, nhưng chàng ganh ghét điều gì ở Ruyta? Trái tim chàng rõ ràng đã lý giải điều đó, nhưng có vẻ Ju đã phủ nhận, chàng không tin mình đã biết YÊU, nhất là tình yêu đó lại dành cho một con búp bê…
Ruyta đớ người, chàng không thể tin được….Sau bao nhiêu sai lầm, cả sự phản bội đáng khinh của mình, Vier vẫn có thể tặng cho chàng một cái ôm gần gũi đến thế sao ? Quả thật khó tin, nhưng đây không phải mơ ! Bằng chứng là trái tim chàng đang đập liên hồi, mạnh mẽ, gấp gáp.Mùi thơm trên tóc Vier đang bao phủ chàng,và sự ấm áp của Vier đang lan đi, sưởi ấm cho chàng. Vier không giận chàng….Là sự thật…Nhưng chàng không thể ở bên Vier, điều đó sẽ khiến Vier gặp nguy hiểm, chàng phải rời xa Vier, chàng chỉ có thể bảo vệ Vier một cách thầm lặng mà thôi…
chương 8
Một lần nữa gạt tay của Vier ra khỏi mình, Ruyta lạnh lùng nói :
_ Đừng làm phiền tôi .Tôi có lựa chọn của riêng mình !
Và rồi chàng cất bước về phía cánh cửa, cố nén cảm xúc của mình. Vier đứng đó, buồn bã nhìn cái bóng cao, gầy dần dần khuất xa. Phải chăng Ruyta không còn thương yêu nàng nữa, chàng đã ghét bỏ Vier ? Tại sao lại lạnh nhạt đến vậy ? Sức mạnh và quyền lực lẽ nào đã thu hút Ruyta như thế ?
_ Cô không đuổi theo sao ? Vier ? – Ju hỏi.
_Đó đã là quyết định của Ruyta, tôi….
Ju cũng nhìn ra bầu trời đen kịt bên ngoài lúc này đã không còn dáng Ruyta đâu nữa. Quả thật Virgo rất thành công trong việc tiêm nhiễm vào người khác những âm mưu, tham vọng đáng sợ. Ruyta có lẽ đã trở thành nạn nhân của ả. Chỉ tiếc cho chàng đã để mất một nhân tài (Nói cho hay chứ thật ra cũng có hơi vui vì bớt được một đối thủ trong tình yêu cơ ).
Chàng muốn Virgo phải trả giá cho hành động của mình – Phải trả giá cho việc đã làm gia đình chàng tan nát…
Virgo….
Ta xin lỗi…
Ta biết tình cảm của con….
Nhưng trong tim ta chỉ có Vier thôi…
Sau khi vợ ta – Marisa chết, Vier đã luôn ở bên ta…
Vier luôn hiểu ta…
Ta…ta đã yêu Vier mất rồi….
Ta xin lỗi….
Và Virgo thức giấc.
Đã là nửa đêm, không khí xung quanh vắng lặng như tờ.
Nàng vừa trở về quá khứ – Cái ngày mà nàng đem tất cả suy nghĩ của mình ra thú nhận với Tử thần : Nàng yêu Tử thần.
Nàng đã luôn luôn yêu Tử thần.
Từ tình yêu bị từ chối…Đã chuyển sang đố kị….
Và dần trở thành lòng hận thù.
Nàng hận Ju – Vier và Tử Thần !!!
Nàng muốn có sức mạnh để lật đổ tất cả
Nàng muốn tất cả thuộc về mình
Nàng muốn trở thành vị nữ hoàng duy nhất !
Giờ đây ước mơ đó đã trong tầm tay, nhưng thứ duy nhất nàng không thể có được là tình yêu của Tử thần. Vậy thì, nàng muốn Tử thần phải thật đau khổ, chính tay nàng sẽ hạ gục Vier…Vier sẽ phải chết !!!
Cộc cộc cộc ~!
Có tiếng gõ cửa, mạnh và gấp gáp một cách bất lịch sự.
