Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end ) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end ) (xem 1794)

Đọc truyện ma - Thần đang nhìn ngươi đấy ( Chương 36 - 41end )

ột cô gái xinh đẹp, có mái tóc dài, từ tóc cô còn tỏa ra mùi thơm rất dễ chịu. Rất nhanh sau đó, anh và cô đã trở nên thân quen. Anh luôn thích giúp đỡ người khác, hơn nữa lại còn là người rất chu đáo và tỉ mỉ, và điều quan trọng là anh luôn chứng tỏ mình là 1 người đàn ông thực sự. Cuối cùng anh đã yêu cô, dù cô có mắc căn bệnh gì đi chăng nữa. Nhưng không bao lâu sau, do điều trị tóc cô đều rụng hết nhưng anh vẫn vô cùng yêu cô, không ngày nào không đêm nào lại không ở bên cô, cho đến khi cô xa lìa thế giới này.

Sau khi người con gái đó chết đi, anh vô cùng đau khổ, không còn muốn ở lại thành phố này nữa. Có lẽ cuộc đời anh từ khi làm thủy thủ đã định sẵn 1 cuộc sống bôn ba, này đây mai đó. Anh âm thầm chuyển đến sống ở Hồng Kông. Ở thành phố sôi động đó, gần như chưa việc gì mà anh chưa làm. Một khuôn mặt khác, hoang dã hơn của anh đã được phát huy đến đỉnh điểm. Trong sổ đen của cảnh sát Hồng Kông nhanh chóng xuất hiện tên anh còn trong giới xã hội đen thì anh là một nhân vật sát thủ có tiếng. 1 tháng trước, anh bất ngờ nhận được điện thoại của người thuyền trưởng. Người thuyền trưởng già mời anh trở về giúp ông 1 việc. Anh vẫn luôn nhớ đến lời thề của mình nên ngay lập tức quay về thành phố này, nhận 1 nhiệm vụ cực kì đặc biệt.

Anh bắt đầu theo dõi chỗ ở của Dung Nhan, tối nào cũng giấu mình trong đám bụi cây, lúc cần thiết thì đi theo cô, nắm rõ mọi hành tung của cô. Anh mau chóng phát hiện ra mối quan hệ quan hệ bất bình thường của cô và Mã Đạt. Có 1 lần Mã Đạt bị giam dưới hầm ở đường An Tức, do đi theo sau nên nửa đêm anh đã thả một sợi dây thừng xuống cho Mã Đạt. Bởi anh hiểu rằng nếu như Mã Đạt chết đi, có lẽ bí mật kia sẽ mãi mãi không ai biết được. sau đó anh phát hiện ra Dung Nhan bỏ trốn, anh vẫn theo cô cho đến khi cô và Mã Đạt phát hiện ra số tiền, sau đó bị Chu Tử Toàn bắt cóc. Cho đến tận lúc đó, anh mới phát hiện ra Chu Tử Toàn nhưng anh vẫn kiềm chế không lập tức ra tay. Cho đến sáng sớm nay, vào giây phút cuối cùng, anh mới giết chết Chu Tử Toàn, giành lại được thứ quan trọng nhất. Cái này gọi là chú nhện giăng bẫy, chim sẻ theo sau.

Lúc này anh chỉ còn một việc duy nhất phải làm.

Bảng báo hiệu đã nhảy đến tầng trên cùng. Anh chầm chậm bước ra khỏi thang máy. Đây là hành lang của công ty chứng khoán Thiên Hạ, nhưng anh không đi vào trong đó mà đi sang một cầu thang khác.

Ở phía cuối cầu thang là sân thượng của tòa nhà này.

Anh xách trong tay chiếc valy nặng trịch đến nơi phải đến. Sương mù bao phủ quanh sân thượng, mãi anh mới nhìn rõ được phía trước. Nhưng anh biết chỉ có ở chỗ này anh mới không bị người khác phát hiện.

Ở giữa sân thượng lúc này có 1 ông già ngồi xe lăn đang đợi anh.

“Thuyền trưởng.” ° ° ° 9h50′.

Hôm nay Tiểu Lục trang điểm cực kì kĩ càng. Cô vẫn tết tóc bím 2 bên, mặc chiếc quần bò mới mua, vai đeo một chiếc ba lô đi đến tầng dưới của tòa nhà.

Tiểu Lục cảm thấy mình hơi mệt nhưng tâm trạng cô đang rất vui. Cô ngửa cô lên nhìn tòa nhà văn phòng cao 32 tầng. Sau cơn mưa bầu trời được sương mù bao phủ, đỉnh tòa nhà như đâm thẳng vào trong đám sương mù khiến cho Tiểu Lục không thể nhìn rõ.

Từ lần gặp mặt anh lần trước đã mười mấy tiếng đồng hồ trôi qua, Tiểu Lục cứ thấy trong lòng bồn chồn, đứng ngồi không yên, mất ngủ cả đêm. Cô mơ thấ anh lúc đang thi hành nhiệm vụ đã xảy ra tai nạn, trúng đạn hy sinh. Trong giấc mơ cô cố thế nào cũng không nhìn thấy rõ mặt anh. Cô chỉ nhìn thấy một khuôn mặt mờ ảo đầy máu. Đúng lúc Tiểu Lục đang khóc lóc trong cơn ác mộng thì chuông điện thoại làm cô tỉnh giấc. Trong lúc còn hoang mang, cô nhấc điện thoại lên nghe. Cuối cùng cô cũng nghe thấy giọng nói ngày đêm cô mong nhớ…là anh.

