoàn thời trang Bảo Minh mà.
Ngưng nhìn tôi một phút, Kim Thư đạp cái xác của dì Ba đáng thương kia qua một bên không chút thương tiếc, rồi dựa lưng vào vách cửa, tay quay quay con dao đẫm máu như một món đồ chơi vô hại. Trông thái độ và dáng vẻ của Bảo Kim Thư lúc này, tôi không khỏi khó hiểu và…..hoảng. Sao không hoảng cho được khi đang yên đang lành trong nhà có người bị giết, mà hung thủ thì đang đứng thù lù trước mặt tỉnh bơ nè. Tôi hít một hơi để lấy lại bình tĩnh rồi lên tiếng:
-Bảo Kim Thư! Sao cô lại ở đây…..? Cô có biết mình đang cầm thứ gì trên tay không?
-Hừ, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn to mồm gớm nhờ!?
Kim Thư hừ lạnh vẻ khinh khỉnh, môi cô ta nhoẻn thành nụ cười nửa miệng đáng sợ. Tôi nói cứng:
-Nè, tôi la lên đó!
-Hahahahaha – Kim Thư bật cười điên dại – Cưng cứ la thoải mái đi, lũ người làm ngu xuẩn của cưng đều đã chết hết rồi…..
-Cô…..cô nói vậy là sao hả?
Nghe Kim Thư nói bằng chất giọng như đang đùa giỡn với mình thì thật tình tôi không tức giận cũng lạ. Nhưng…..điều làm tôi không hiểu vẫn là nụ cười man rợ kia…..
-2 tên làm vườn, lão già, mụ này nữa…..đều do con này giết đấy! Hahaha ~
.
.
.
Giết? Cả bác quản gia sao!? Ôi trời ơi…..không thể tin được!
Mạng sống con người mà cô ta làm như là cỏ rác không bằng. Thật quá đáng mà!
Cơ mặt tôi nóng lên vì giận dữ…… Những người kia…..không chỉ là giúp việc đơn thuần, họ như những người thân trong gia đình của tôi. Vậy mà……
Bảo Kim Thư vẫn nhởn nhơ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn trái ngược với sự căm giận của tôi.
-Cản trở thì giết! Không giết thì làm sao tao có thể đứng đây mà nói chuyện với mày được. À, tao có quà cho mày nè!



Tỏ vẻ quên mất một điều gì đó, Bảo Kim Thư quay ra đằng sau vác ra một cái can lớn. Trong khi mình vẫn chưa hiểu mô tê ngọn nguồn gì thì cô ta đã mở nắp can ra, tạt từng làn nước xuống nền và khắp mọi thứ ở bên trong căn phòng. Chỉ ngửi mùi thôi, cũng đủ biết đó là xăng rồi. Định đốt nhà tôi hả trời? OMG!
Không chần chừ, tôi lao tới hất văng cái can ra khỏi tay Kim Thư. Như một con thú điên bị chọc tức, ả sát nhân trừng mắt nhìn “con mồi” của mình rồi vung dao liên tục. Tôi nghiêng người ngã lăn xuống sàn để tránh những nhát dao ghê gớm đó, ngẩng đầu lên nhìn Kim Thư hét lớn:
-TÔI KHÔNG ĐỤNG CHẠM GÌ ĐẾN CÔ THÌ VÌ CỚ GÌ LẠI MUỐN GIẾT TÔI!
Kim Thư gầm lên, tay chĩa thẳng con dao về phía tôi:
-MÀY……CHÍNH MÀY ĐÃ CƯỚP MẤT ANH ẤY…… MÀY CƯỚP MẤT HẢI THANH CỦA TAO! MÀY PHẢI CHẾT THÌ ANH ẤY MỚI ĐẾN VỚI TAO ĐƯỢC!!!!!!!
-Cái gì?
-NẾU NHƯ KHÔNG CÓ MÀY, THÌ NGƯỜI SÁNH ĐÔI BƯỚC LÊN THÁNH ĐƯỜNG VỚI HẢI THANH NGÀY HÔM ĐÓ KHÔNG PHẢI AI KHÁC MÀ CHÍNH LÀ TAO. NẾU NHƯ KHÔNG CÓ MÀY, TAO SẼ KHÔNG PHẢI TỐN PHÍ BIẾT BAO NHIÊU CÔNG SỨC ĐỂ DIỆT TRỪ MÀY! TẠI SAO MÀY LẠI TỒN TẠI TRÊN CUỘC ĐỜI NÀY CHỨ!??
-Cô…..cô chính là kẻ….muốn thủ tiêu tôi bao lâu nay ư!?
-CHÍNH VÌ MÀY……MÀ NGƯỜI CON TRAI TAO YÊU HƠN CẢ BẢN THÂN MÌNH KHÔNG THÈM ĐOÁI HOÀI GÌ ĐẾN TAO. HOÀNG HẠ QUYÊN, MÀY KHÔNG ĐÁNG SỐNG……CHỈ TẠI MÀY…..MÀ HẢI THANH MỚI UỐNG CHAI NƯỚC CÓ ĐỘC ĐÓ!
Giọt nước mắt của sự uất ức, hận thù dồn nén bấy lâu tuôn trào ra chảy dài trên gương mặt tím tái vì giận của Bảo Kim Thư.
Cô ta vừa nói gì? Chai nước có độc? Làm sao mà cô ta biết được……không lẽ…….
“Chỉ tại mày…..mà Hải Thanh mới uống chai nước có độc đó!”
Tôi không còn nhìn Kim Thư bằng đôi mắt tức giận như lúc nãy nữa…..mà chuyển sang sự kinh hoàng tột độ. Chống tay gượng người đứng dậy….. tôi đối mặt trực diện với cô gái điên loạn vì tình mà nhẫn tâm giết biết bao nhiêu người. Không thể tha thứ cho cô ta……mọi chuyện đã quá rõ ràng rồi. Những âm mưa ám sát không thành…….Kẻ chủ mưu bắt cóc tôi bỏ vào bao tải vứt xuống biển lạnh, kẻ gây tai nạn xe hơi oan nghiệt ở Macdan, kẻ gây đau khổ và thương vong cho nhiều người…..kể cả kẻ đã hạ độc Hải Thanh…..chính là Bảo Kim Thư!
-Cô điên rồi Kim Thư. Chỉ vì yêu một cách mù quáng…..cô đã gieo rắc quá nhiều đau khổ bất hạnh cho tôi, cho Thanh Nguyên, cho Hải Thanh…..và cả những người khác. Cô gây ra những tội ác này….mà không nghĩ đến cho gia đình mình ư? Họ sẽ ra sao đây…..cô ích kỷ quá!
Không biết lời nói của tôi có làm thay đổi tâm thức của Kim Thư hay không. Khẽ đảo mắt quan sát, tôi nhìn thẳ

Từ khóa: Cô Dâu Thất Lạc,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Em Nợ Anh

Anh trai, em gái

Thì ra con dâu ngoan hiền là thế này đây!

Vì tình một đêm mà đánh mất tình yêu đích thực

Truyện ngắn: Gia đình tôi – Phần 2