_ Ai đó ?
_ Là tôi, Chirikatori, số 6 đây !!! – Tiếng kẻ đứng ngoài đáp trả, giọng to và có chút hoảng sợ.
Uể oải khoác thêm chiếc áo choàng vào, Virgo chầm chậm đứng dậy mở cửa. Cửa vừa hé ra, lập tức Chirikatori té lăn vào, nằm ngửa ra trên đất. Người ả đầy bụi đường, làm bẩn cả nền phòng Virgo.
_ Cái….!? – Virgo, hơi bất ngờ hỏi. – Ruyta đâu !?
_ Bị…bắt…Hình như….Lời nguyền…Vừa tác dụng…- Chirikatori lắp bắp nói. – Tôi không thể….Cứu được….
_ Vậy là chỉ mình ngươi trở về !? – Virgo hỏi, giọng lạnh lùng.
_…Vâng .
Virgo hoang mang. Ruyta rõ ràng là con cờ mạnh, vậy mà lại để vuột mất, thật xui xẻo !
_ Thôi, cho qua đi ! Vier sẽ không làm gì được Ruyta đâu, ngươi hãy đi nghỉ ngơi đi.
_ Vâng.
Những tưởng mình đã bị trách phạt, nhưng nay Virgo lại không mắng nhiếc đến một lời, Chirikatori mừng húm, liền lật đật thoái lui. Chỉ còn lại một mình Virgo trong căn phòng trống rỗng…Đại bàng đã giang cánh, lẽ nào có cách đưa được về lồng ?
Bịch !
Thả mình xuống cỏ một cách thư giãn, Ruyta nằm trên cánh đồng to rộng mênh mông. Mùi cỏ dại xông vào mũi làm cho chàng có cảm giác tự do thoải mái mà bao lâu rồi không có được. Chàng đã luôn phải sống trong đề phòng, suy toán khi ở cạnh Virgo, nhưng giờ đây, tranh thủ những giây phút quý báu, khi mà những con búp bê đang tưởng chàng bị bắt, chàng lại có thể tận hưởng cảm giác tự do mình thèm muốn bấy lâu.
Vết thương trở nên âm ỉ, nhức nhối. Bất giác Ruyta đưa cánh tay trái đang bị che bởi chiếc găng đen tuyền lên, mở ra. Cánh tay mang một màu đen xám tro bao bọc, đang tạm ngưng lan lên trên, thật chậm, thật chậm. Phải chăng đây là lời nguyền của quỷ ?
Chàng hạ tay xuống cỏ, cảm thấy vị đắng nghẹn lại trong cổ. Quá vô dụng ! Chàng đã quá vô dụng ! Nếu đến khi “sự nguyền rủa” đã lan rộng ra…Cả chàng và Vier sẽ chết. Như vậy thì đâu phải là bảo vệ Vier ?
Ruyta khẽ nhăn mặt, rồi chàng nhắm mắt, thật nhẹ nhàng, để ngọn gió mơn man từ đồng cỏ lướt qua khuôn mặt mình, ngủ một giấc, mọi việc sẽ tốt hơn….
chương 9
Tử ngục
Nơi giam giữ những linh hồn không thể siêu thoát và những nô lệ của Virgo.
Nơi bóng tối luôn bao trùm.
Đó vốn là nơi do ruyta canh gác, nhưng giờ đây,khi không còn Ruyta, chúng đang cố gắng thoát ra, thật nhanh, thật nhanh, nhưng tất cả đều vô ích, vì bùa phép Virgo yểm lên từng căn phòng quá mạnh.
.
.
.
Sâu trong Tử ngục có căn phòng rộng nhất, ẩm ướt nhất, tách biệt hoàn toàn với những phòng còn lại. Bùa phép yểm lên căn phòng này dường như quá mạnh, đè nén tất cả.
Keng !
Tiếng xích vang vọng suốt hành lang. Rõ ràng trong này có gì đó rất đặc biệt. Ngay tại căn phòng cuối cùng đó, có một con người, chắn chắc là con người, vì hắn ta có xác thịt, có thực thể.
