Chỉ là… tôi nhớ em - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Chỉ là… tôi nhớ em (xem 2512)

Chỉ là… tôi nhớ em

;


-“Cô..”_Khánh Ly trợn mắt


Đúng lúc này Hạ Băng từ phòng bếp đi ra: “Ai tới vậy chị?”


“Băng Băng cũng ở đây sao?”_Khánh Ly ngay lập tức thay đổi thái độ, tươi cười nhìn em gái Khải Phong.


Hạ Băng gật đầu: “À hoá ra là chị. Chị tới đây làm gì?”


“Em nói gì lạ thế, chị sắp là chị dâu của


em rồi đấy”


“Chị mới lạ ý, em chỉ có một anh trai, sao có thể có 2 chị dâu được?”


Khánh Ly hắng giọng:”Em có biết là bây giờ chị đang mang thai con của anh trai em không?”


“À hình như em có nghe mẹ kể rồi. Nhưng chắc chị chưa biết, chị dâu em bây giờ cũng đang có thai kìa. Chị đừng lôi đứa bé ra nữa, vì dù sao mẹ em cũng không chấp nhận chị làm con dâu đâu. Mà đứa bé có phải con của anh trai em không còn chưa rõ..”_Hạ Băng thản nhiên nói ra một tràng.


Mặt Khánh Ly lập tức đen sì, căm hận nhìn Tiểu Mai:


“Sao chỉ có mỗi đứa bé của chị là bị nghi ngờ? Không phải gần đây cô ta cũng đến ở nhà người yêu cũ sao?”


-“Chị đừng có nói bừa!”_Tiểu Mai nắm chặt tay, cố kìm chế nóng giận


Khánh Ly nhếch miệng:


-“Có tật giật mình sao? Cô cũng giỏi quyến rũ đàn ông thật đấy. Có khi đứa bé trong bụng cô cũng không phải con của Khải Phong ý chứ”


Mai Mai không chịu được những lời lẽ này, bước lên tát vào mặt cô ta.


Khánh Ly loạng choạng ngã xuống, lấy tay che bụng, ngồi sững trên mặt đất, gương mặt khổ sở: “Đau…đau quá…con của tôi”


Trợ lí của cô ta vội vàng chạy tới: “Chị làm sao vậy?”


“Bụng của tôi đau quá…”


——


Tại bệnh viện, bên ngoài phòng bệnh, bác sĩ tiếc nuối nói: “Người mẹ ổn rồi nhưng đứa bé thì không giữ được, chúng tôi đã cố gắng hết sức”


Tiểu Mai bụm miệng, thực sự không ngờ. Chỉ vì cô quá tức giận nên mới cho Khánh Ly một bạt tai, sao có thể xảy thai dễ dàng như vậy được?


Hạ Băng ngồi bên cạnh cũng có nỗi băn khoăn tương tự. Cô vỗ vai chị dâu: “Chị đừng lo, việc này là do cô ta tự chuốc lấy, không thể đổ hết lỗi sang cho chị được”


Dù Hạ Băng có nói gì đi nữa, Tiểu Mai vẫn cảm thấy hối hận.


Đúng lúc này trợ lí của Khánh Ly đi tới:


“Đường đường là vợ tổng giám đốc mà lại hành động đầu đường xó chợ, đánh người ta xảy thai mà còn bình thản ngồi đây được sao?”


Hạ Băng ngay lập tức đứng dậy đáp trả: “Chị là cái gì mà dám nói chị dâu tôi? Có tin tôi cũng cho chị một cái bạt tai như thế không hả?!”


Hạ Băng quát lớn làm cô ta hơi giật mình: “Các người…tôi biết rồi, các người cậy mình có gia thế lớn….”


-“Biết rồi mà còn nhiều lời à? Chị muốn chết sao?”_Hạ Băng gắt lên.


Cô ta lùi lại, nuốt nước bọt:


-“Chị Ly sẽ không để yên cho mấy người đâu, việc này chắc báo chí cũng muốn biết đấy”


“Không được, Khải Phong vừa khoẻ lại, đừng làm lớn chuyện này mà. Cho tôi nói chuyện với Khánh Ly”_Tiểu Mai đuổi theo muốn vào phòng bệnh nhưng bị chặn lại với lí do bệnh nhân không muốn gặp người ngoài….


Trong phòng bệnh, Khánh Ly thản nhiên ngồi trên giường, khoé môi hơi nhếch lên: “Nhà họ Lưu lần này sẽ rất thảm hại”


Trợ lí của cô ta đứng bên cạnh, lấy một phong bì dày đặt vào tay bác sĩ rồi gật đầu cảm ơn.