Đó là việc cách đây 2 tiếng, anh nói với Tiểu Lục trong điện thoại rằng anh đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ bí mật, hơn nữa còn có một kì nghỉ dài ngày. Anh muốn Tiểu Lục đến tòa nhà này, đứng dưới đợi anh. Thời gian hẹn là đúng 10h sáng. Sau khi gặp mặt họ sẽ cùng nhau đi du lịch và anh cũng sẽ hoàn thành lời hứa của mình, lấy Tiểu Lục làm vợ.

Nghe điện thoại xong, Tiểu Lục chỉ cảm thấy mình như từ địa ngục trong cơn ác mộng trở về với thiên đường hạnh phúc. Cô chưa bao giờ thấy vui như ngày hôm nay. Cô tin tưởng anh một cách tuyệt đối rằng mình đã tìm được một nửa quan trọng nhất cuộc đời.

10′ trước giờ hẹn, cô đã đến nơi mà anh đã hẹn. Cô thậm chí đã đặt sẵn qua điện thoại 2 vé máy bay đi đảo Hải Nam. Chỉ cần nghĩ đến việc sắp được ở bên cạnh anh, trái tim của Tiểu Lục đã đập rất nhanh.

Lúc này, cô vẫn đang ngước nhìn lên đỉnh của tòa nhà. ° ° ° 9h55′. Hoàng Cương quay đầu lại.

“Cám ơn con của ta.” Người thuyền trưởng già chuyển động chiếc xe lăn, mặt đối mặt với người thủy thủ.

“Thuyền trưởng, việc ông giao cho con đã xong.”

Ông lão khẽ thở dài. Ông mặc một chiếc áo khoác dày, từ đầu đến chân đều được bao bọc cẩn thận, chỉ có một chút tóc trên đầu, đã hơi hói bị gió thổi bay. Ông khẽ nói: “cô ta cũng chết rồi à?”

“Thuyền trưởng nói Dung Nhan?” Anh đi đến trước mặt ông lão, khẽ nói: “Vâng, cô ấy chết rồi, đại dương đã chôn cất cô ấy. Con đã làm sai điều gì sao?”

“Không, cậu làm rất tốt.” Ông lão có vẻ buồn rầu nói: “Ta chỉ cảm thấy giọng nói cô ấy giống một người.”

“Con hiểu ý ông.”

“Thôi hãy để chúng ta cùng quên cô ta đi.”

Anh không trả lời mà đặt chiếc valy đựng đầy đola Mỹ và chứng cứ phạm tội xuống dưới chân ông lão, nói: “Thuyền trưởng, ông có cần xem qua không?”

“Không cần đâu, ta tin con.” Ông lão từ từ nói: “vậy là con không còn nợ gì ta nữa. Từ nay về sau con định sống thế nào?”

“Con sẽ rửa tay gác kiếm làm một người bình thường.” Anh hít một hơi thất sâu, nói với giọng khá xúc động: “Thực ra con đã chán cái cuộc sống này lắm rồi. Sáng sớm hôm nay lúc con cầm súng chĩa vào Dung Nhan, bỗng nhiên tự đáy lòng con cảm thấy có lỗi vô cùng, con cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình.”

“Thế là con đã trưởng thành rồi đấy.”

Anh lắc đầu: “Thuyền trưởng, con không giấu gì ông, gần đây con mới yêu một cô gái. Con đã hứa với cô ấy là sau khi con xong việc này con và cô ấy sẽ lấy nhau, cùng nhau cao chạy xa bay, sống một cuộc sống bình thường ở một nơi nào đó hoang vắng trên địa cầu này.”

“Chúc mừng con của ta.” Ông lão bỗng nhiên cầm lấy ta anh nói: “Con có thể đẩy ta lên phía trước đề nhìn ngắm một chút được không?”

“Được chứ ạ.”

Anh đẩy chiếc xe lăn của ông lão đến tận mép tường. Trước lan can thấp, anh dừng lại, toàn cảnh thành phố, bỗng nhiên anh thấy rùng mình.

Lúc này mặt trời đang dần lên cao, xua đi làn mây mù. Ánh nắng chiếu lên mặt anh. Trong ánh mắt sắc lạnh của anh có ánh lên những tia nắng đó. Không biết nguyên do gì khiến anh bước

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Mập Ú …Quyết Tâm….Giảm Cân… Trả Thù…

Người gây ra chuyện rồi bỏ chạy là anh, bảo em phải làm sao đây?

Mừng con chào đời

Vô sinh, vợ chồng nhặt rác nhận nuôi đứa trẻ bên đường và 20 năm sau bố mẹ đẻ đại gia tìm đến làm chuyện bất ngờ

Mười năm không xa