Trong góc phòng, hắn ngồi nhìn chằm chằm về phía cửa chính. Đôi mắt chìm lẫn trong bóng tối, mái tóc đen phủ dài đến vai, cơ thể hắn đầy dấu roi vọt, như thể đó là bằng chứng cho những tháng ngày bị hành hạ ở nơi địa ngục này.
Chút ánh sáng rọi vào từ nơi cánh cửa. Virgo, trong bộ váy đen chầm chậm tiến vào. Những linh hồn bắt đầu gào thét ghê rợn hơn, cố rung lắc những thanh sắt đang giam giữ mình nhưng vô dụng.
Cho đến khi dừng lại trước ” người ” tù nhân duy nhất, Virgo mới cất tiếng :
_ Yue, ngươi đã suy nghĩ về đề nghị của ta chưa ?
Người có tên Yue ngước đôi mắt đen trũng sâu lên nhìn Virgo, lạnh lùng. Hắn nhếch môi cười rồi nói giọng đầy khinh bỉ :
_ Vier mãi mãi là chủ nhân của ta, ngươi không thể thay đổi vị trí của người trong tim ta đâu…
_ Vier…Nó có gì hay ho…Cả Tử thần, Ruyta lẫn Ju đều hướng trái tim về nó. Thực ra, trong mắt họ đâu có ta và những đứa khác ?
_ Vì tâm hồn cô và họ đã bị bóng tối nhấn chìm. Cô đã thua, đã chịu khuất phục dưới quyền lực. Cô không xứng được yêu thương, Virgo.
Rõ ràng là những lời Yue nói ra, Virgo không thể chối bỏ. Cô ta đã thua sự thèm khát quyền lực của bản thân. Nhưng một tên tù nhân sao có thể có quyền xúc phạm Virgo – ” Nữ hoàng ” của thế giới !?
_ ” Cô – Không – Xứng – Được – Yêu – Thương ” – Yua lại nhấn nhá từng chữ một.
_ Câm ngay !
Chính lúc Virgo hét lên,
Ruyta đớ người, chàng không thể tin được….Sau bao nhiêu sai lầm, cả sự phản bội đáng khinh của mình, Vier vẫn có thể tặng cho chàng một cái ôm gần gũi đến thế sao ? Quả thật khó tin, nhưng đây không phải mơ ! Bằng chứng là trái tim chàng đang đập liên hồi, mạnh mẽ, gấp gáp.Mùi thơm trên tóc Vier đang bao phủ chàng,và sự ấm áp của Vier đang lan đi, sưởi ấm cho chàng. Vier không giận chàng….Là sự thật…Nhưng chàng không thể ở bên Vier, điều đó sẽ khiến Vier gặp nguy hiểm, chàng phải rời xa Vier, chàng chỉ có thể bảo vệ Vier một cách thầm lặng mà thôi…
chương 8
Một lần nữa gạt tay của Vier ra khỏi mình, Ruyta lạnh lùng nói :
_ Đừng làm phiền tôi .Tôi có lựa chọn của riêng mình !
Và rồi chàng cất bước về phía cánh cửa, cố nén cảm xúc của mình. Vier đứng đó, buồn bã nhìn cái bóng cao, gầy dần dần khuất xa. Phải chăng Ruyta không còn thương yêu nàng nữa, chàng đã ghét bỏ Vier ? Tại sao lại lạnh nhạt đến vậy ? Sức mạnh và quyền lực lẽ nào đã thu hút Ruyta như thế ?
_ Cô không đuổi theo sao ? Vier ? – Ju hỏi.
_Đó đã là quyết định của Ruyta, tôi….
