- Nếu các cô các cậu muốn được giao tiếp với người âm thì làm những cách như cô nói đây sẽ không có kết quả gì đâu.
Trà nghe đến đây thì mặt đăm chiêu nhìn bà Lê như cố tìm ra coi coi bà Lê có ý đồ gì. Long quay đầu lên nhìn bà Lê hỏi:
- Thưa bác, tại sao lại không được ạ?
Bà Lê lúc này mới nói giọng điềm đạm:
- Chắc hẳn các cô các cậu đã nhìn thấy tượng Địa Tạng Hoàng rồi chứ? Cho dù các cô các cậu có làm thế nào, hay gọi ra sao thì sẽ không bao giờ gặp được đâu…
Bà Lê nói đến đây thì ngưng, mọi người nhìn bà Lê nuốt nước bọt, ngay đến cả ông Lý tuy là không nói câu gì, nhưng ông ta hai con mắt nhìn bà Lê không chớp. Thế rồi bà Lê chuyển giọng, một cái giọng nói rờn rợn:
- … Địa Tạng Hoàng sẽ không bao giờ cho phép các vong hồn giao tiếp với các người đâu.
Nghe xong câu đo thì cả nhóm có phần chán nản, không lẽ chuyến đi lần này sẽ lại không có kết quả gì? Long ngước mắt nhìn bà Lê hỏi:
- Thế theo bác thì chúng con nên làm gì để chuyến đi này gặt hái được kết quả bây giờ ạ?
Bà Lê mỉm cười, bà ta nói:
- Cách thì có… nhưng mà các cô các cậu đã chắc chưa?
Trà hỏi lại:
- Chắc … chắc cái gì cơ ạ?
Bà Lê lúc này dí sát mặt vào mặt Trà nói:
- Để giao tiếp được với người âm thì dễ … nhưng mà để giứt ra thì không dễ đâu đó …
Mọi người nghe thấy câu này thì không hiểu lắm, nhưng nghe đến đoạn khó mà giứt ra được thì ai ai cũng khẽ rùng mình. Ông Lý cả ngày không nói một câu nào, nhưng đến giờ này ông mới thốt lên được một câu: – Thế theo bà thì chúng tôi phải làm cách nào thì mới giao tiếp được với người âm?
Bà Lê lúc này quay ra ông Lý nhìn ông ta chằm chằm, thế rồi bà Lê mỉm cười và bắt đầu bầy cách cho họ làm lễ cúng bái để có thể gặp được người âm.
Theo đúng như lời bà Lê chỉ định, cả nhóm đã mua đủ mọi thứ đồ lễ cần thiết. Lần này do vừa phải mang đồ lễ và máy quay nên ông Lý đã đích thân thuê một chiếc ô tô sáu chỗ để đi chuyển đồ đạc cho tiện. Đúng tám giờ rưỡi, cả đoàn lên xe cùng với đồ đạc xuất phát tiến về căn biệt thự dốc X. Ông Lý đã biết rõ đường đi, cộng thêm có cả Long ngồi trước dẫn đường nên có lẽ sẽ đến đó sớm thôi. Thời gian cứ thế trôi qua, ba mươi phút, rồi thì một tiếng. Mọi người ngồi sau bắt đầu băn khoăn là tại sao đi ô tô mà mãi không đến nơi, Long ngồi ghế trên cũng bắt đầu băn khoăn, “rõ ràng là đi đúng đường mà tại sao từ nãy giờ cậu cứ có cảm giác là đi vòng vòng là sao nhỉ?”. Long quay qua nhìn ông Lý, mặt ông Lý lái xe căng đét, không mỉm cười. Đi được thêm một lúc, Long quay qua nói nhỏ:
- Bác … bác có đi đúng đường không ạ?
Ông Lý tức giận quay quay qua hét lớn:
- Đ* má mày làm sao mà không đúng?!
Nghe cái câu đó cả đám tại mặt, còn Long chỉ biết cúi đầu im lặng. Đi được thêm một lúc, chợt ông Lý phanh gấp thế rồi ông ta quay qua Long nói:
- Ngon thì lái đi!
