Quan công đã được dời lên cao hơn… rồi lại cắm đầu chạy lên phòng bật điện tưng bừng lên mà ngủ… Cứ để nó trôi qua thì thôi… cứ suy nghĩ lại càng không tưởng sao mà ở được lâu đến thế cơ chứ… Lúc đi học về… bạn em nó rủ đi nhậu… quả là không có gì hơn được nữa… cũng ra mấy thằng làm hết 2 két… chặt chém tưng bừng… mấy đứa nó biết em 11 giờ phải về nên nói em ở lại nhậu luôn tăng nữa rồi lại ngủ nhà thằng bạn mai về… Thật tình em không còn mong gì hơn… chuyện này em cũng không biết nói với ai… nên em đồng ý ngay… có cái phải chở em về lấy đồ thay thôi… ( sáng mai em học thực hành sớm… phải có áo blouse mặc… nhà bạn em nó gần trường… để nó chạy từ quận 5 về Phú Nhuận thì khổ nó quá… đi nhậu nó chở em đi nên xe em để nhà nó), trong 4 đứa ngồi đó có thằng L., quê nó trên Chư Sê – Gia Lai…cùng lớp em nhưng không cùng tổ… không cùng nhóm thực tập, trong lớp biết nhau qua lại thôi… được cái nhà ở Nguyễn Kiệm… cũng muốn ở lại mai đi sớm… nên sẵn nó nói nó chở em về… vừa đi thì cũng vừa nói chuyện… cũng là lần đầu 2 thằng nhậu có mặt nhau và cũng gần như là lần đầu nói chuyện nhiều… chở em tới hẻm nó vào tới nhà luôn… em chạy lên lấy đồ… vì nhậu rồi nên em cũng đỡ sợ…đỡ thôi chứ không hết đâu… vì đang vội nên cũng ngắm phòng sơ sơ… xong rồi em xuống đi luôn… thằng L. nó và đứng chỗ hiên nhà nó chờ em… xong leo lên xe chạy qua nhà nó chờ nó lấy đồ xong đi qua quận 5 luôn… tăng 2 đang được tiếp tục ở Nguyễn Kim… đối diện xéo sân Thống Nhất và bên hông Bách Khoa… Tự nhiên nói chuyện với thằng L. thấy hợp ý đủ thứ… mấy thằng kia ( lúc này thêm 2 thằng trong lớp em tới nữa) có lúc còn nói 2 thằng kiếm góc nào ngồi với nhau mẹ đi… bàn từ chuyện học hành… tới game… tới cả…gái… Được 1 lúc sau… như theo đà câu chuyện… em hỏi nó: ( giọng nhậu ) “Ê L…. tao biết là mày tin là có… nhưng mà mày có nghĩ ma hay vong gì gì đó nó hành mình được không mày…” Thằng L.: ( nó nhìn em bặm môi…sau này thân em mới biết đây là thói quen của nó khi bắt đầu nghiêm túc ) “Chứ mày ở một lúc với mấy cái hồn dữ vậy mà nó không làm gì cho mày thấy à…???” Em: “Đ*t… sao mày biết… móa…tao đâu nói gì về mấy cái này trước giờ đâu…” Thằng L.: “Ừm thì…biết thôi…” Em: “Kẹc… đừng nói con cha thấy nghe cha…” Thằng L: ( bặm môi) “Ừm… Tao có thấy…” “Tao thấy quen rồi…mày cất cái bản mặt đó đi… tao nói thật” “Có cái… tao nghe nhiều rồi… nhưng chỉ là lần đầu tao thấy vong đang oán thôi…” Chap 3 tới đây là hết…giai đoạn vừa rồi trong thời gian viết có nhiều chuyện trong công việc nên tâm trạng em không ổn định cho lắm…giọng văn em cũng không được mạch lạc… mong mọi người thông cảm… Thím nào có thắc mắc chi tiết thì nói em giải đáp nhé… Chân thành cảm ơn các thím vẫn theo dõi và động viên trong thời gian em đi chơi với Robinson… P/S: L. sau này và tới bây giờ là bạn thân và cũng gần như là hàng xóm của em… mua nhà ở cách nhau có 10 phút đi bộ thôi… gần như với hiểu biết và truyền thống gia đình nó thì ở những Chap sau nó gần như là chìa khóa cho mọi chuyện ạ… … … À… Chapter 4 is coming soon…. Chap 4 Tới đây thì em xin nói một chút về thằng L. bạn em… nói chung cũng là qua nhiều lý do và qua nhiều chuyện thì mới thân hơn và biết nhiều hơn về nhau… nhưng đây là tóm tắt về thằng bạn em sau khoảng thời gian chơi với nhau… nói cho các thím dễ hình dung… Nhà thằng L. bây giờ đang ở trên Gia Lai… gốc nhà nó thì ở Tây Sơn – Bình Định… nói chung nhà nó mang rất nhiều truyền thống pháp sư và võ học từ xưa kia… từ thời ông cố ông nội nó thì đều có học qua đạo học bên Bắc tông… em biết thế thôi chứ không