Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8533)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

o cô ta xem.


– Có thấy cô gái này không?


Èo, người đẹp trai mà giọng lạnh quá à! Thôi không sao, vậy mới chuẩn soái ca lạnh lùng. Cô nhân viên cầm lấy tấm hình mới nhận ra đây là khách ở phòng VIP cô đang phục vụ mà. Sao người đàn ông này lại đến đây để tìm một cô gái nhỉ?


– Em có thấy, cô ấy là khách ở phòng VIP 1 em đang phục vụ.


– Vậy dẫn tôi đến đó.


Trên đường đi Hải Đăng không nói một lời, cậu chỉ nhìn thẳng về phía trước không hề để ý đến mấy lời ba hoa của cô nhân viên.


– Anh ơi, có thể nói cho em biết anh và cô gái trong ảnh là gì của nhau không ạ?


Đây đích thực là kiểu con gái mạnh dạn, hỏi như vậy rõ ràng là có ý đồ với Hải Đăng. Cậu chẳng thèm liếc nhìn cô nhân viên lấy một cái, phán câu xanh rờn.


– Cô ấy là vợ tôi!


Một câu trả lời làm sụp đổ bao hi vọng vừa mới chớm nở của cô gái, cô cứ tưởng với thân hình quyến rũ và tính cách hiền dịu của mình sẽ hấp dẫn được người đàn ông này, ai ngờ Hải Đăng đã có vợ rồi.


Kể cũng lạ, trước giờ cô chưa từng thấy có người chồng nào lại đến chỗ mát-xa để tìm vợ. Cặp vợ chồng này cũng quái thật.