Ju cũng nhìn ra bầu trời đen kịt bên ngoài lúc này đã không còn dáng Ruyta đâu nữa. Quả thật Virgo rất thành công trong việc tiêm nhiễm vào người khác những âm mưu, tham vọng đáng sợ. Ruyta có lẽ đã trở thành nạn nhân của ả. Chỉ tiếc cho chàng đã để mất một nhân tài (Nói cho hay chứ thật ra cũng có hơi vui vì bớt được một đối thủ trong tình yêu cơ ).
Chàng muốn Virgo phải trả giá cho hành động của mình – Phải trả giá cho việc đã làm gia đình chàng tan nát…
Virgo….
Ta xin lỗi…
Ta biết tình cảm của con….
Nhưng trong tim ta chỉ có Vier thôi…
Sau khi vợ ta – Marisa chết, Vier đã luôn ở bên ta…
Vier luôn hiểu ta…
Ta…ta đã yêu Vier mất rồi….
Ta xin lỗi….
Và Virgo thức giấc.
Đã là nửa đêm, không khí xung quanh vắng lặng như tờ.
Nàng vừa trở về quá khứ – Cái ngày mà nàng đem tất cả suy nghĩ của mình ra thú nhận với Tử thần : Nàng yêu Tử thần.
Nàng đã luôn luôn yêu Tử thần.
Từ tình yêu bị từ chối…Đã chuyển sang đố kị….
Và dần trở thành lòng hận thù.
Nàng hận Ju – Vier và Tử Thần !!!
Nàng muốn có sức mạnh để lật đổ tất cả
Nàng muốn tất cả thuộc về mình
Nàng muốn trở thành vị nữ hoàng duy nhất !
Giờ đây ước mơ đó đã trong tầm tay, nhưng thứ duy nhất nàng không thể có được là tình yêu của Tử thần. Vậy thì, nàng muốn Tử thần phải thật đau khổ, chính tay nàng sẽ hạ gục Vier…Vier sẽ phải chết !!!
Cộc cộc cộc ~!
Có tiếng gõ cửa, mạnh và gấp gáp một cách bất lịch sự.
_ Ai đó ?
_ Là tôi, Chirikatori, số 6 đây !!! – Tiếng kẻ đứng ngoài đáp trả, giọng to và có chút hoảng sợ.
Uể oải khoác thêm chiếc áo choàng vào, Virgo chầm chậm đứng dậy mở cửa. Cửa vừa hé ra, lập tức Chirikatori té lăn vào, nằm ngửa ra trên đất. Người ả đầy bụi đường, làm bẩn cả nền phòng Virgo.
_ Cái….!? – Virgo, hơi bất ngờ hỏi. – Ruyta đâu !?
_ Bị…bắt…Hình như….Lời nguyền…Vừa tác dụng…- Chirikatori lắp bắp nói. – Tôi không thể….Cứu được….
_ Vậy là chỉ mình ngươi trở về !? – Virgo hỏi, giọng lạnh lùng.
_…Vâng .
Virgo hoang mang. Ruyta rõ ràng là con cờ mạnh, vậy mà lại để vuột mất, thật xui xẻo !
_ Thôi, cho qua đi ! Vier sẽ không làm gì được Ruyta đâu, ngươi hãy đi nghỉ ngơi đi.
_ Vâng.
Những tưởng mình đã bị trách phạt, nhưng nay Virgo lại không mắng nhiếc đến một lời, Chirikatori mừng húm, liền lật đật thoái lui. Chỉ còn lại một mình Virgo trong căn phòng trống rỗng…Đại bàng đã giang cánh, lẽ nào có cách đưa được về lồng ?
Bịch !
Thả mình xuống cỏ một cách thư giãn, Ruyta nằm trên cánh đồng to rộng mênh mông. Mùi cỏ dại xông vào mũi làm cho chàng có cảm giác tự do thoải mái mà bao lâu rồi không có được. Chàng đã luôn phải sống trong đề phòng, suy toán khi ở cạnh Virgo, nhưng giờ đây, tranh thủ những giây phút quý báu, khi mà những con búp bê đang tưởng chàng bị bắt, chàng lại có thể tận hưởng cảm giác tự do mình thèm muốn bấy lâu.
