Đọc truyện ma- Ngôi nhà thiếu ánh dương - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Ngôi nhà thiếu ánh dương (xem 416)

Đọc truyện ma- Ngôi nhà thiếu ánh dương

m ở ủy ban ********* nên quậy quậy hay bồ bịch vô ở chung là chú không cho ở đâu, vậy nên nhà này chú cho toàn con gái nó ở không à, có mình con là con trai thôi á” … … Chung quy đó là những người ở chung nhà với em… sau đây là tập hợp tất cả những chuyện xảy ra trong nhà em ở trong vòng 8 tháng sau đó… Lúc sau này thì tụi em cũng bắt đầu thân dần ( mưa lấy đồ dùm…nấu cơm ăn chung…chở đi học…nhậu nhẹt hát hò…bờ vai cho T. khóc khi cãi nhau với thằng kia ….bla…bla…bla…)…nên hay kể chuyện…chia sẻ mấy thứ…và sau đây là mấy thứ đó… … … … Cuộc sống của em cứ tiếp diễn…bắt đầu quen dần với việc lên trường, học xong tán dóc, ăn uống với mấy thằng học chung xong không nhậu thì lại về ngồi ôm cái lap, không thì lên sân thượng nói chuyện với mấy đứa kia. Chủ yếu mấy đứa phòng trên thôi. Mà em nói thật…mấy cái chị làm massage không biết phải ai cũng như nhau hay không, chứ như 3 bà chỗ em, cũng 23-24 thôi à… 1 tuần giặt đồ 1 lần…vãi chưởng… mỗi lần giặt đồ mà lên sần thượng thì từ cây cảnh cho tới tay vịn cầu thang cho tới 3 cây sào phơi là hết sạch chỗ… Lên là phải vạch đồ ra mới hít được không khí… Gặp mưa bão cũng kệ luôn…sức đâu mà lấy…lấy xong chỗ đâu mà chứa… Em thì hồi ấy vẫn chưa hiểu sao nhà ở cùng nhau mà toàn ăn cơm 1 mình, không bao giờ nhà ông bà chủ ăn chung cả… mà gặp em đi học về thì ai mà đang ăn 1 mình cũng rủ em vào ăn cơm chung hết…2 người con trai 1 người gần 30 đã có vợ con ra ở riêng, 1 người hơn em tầm 5-6 tuổi thì đi nghĩa vụ về ăn rồi độ Wave chạy chơi ngoài đường thôi, rất ít nói. Ăn cơm chung cũng rủ vậy thôi chứ ăn cũng chẳng nói năng gì nhiều…nhưng mãi cũng thành quen…sau này còn nói là tối có đói cứ xuống bếp thích ăn gì thì ăn, ngồi bếp ăn hay đem lên phòng ăn cũng được ( bà chủ hay nấu dư nhiều lắm )…em cũng chịu luôn…tối ngồi ôm lap mà có bò kho hay heo quay thì còn gì bằng… … … Cho tới một hôm… Bữa đó là đã 1h30 giờ sáng rồi… ( đi học về ngủ phát tới 11 giờ luôn… dậy mở phim coi…) Em đang coi phim thì đói bụng ( em mà thức khuya là em đói, thêm cái từ chiều giờ chưa ăn gì )… Như 1 thói quen… em xuống cầu thang để vào bếp xem còn ăn được cái gì không… vừa đóng cửa phòng xuống cầu thang nhìn màu đèn nghe mùi nhang em đã hãi hãi rồi…ở lâu mà em vẫn không quen được… bà chủ thì toàn ngủ phòng khách ( không ngủ với chồng ), nên em xuống thì vẫn phải đi nhẹ nhàng rón rén… Vừa xuống tới mấy bước cuối cùng của bậc thang thì em đã hết hồn giật lùi ngược lại mấy bậc, không biết có té không mà sáng hôm sau thì thấy trẹo giò… vẫn khói hương như thế…cũng ánh đèn như thế… một bà lão đang từ từ tiến lại chỗ em đang đứng… tóc bạc mà ngắn lắm…già lắm rồi…2 má hóp trũng xuống… mắt nhìn em vô hồn cứ tiến lại dần dần…miệng thì liên tục lẩm bẩm lúc to lúc nhỏ nghe chẳng hiểu gì… nhà này làm quái gì có bà lão nào… em lại bắt đầu vào cái trạng thái cứng đơ người tóc xù lông nhím… đừng nói là cái hình ảnh hôm bữa trên cái nhà kia nó bò xuống đây nha… Cứ dần dần tiến tới em xong lại lẩm lẩm tiếp… xong bà lão lại lắc lắc cái đầu đưa tay xoa xoa cái bụng… Hic dạ dạ…má ơi bà lão còn biết em đang đói hay sao… Em mở miệng lắp bắp được mấy câu…. “C…c…c…cô…c…c.