Có bà mẹ chồng vừa mở cửa ra tìm con dâu ngoan đã tức nổ đom đóm mắt, thằng con trai mất nết! Dám cướp người đi ngay trước mắt bà như thế à. Không được, về nhà phải dạy lại, dạy lại con trai, dạy luôn cả đứa con dâu ngốc nghếch kia!


~~~~~


Thật ra au có nhiều lời muốn nói với các độc giả lắm, nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Hơn một năm qua các cậu đã chứng kiến khả năng viết lách của au dần hoàn thiện hơn, tất nhiên vẫn không thể dùng từ “hay” được. Au cũng đã chứng kiến từng độc giả các cậu đến với au, có người ở lại đến tận bây giờ, cũng có người đã rời đi. Nhưng không sao, có thể cách viết của au không hợp với các cậu nữa ^^ Nói chung thì au không biết phải bày tỏ tình cảm của mình như thế nào nữa, nói “Cám ơn” thôi thực sự không đủ. Up ngoại truyện cuối cùng này xong au cũng sẽ up luôn truyện mới về con trai của Hải Đăng và Diệu Anh – Hải Minh, mong mọi người tiếp tục ở bên cạnh au và đón đọc những tác phẩm của au ^^ .


Yêu thương rất nhiều <3 – PhThao_CHH.



– Nè, ôm hết luôn đi!


Bực mình hết sức Quỳnh Giao quăng luôn cả chồng sách vào người Mạnh Hoàng rồi chạy đi mất, để lại cậu lắc đầu bất đắc dĩ thu dọn sách lại một lần nữa.


Đến khi Mạnh Hoàng ôm chồng sách đến nhà đã thấy Quỳnh Giao đứng trước cửa đợi rồi, trên môi cô còn có nụ cười đắc ý. Nhìn từ trên xuống dưới cả người Mạnh Hoàng thực khiến Quỳnh Giao ghen tỵ nha, người gì đâu cao quá trời. Nghĩ đi ngẫm lại sao con trai xung quanh Quỳnh Giao toàn là lũ thừa chiều cao vậy nhỉ. Bất giác Quỳnh Giao nhìn xuống chân mình… ôi thôi khỏi bàn về chiều cao của cô đi.


– Mệt không?


Quỳnh Giao ra hiệu cho Mạnh Hoàng để chồng sách xuống đất rồi ném chai nước trên tay về phía cậu. Không cần trả lời Quỳnh Giao cũng đủ biết Mạnh Hoàng mệt rồi, trong một lần cậu đã uống hết sạch chai nước suối. Cửa đã được mở sẵn, Quỳnh Giao định ôm chồng sách vào nhà thì bị Mạnh Hoàng ngăn lại.


– Quỳnh Giao, cho tôi một cơ hội được không?


Phải suy nghĩ đắn đo rất nhiều Mạnh Hoàng mới nói ra được câu đó, từ nét mặt của cậu Quỳnh Giao không tìm ra một chút gì là đùa cợt. Cô biết Mạnh Hoàng đang nói về chuyện gì, nhưng cô không biết phải trả lời thế nào. Trước khi thi Đại học Diệu Anh đã kể cho Quỳnh Giao nghe mọi chuyện về Mạnh Hoàng bao gồm tình cảm của cậu. Diệu Anh đã nói Mạnh Hoàng và Diệu Anh không có bất cứ quan hệ tình cảm gì cả, lần hẹn hò đó chỉ là giả vờ và tung tin đồn thôi. Mạnh Hoàng là một người tốt, Quỳnh Giao biết điều đó, nhưng cô lại do dự, bởi vì cô không phải một cô gái tốt.


Ngay vào thời khắc Quỳnh Giao nói ra suy nghĩ của mình cho Diệu Anh nghe xém chút nữa cô đã bị Diệu Anh tát một cái rồi.


” – Mày hãy tỉnh táo một chút đi. Những việc mày làm ai nói là không tốt chứ? Vì mày yêu Hải Đăng thôi. Hơn nữa những chuyện đó đã là quá khứ rồi, mày nghĩ Mạnh Hoàng là người nhỏ nhen chấp nhặt những chuyện cũ ư? ”


Với thái độ giận dữ Diệu Anh đã nói như vậy, Quỳnh Giao trước giờ rất sợ lúc Diệu Anh nổi giận, bởi vì khi đó chuyện khiến Diệu Anh nổi giận hẳn là rất lớn, rất quan trọng. Thời gian qua Mạnh Hoàng lúc nào cũng ở bên cạnh Quỳnh Giao, thú thật tim cô có chút rung động, vì tình cảm của cậu, vì sự quan tâm thật sự của cậu, nhưng…


– Hãy cho tôi thời gian, có điều tôi không chắc tôi sẽ cho cậu một đáp án như cậu mong muốn.


– Được, tôi đợi! – Mạnh Hoàng gật đầu mỉm cười, chỉ cần một câu như vậy thôi đã là có hi vọng rồi. Cậu tình nguyện đợi, đợi đến khi nào Quỳnh Giao chịu mở lòng một lần nữa.


Trên đường về nhà Mạnh Hoàng nghĩ về một người, không phải Quỳnh Giao, mà là Diệu Anh. Chính Diệu Anh là người tiếp thêm động lực để Mạnh Hoàng có thể đứng trước mặt Quỳnh Giao thổ lộ lòng mình. Vào buổi tiệc tốt nghiệp cuối cấp năm mười hai Diệu Anh và Mạnh Hoàng là một cặp đi chung với nhau. Tại thời điểm đó tâm trạng Diệu Anh thật sự rất tệ, tệ đến mức khiến Mạnh Hoàng xót xa vì không thể làm gì giúp cô.


Đêm đó bầu trời có sao sáng, gió cũng thổi mát rượi. Diệu Anh đứng ở sân trường rộng lớn trông rất cô độc, ánh trăng phản chiếu bóng của cô dưới mặt đất, mỏng manh gầy yếu. Cô đã ngẩng đầu lên nhìn trời đêm và nói với Mạnh Hoàng rằng.


” – Nếu cậu thích Quỳnh Giao thì hãy tỏ tình đi, đời người không có nhiều cơ hội để cậu do dự, lựa chọn đâu. Đừng để như tôi, đã bỏ lỡ rồi sẽ phải tiếc nuối cả đời đấy! ”


Khoảnh khắc ấy Mạnh Hoàng đã nhìn thấy giọt nước mắt rơi xuống trên gương mặt Diệu Anh. Cũng chính khoảnh khắc ấy Mạnh Hoàng biết cậu nên làm gì, và cậu cũng hi vọng Hải Đăng hãy trở về. Giờ đây điều đó đã thành sự thật, Mạnh Hoàng đã nói ra tình cảm của mình và… Hải Đăng cũng đã quay về.


– Diệu Anh, cám ơn cậu rất nhiều!


Câu cảm ơn đó Mạnh Hoàng chưa từng nói với Diệu Anh, nhưng sẽ có một lúc nào đấy cậu đến trước mặt cô và nói cám ơn một cách trọn vẹn, chứ không phải chỉ độc thoại như bây giờ.



Ngày ấy… tháng ấy… năm ấy…, cậu sống ở nước ngoài từ nhỏ nên tiếng Anh học rất tốt, nghe hay nói gì cũng rất giỏi. Có lần cô cùng cậu đi ngang qua cửa hàng bán đĩa CD thì trời mưa, tình cờ thế nào cậu nghe được một vài câu trong bài hát “Forever” ba từng mở cho cậu nghe thử. Hai người dừng lại trước cửa hàng bán đĩa, hâm dở thế nào cậu quay sang hỏi cô rất nghiêm túc, cậu đã hỏi cô rằng nếu sau này cậu đi rồi cô sẽ đợi cậu quay về chứ. Lúc đó cô đang vuốt vuốt lại mái tóc, không do dự liền đồng ý, nhưng cô nói cậu đừng để cô đợi lâu quá, nếu không cô sẽ mệt rồi quên mất cậu.


Ngày ấy… tháng ấy… năm ấy…, cậu nhận được tin mình phải vào Đà Nẵng cũng ba mẹ, điều đó khiến cậu thật sự rất bất ngờ. Điều không ngờ hơn đó chính là Sarah cũng phải

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Mở cửa phòng, chết lặng khi thấy bộ dạng thằng bé còn tấm chăn thì run lên bần bật…

Facebook gái xinh Bắc Giang: Nguyễn Khánh Linh (Linh Thỏ)

Truyện Hoa Hồng Xứ Khác Full

Truyện Hay Cô Vợ Nhí Đáng Yêu Full

Ba ngày ở bể bơi