———————-


Dạo này bận quá huhu xin lỗi mọi người ra chap muộn nhé :(



Khải Phong ôm chặt Tiểu Mai: “Em cố gắng lên, sắp tới bệnh viện rồi”


“Có phải con của chúng ta…”_Tiểu Mai sợ hãi lắc đầu_”Không được…phải cứu lấy bánh bao nhỏ…”
_______________________
Cửa mở, bác sĩ bước ra: “Anh không cần lo lắng, em bé vẫn khỏe mạnh. Nhưng xuất huyết trong giai đoạn đầu của thai kỳ rất nguy hiểm, từ giờ nhất định phải cẩn thận! Còn nữa, anh nên lưu ý, phụ nữ mang thai cần giữ tinh thần ổn định và thoải mái, không được có nhiều áp lực. Vợ anh thể trạng hơi yếu, nên bồi bổ thường xuyên.”
Rốt cuộc dây thần kinh căng thẳng của Khải Phong cũng được nới lỏng.
Nhưng chỉ một giây sau, anh lại liên tục hỏi: “Thật là không có vấn đề gì sao? Có cần phải kiểm tra tổng quát không?”
bác sĩ lúc nãy đi tới vỗ vai Khải Phong: “Không có vấn đề gì, về nhà nhớ để vợ anh nghỉ ngơi thật tốt, tôi sẽ kê mấy đơn thuốc bổ để chị nhà uống thêm”


Cả 2 đang trên đường tới lấy kết quả siêu âm thì trông thấy một băng ca đang được đẩy vào phòng cấp cứu. Nghe loáng thoáng bác sĩ nói hình như cái thai đã được 35 tuần nhưng người mẹ bị sảy chân nên không giữ được.
Nghe tới đây Tiểu Mai vô thức dừng chân, phút chốc rơi vào trầm mặc. Cô không nhìn rõ mặt người mẹ nhưng thấy rất rõ nỗi xót xa của gia đình họ. Khải Phong cũng hiểu được tâm trạng của vợ mình, liền ôm lấy vai cô: “Chúng ta đi thôi”
Tiểu Mai ngước nhìn anh:
“Khải Phong, đứa bé đã lớn như vậy…vẫn không cứu được sao?”_Giọng cô rất nhỏ, nếu không chú ý sẽ không thể nghe rõ.
Khải Phong lắc đầu, giọng trầm thấp vang lên:
-“Những đứa trẻ không thể ở lại, bởi vì chúng còn có sứ mệnh quan trọng hơn phải thực hiện”


Tiểu Mai cúi đầu:
“Suýt chút nữa…bảo bối của chúng ta cũng không thể ở lại. Có phải là vì em đã làm hại con của Khánh Ly nên ông trời muốn lấy đứa bé của chúng ta đúng không? em xin lỗi…Em thực sự không cố ý khiến Khánh Ly sẩy thai mà…lỗi của em, là lỗi của em, đừng làm hại Bánh bao nhỏ”_ Tiểu Mai ôm bụng, nước mắt lã chã rơi.
Khải Phong giữ chặt lấy cô. Anh đau lòng vô cùng, hận chưa thể giải quyết việc này rõ ràng.
-“Là tại anh, ngày mai anh sẽ tới gặp cô ta làm rõ mọi chuyện, tuyệt đối không để ai nói em như vậy!”
Khải Phong thở dài, nếu anh không biết chuyện, cô còn định tự mình gánh thêm bao nhiêu tổn thương nữa.
_____________________
Về đến cửa nhà, Tiểu Mai cảm thấy có chút khác thường. Vừa bước vào phòng khách đã thấy bố mẹ đẻ của mình đang ở đó. Khải Phong cũng bất ngờ, vội cúi chào:
“Bố, mẹ, 2 người tới khi nào vậy? Sao không báo cho con biết”


Ông Hàn đập mạnh tờ báo xuống:
“Còn giả bộ không có chuyện gì sao?”


Tiểu Mai bị làm cho giật mình, Khải Phong thấy vậy liền nắm chặt tay cô.
Lúc sau Tiểu Mai mới lắp bắp:
-“Ba à…nghe con giải thích đã…”


Bà Thanh đứng lên, chấm nước mắt:
-“Khải Phong, trước đây tôi đã rất tin tưởng cậu, không ngờ lấy con gái tôi về lại bắt nó viết hợp đồng kết hôn, giờ còn khiến cho người yêu cũ có thai, nó đã làm gì mà cậu lại đối xử tàn nhẫn với nó như vậy hả?!”_Bà vừa nói vừa đánh vào vai con rể


Mai Mai vội đứng ra trước can ngăn:
“Mẹ đừng đánh anh ấy! Không phải vậy, để con giải thích…”


“Con còn nói đỡ cho nó”_Bà Thanh ấn vào trán con gái_”Ôi s

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Đã nhớ một thời

Đêm khuya mưa bão, tôi lặng người khi thấy anh đưa gái về nhà

Em Đã Nuôi Con Của Người Em Yêu Như Thế Nào Full

Truyện Nhóc ơi yêu anh nhé

Thế Nào Là Cảm Giác Yêu Một Người Nhưng Vẫn Cô Đơn?