Long chưa kịp trả lời thì ông Lý đã mở cửa đi xuống và đóng cửa cái “rầm”. Hai người đổi chỗ cho nhau, lần này là Long cầm lái. Một thời gian nữa trôi qua, nhưng có lẽ là ngay đến Long cũng không tài nào tìm được đường để đi tới cái căn biệt thự cạnh con dốc X đó. Lúc này Trà ngồi ở sau, có lẽ cô ta đã hiểu ra được điều gì, Trà nghi là cả đoàn đang bị ma giấu đường không cho tới căn nhà đó. Nghĩ đến đây, Trà cởi cái vòng đỏ đeo trên tay ra, thế rồi tự tay cô kéo đứt cái vòng đó. Chỉ năm phút sau, hình bóng ngôi biệt thự cổ đã hiện ra xa xa dưới cái ánh trăng mờ ảo, thế rồi cả con dốc X cũng ngay trước mặt. Chiếc xe ô tô sáu chỗ từ từ tiến vào sân trước. Mọi người bước xuống xe đứng đó, ngôi biệt thự này vẫn lừng lững và rờn rợn như hồi chiều. Ông Lý hô lớn:
- Vào việc đi. Lập tức mọi người nhanh tay bắt đầu chuyển đồ vào trong căn biệt thự đó, họ nhanh tay để chuẩn bị làm lễ để được giao tiếp với người âm. Hy vọng rằng khi họ làm lễ xin Địa Tàng Hoàng, ngài sẽ chiều lòng cho họ được giao tiếp với người âm.
Chương 6: Đêm Kinh Hoàng.
Long và Hải cùng với ông Lý nhanh chóng đặt đủ bẩy cái máy quay di động ở sân trước, sân sau, từ tầng 1 đến tầng 3, và cả cầu thang từ tầng 1 lên đến tầng 3. Trà và Hương thì lo nhiệm vụ mang các thứ đồ lễ vào trong nhà, hai cô lấy một ít đồ lễ và chạy vào trong buồng có để tượng Địa Tạng Hoàng bắt đầu bầy biện ra. Sau khi đã sắp đặt xong hệ thống máy quay, Hải để cái hộp lưu trữ dữ liệu ngay cửa ra vào, sau đó cậu cầm một máy quay, Long một cái, cùng với ông Lý quay lại phòng có để tượng Địa Tạng Hoàng. Mọi thứ đồ lễ trong phòng đã được bày biện xong, hoa quả, bánh kẹo, nến và hương. Hải và Long cầm máy quay để tạm vào góc phòng, sau đó họ cùng ông Lý quỳ xuống trước tượng Địa Tạng Hoàng cùng với hai người kia để bắt đầu khấn. Ông Lý với cái giọng trầm bắt đầu khấn lầm rầm:
- Nam mô a di đà phật, kính thưa Địa Tạng Vương Bồ Tát. Năm người chúng con bao gồm Lý, Long, Hải, Trà, và Hương. Hôm nay chúng con đến đây dâng ngài chút lễ mọn với tấm lòng thành mong ngài hãy phù hộ độ trì, cho chúng con cơ hội để được giao tiếp với các vong hổn, mong ngài phù cho đoàn chúng con lần này công việc được thuận buồm xuôi gió, con xin cám ơn.
Khấn xong câu đó, cả nhóm năm người cúi lạy tượng Địa Tạng Hoàng, sau đó họ lần lượt tiến ra ngoài phòng khách, Hải và Long thì vơ lấy cái máy quay. Sau khi ra đến phòng khách, Trà lại bắt đầu công việc của mình, Hương lo nhiệm vụ cầm máy ghi âm để ghi lại những tần sóng lạ, Hải và Long lo vụ máy quay, còn ông Lý chỉ đứng đó và quan sát. Trà đứng đó hít thở một hơi thật sâu, sau đó cô nói:
- Xin hỏi ở đây có vong hôn nào hiện hữu thì hãy cho chúng tôi biết?
Hương cầm máy ghi âm nghe lại, không có gì cả. Trà lại hỏi lại một lần nữa:
- Xin hỏi có vong hồn nào đang hiện hữu không xin cho chúng tôi được biết?
Vẫn không có âm thanh gì từ cái máy ghi âm siêu tần số. Mọi người đứng quanh có vẻ chán nản khi mà lần này coi bộ lại không đươc việc gì rồi. Trà thấy không có kết quả gì thì cô quay ra phía Long và Hải ra hiệu ngừng quay, đợi cho hai người chĩa máy quay xuống đất, Trà nói:
- Hay ta thử đổi địa điểm coi sao?
Long nghe thấy vậy thì gật đầu, thế