rõ về mấy cái mảng này lắm… đại loại cũng hiểu là Bắc tông thì nhiều cái khổ luyện rối rắm hơn với không dùng bùa ngải độc như Nam tông… Người ngoài như em thì nó nói vậy cho dễ hiểu thôi… sau nó cũng giải thích rõ cho em nhiều hơn về quan niệm thật sự của những điều này… Đại loại là pháp học đều từ 1 nguồn 1 gốc mà có… sự khác nhau chỉ là cách thức ứng dụng và phát triển theo nhánh nào đó thôi… không có sự phân biệt về Chính – tà gì cả… đôi khi chỉ là do phương pháp tu luyện mỗi nhánh không hợp lòng người…cách tu luyện quá tàn nhẫn nên bị coi là tà, là ác… nó nói chính hay tà là do người dùng thôi… Không những về pháp học ( em xin phép tạm gọi thế vì không biết dùng từ gì ạ )… mà về võ học truyền thống nhà nó cũng gốc nguyên 1 cây luôn… (Tây Sơn thuần các thím ạ…), nó có nói ba nó đi quyền rất hay…đặc biệt là mấy cách đi cùi chỏ… chích cái là nằm… Tuy nhiên… cũng vì điều kiện sinh sống và lập nghiệp, cộng thêm nhiền lý do khách quan nữa ( thời thế bây giờ )… ba nó dời lên Gia Lai lập nghiệp… cũng theo quan niệm gia đình nên ông cũng không theo pháp học… mà theo võ học nhiều hơn để ra ngoài thuần làm ăn buôn bán thôi… chỉ giữ lại một số thuật nhỏ để phòng thân và bảo vệ người thân nếu cần thiết… nói theo anh em ta là…đủ xài… Cũng chính vì quan niệm như thế nên tới đời thằng L. là ba nó cho nó ăn học bình thường… không theo nghiệp pháp cũng không theo nghiệp võ… ( cái vụ võ này là hình như 1 phần cũng do nó… vì có lần nó kể với em là ba nó bắt nó đứng tấn hoài… mà lâu quá nên nó không thích nữa… nó cũng nói cũng do hồi bắt đầu được dạy cũng đang tuổi bồng bột… cũng muốn học cái là phải… “xúc” được liền… còn cái này ba nó luyện theo kiểu Giang Nam thất quái dạy Quách Tĩnh nên…chắc thôi! ) Bên võ thì thế… nhưng nếu xét về bên pháp học… em nghĩ nó mà theo được thì rất có thể nó cũng là bậc kỳ tài… bẩm sinh nó đã có năng khiếu… thêm cả nó thích nghiên cứu về kinh dịch lý số, tài liệu pháp học của nhà nó có sẵn nữa… nên nó hiểu biết không ít về những vấn đề cõi dương – cõi âm, tâm linh, cách thờ cúng các kiểu… thêm cái nữa, điều này có lẽ trừ trong gia đình và 1 vài người ngoài ra thì không ai biết… Thằng L. có khả năng nhận thức được các vong ( hồn cũng được…ma cũng được..tùy theo các thím muốn gọi thế nào cho hợp ý mình)… Cũng như thằng L. nó đã nói cho em nhiều nhứ… những điều này đã làm thay đổi nhận thức của em rất nhiều về thế giới tâm linh trong suy nghĩ của em… Đầu tiên… nó nói em rằng tại sao nó lại dùng chữ nhận thức… vì bản thân nó thực sự chưa bao giờ nhìn thấy rõ ràng hình ảnh hay thực thể của các vong hồn là như thế nào… ai thì nó không biết…tùy tâm lực thôi…riêng với nó chỉ cảm nhận được có một khối hoặc một vùng không gian nhỏ với ảo ảnh lờ mờ đang xuất hiện tại vị trí đó… Chỉ có thể khoanh vùng tạm được khu vực chứ không thể nhìn thấy rõ là khuôn mặt hình dáng ra sao… kiểu như 1 cột khói hình chữ T thôi… Em có hỏi là vậy tại sao một số người lại nhìn thấy rõ ràng có người đứng chỗ này chỗ nọ… rồi mặt người này người kia trong gương hay trong chậu nước chẳng hạn… mà lại rõ nữa, nó nói em là phần lớn do năng lượng âm trong các vong đó đã tích lâu, cộng với nhiều người trước khi mất có tiềm thức trỗi dậy quá mạnh… thường là trong tích tắc sẽ lóe lên thôi… nhưng sẽ làm người ta mang năng lượng âm rất lớn… chính vì thế có thể gây tác động 1 phần nào đó vào tiềm thức của người đang sống… ( nói theo dân gian là đi ngang qua vùng có người chết hoặc đồn là có ma thì thấy cái cảm giác rợn tóc gáy hay lạnh xương sống đó mấy thím… ai mệt