Vết thương trở nên âm ỉ, nhức nhối. Bất giác Ruyta đưa cánh tay trái đang bị che bởi chiếc găng đen tuyền lên, mở ra. Cánh tay mang một màu đen xám tro bao bọc, đang tạm ngưng lan lên trên, thật chậm, thật chậm. Phải chăng đây là lời nguyền của quỷ ?
Chàng hạ tay xuống cỏ, cảm thấy vị đắng nghẹn lại trong cổ. Quá vô dụng ! Chàng đã quá vô dụng ! Nếu đến khi “sự nguyền rủa” đã lan rộng ra…Cả chàng và Vier sẽ chết. Như vậy thì đâu phải là bảo vệ Vier ?
Ruyta khẽ nhăn mặt, rồi chàng nhắm mắt, thật nhẹ nhàng, để ngọn gió mơn man từ đồng cỏ lướt qua khuôn mặt mình, ngủ một giấc, mọi việc sẽ tốt hơn….
chương 9
Tử ngục
Nơi giam giữ những linh hồn không thể siêu thoát và những nô lệ của Virgo.
Nơi bóng tối luôn bao trùm.
Đó vốn là nơi do ruyta canh gác, nhưng giờ đây,khi không còn Ruyta, chúng đang cố gắng thoát ra, thật nhanh, thật nhanh, nhưng tất cả đều vô ích, vì bùa phép Virgo yểm lên từng căn phòng quá mạnh.
.
.
.
Sâu trong Tử ngục có căn phòng rộng nhất, ẩm ướt nhất, tách biệt hoàn toàn với những phòng còn lại. Bùa phép yểm lên căn phòng này dường như quá mạnh, đè nén tất cả.
Keng !
Tiếng xích vang vọng suốt hành lang. Rõ ràng trong này có gì đó rất đặc biệt. Ngay tại căn phòng cuối cùng đó, có một con người, chắn chắc là con người, vì hắn ta có xác thịt, có thực thể.
Trong góc phòng, hắn ngồi nhìn chằm chằm về phía cửa chính. Đôi mắt chìm lẫn trong bóng tối, mái tóc đen phủ dài đến vai, cơ thể hắn đầy dấu roi vọt, như thể đó là bằng chứng cho những tháng ngày bị hành hạ ở nơi địa ngục này.
Chút ánh sáng rọi vào từ nơi cánh cửa. Virgo, trong bộ váy đen chầm chậm tiến vào. Những linh hồn bắt đầu gào thét ghê rợn hơn, cố rung lắc những thanh sắt đang giam giữ mình nhưng vô dụng.
Cho đến khi dừng lại trước ” người ” tù nhân duy nhất, Virgo mới cất tiếng :
_ Yue, ngươi đã suy nghĩ về đề nghị của ta chưa ?
Người có tên Yue ngước đôi mắt đen trũng sâu lên nhìn Virgo, lạnh lùng. Hắn nhếch môi cười rồi nói giọng đầy khinh bỉ :
_ Vier mãi mãi là chủ nhân của ta, ngươi không thể thay đổi vị trí của người trong tim ta đâu…
_ Vier…Nó có gì hay ho…Cả Tử thần, Ruyta lẫn Ju đều hướng trái tim về nó. Thực ra, trong mắt họ đâu có ta và những đứa khác ?
_ Vì tâm hồn cô và họ đã bị bóng tối nhấn chìm. Cô đã thua, đã chịu khuất phục dưới quyền lực. Cô không xứng được yêu thương, Virgo.
Rõ ràng là những lời Yue nói ra, Virgo không thể chối bỏ. Cô ta đã thua sự thèm khát quyền lực của bản thân. Nhưng một tên tù nhân sao có thể có quyền xúc phạm Virgo – ” Nữ hoàng ” của thế giới !?
_ ” Cô – Không – Xứng – Được – Yêu – Thương ” – Yua lại nhấn nhá từng chữ một.
_ Câm ngay !
Chính lúc Virgo hét lên,