ô..P…P….Cô P ơi… Cô P ơi cô P nhà có ai nè…. CÔ ƠI CÔ….” Vừa tới đó thì đèn trắng bật lên ( mẹ, bật lên mà còn nhấp nháy mấy cái nữa…)…thấy bà chủ chạy lại…em nói to quá hay sao mà nghe cả giọng ông chủ nữa… “Gì đó con….sao đó sao đó… Trời… ( trời nói nhẹ chứ không phải hét ạ…)…rồi rồi rồi… để chú” Bà P.: “Ông coi má sao mà để bả xuống đây vậy?” Ông B.: “Rồi…rồi….rồi…” Bà P: “Bả đã vậy ông coi vậy rồi biết làm sao…” Ồng B. ( vừa nói vừa đỡ bà lão lên cầu thang ): “Ừ rồi…rồi… má đi cẩn thận nghen má” Em: Im re đứng né né sang 1 bên Bà lão: lại lẩm bẩm và đưa tay chỉ em… Ông B.: “Dạ…dạ…má… nhà mình không hà…dạ…” Bà P: “ Ông đưa lên coi sao đó nha…” Ông B: “ừm rồi rồi…” Bà P: “ Chặn cái cửa không bả lại xuống á…” Ông B: “ TUI NÓI TUI BIẾT RỒI MÀAAAA….” Em: hết hồn… nhìn nhìn và im re… noron bắt đầu chạy… Bà lão: lẩm bẩm vào đi theo ông B. lên phòng… ( phòng ông B. đối diện phòng mấy chị massage…) Bà P: [ cười cười '> “ Có sao không con…hết hồn hả… má chú B. con ơi… 1 thang ở nhà bên đây… 1 tháng bên nhà em chú… bà cũng 9 mấy rồi…bị lẫn… nên phải ở cả ngày trong nhà… bà không được đi đâu ra khỏi nhà đâu con… bà không làm gì đâu…con đừng lo…gặp cũng đừng có sợ… chú mới chở bà qua hồi chiều…bữa bà cũng có qua mà con về Biên Hòa nên con không biết đấy…haizzz…tội nó chưa…có sao không con…” Em: “Dạ…dạ…được rồi cô…hơi hơi thơi à…” Bà P.: “mà giờ này…A…chắc xuống ăn cơm hả…ăn gì cô lấy…còn thịt gà hồi chiều nè con…cô lấy con ăn nha…nha…” … … … “Dạ thôi được rồi cô…con không đói…” Em thở dài rồi lết lên phòng…giờ mới thấy cái chân nó đau đau… đầu suy nghĩ đủ thứ chuyện… Nhìn xuống qua cái khe cầu thang thấy bà P. lại thắp nhang khấn vái lia lịa… Về nằm nghỉ một hồi ngủ thẳng cẳng…sáng hôm sau dậy đi học…trưa về ăn cơm với mấy đứa kể chuyện hồi tối cho tụi nó nghe nó cười hô hố vào mặt em…. Con N. mấy hôm sau đi học về buổi chiều gặp bà đứng ngay cửa lúc mở ra cũng bị hết hồn… Xong đứa nào cũng bị bà làm cho hết hồn…lúc đầu còn đỡ…sau này bà lâu lâu bị bệnh…chuyển bà xuống phòng khách cho bà nằm giường xếp luôn…vì bà yếu quá lên xuống không tiện… thỉnh thoảng bà rên cả đêm…rồi lại lẩm bẩm… Đối diện cái nhà mà em tả là cũ cũ rêu phong có quán bánh khọt…4 ngày sau tụi em 4 đứa ra ngồi ăn… lại chọc nhau…mấy đứa nó lại đem cái chuyện kia ra để chọc em…bà bán bánh ngồi sát bên vừa bán vừa đổ bánh cũng nghe được nên hỏi: “Ủa bà má chồng cô P. về lại rồi hả…” Em nói: “ Dạ…nghe đâu tháng về 1 lần đó cô” “ Đâu có… nửa năm mới chuyển qua cho ông B. nuôi mà…bình thường làm gì chuyển hằng tháng…” “ Ủa… nửa năm lận hả cô…” “Ừ…mà giờ bả lẫn nhiều chưa?” “Dạ…cũng nhiều…thấy không nhận ra ai…uống sữa chứ ăn cơm không có được…” ( nhắc bánh ra chén ) “Ừ…hồi xưa bả làm dữ quá mà…chắc chịu không nổi…” ( bán bánh 2 bà, bà đổ bà bưng) bà bưng nói: “ làm ác luôn chứ làm dữ gì…. Bởi vậy…” Hai bà nói chuyện kiểu như nói với nhau nên tụi em cũng nhìn nhau ăn xong nói qua chuyện khác…không có tiện hỏi… nhưng mà thấy là chắc chắn có liên quan gì đó rồi…mà thôi…đang đi chơi nên không nghĩ nhiều ( Mịa….phải vô cái khung cảnh trong nhà kia nó mới hiện ra đủ thứ được…) Bẵng đi cái là qua Tết… Tết em về Biên Hòa…em nghỉ lâu hơn mấy đứa lầu trên nên khi em lên lại tụi nó đã lên được mấy ngày rồi…phòng mấy chị massage thì đã chuyển đi…dạo này phòng ấy chuyển đi liên tục…1 tháng đi cũng có…nửa tháng cũng có…ở rồi đi nhanh quá nên em cũng ít quen… ai cũng nói tối nghe bà khóc quá ngủ không được… cái này tụi em ai cũng xác định là lạ lắm…bà chỉ RÊN chứ tuyệt đối không bao giờ khóc… gặp 2 chị kia học Ngoại thương ở 1 tháng, nói là tối nghe bà khóc hức hức hoài…thấy sợ với cái chính là ngủ không được… mà bản thân em có nghe bà khóc bao giờ… cứ thấy bà rên với lẩm bẩm thôi…lắm lúc cũng lẩm bẩm to… nhưng mà không có khóc… mà tối nào cũng nghe… Hỏi được có 2 chị này…mấy người kia ở rồi đi nhanh quá không kịp hỏi… Tiếp, hôm em lên thì gặp con T. với con Th., bà N. ăn Tết kỹ quá

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh trốn vợ sắp cưới đến sống cùng với tôi

Không Phải Là Cổ Tích

Học Viện Milky Way

Chôn chân đứng nhìn bạn thân cài lại cúc áo cho vợ

Truyện Em Đã Là Thiên Thần