Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc (xem 5774)

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

gô Khâm cười tà nói.


Một tay của Hoa Tập có chút ranh mãnh thò đến giữa hai chân Ngô Khâm, chỗ đó đã ẩm ướt:


– Vậy nếu em nói, đã điều tra xong xuôi đâu ra đấy rồi, lát nữa anh có ban thưởng cho em không?


Ngô Khâm nghiêm mặt, không có ý đùa bỡn:


– Thật sự đã điều tra xong rồi? Rốt cuộc là chuyện gì.


Hoa Tập thở dài, biết rõ người đàn ông này đang nói chuyện nghiêm túc, đành đáp:


– Muốn điều tra chuyện của tối hôm đó, chỉ có hai cách, một là điều tra người có mặt hôm đó từ Cục cảnh sát, hai là nghĩ cách đến bệnh viện tìm lão Bao. Cách đầu tiên rất khó, dễ gây sự chú ý cho Bộ Công an, hơn nữa không an toàn nên em dùng quan hệ trong gia tộc, thương lượng với Phó viện trưởng của bệnh viện, dùng một người giả mạo bác sĩ, vào thăm lão Bao.


– Bao Tuấn Luân đã tỉnh rồi, chỉ là bị đứt một tay, tối đó bị mất quá nhiều máu, sau khi được cấp cứu, hồi phục rất nhanh, theo lý mà nói thì có thể ra viện rồi. Nhưng người của Bộ Công an vẫn giữ lão ta lại.


– Lão Bao nói gì?


Ngô Khâm cau mày nói:


– Nói hết ra.


Hoa Tập đánh vào ngực người đàn ông:


– Yên tâm đi, lão Bao chính là lão cáo già. Lão biết, nếu nói ra lão sẽ mất mạng nên cắn răng không chịu, chỉ nói lão không nhớ gì chuyện tối đó cả, lão là người bị hại.


– Chính bởi lão Bao không chịu nói gì, nên người của Bộ Công an mới không có cách nào bắt lão làm nhân chứng, cũng không có cách nào coi lão là kẻ tình nghi, nhiều nhất cũng chỉ tạm giữ đến ngày mai là có thể ra viện.


– Coi như lão ta thông minh.


Trong mắt Ngô Khâm loét lên tia âm trầm:


– Vậy lão ta có nói rốt cuộc tối hôm đó xảy ra chuyện gì không?


Sắc mặt Hoa Tập bỗng thay đổi, có vẻ không nhẹ nhõm, nghiêm mặt nói:


– Nói ra…e là anh không tin. Em nghe xong cũng không tin…nhưng nếu như không phải vậy…cũng không nghĩ ra được nguyên do nào khác, huống hồ, lão Bao không dám gạt chúng ta…


Nói rồi, Hoa Tập trần thuật những gì lão Bao nói cho Ngô Khâm nghe.


Càng nghe, sắc mặt của Ngô Khâm càng đen lại, cuối cùng, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.


– Tên Lâm Phi này….thực sự là khủng bố đến mức ấy?


Hoa Tập gật đầu nói:


– Anh yêu, anh có nhớ rằng lần trước anh đã từng nói với em là, Hoa gia bọn em vì tránh hiềm nghi, đã dùng số tiền lớn để thuê một sát thủ bảng Huyết Toàn không?


– Nhớ, chẳng phải là sát thủ giết Trương gia của tập đoàn Khải Hoa sao, còn quay vòng đặc công trong Bộ Công an. Sao vậy? Chẳng lẽ em cho là, thực lực của tên Lâm Phi kia có thể so sánh với tên sát thủ đó?


Hoa Tập nói:


– Em không thể phân biệt được, nhưng em có gọi điện thoại hỏi em trai, nó nói, nếu Lâm Phi đúng như lời lão Bao nói, trong tình huống đó mà giết hết đám Kỵ sĩ Thánh điện kia, vậy thì chí ít hắn có thực lực Bạch Ngân nhất đoạn.


– Em trai của em nói?


Nghe Hoa Tập nhắc tới em trai mình, Ngô Khâm lập tức tin tưởng:


– Nó nói thì không sai được rồi, lần này coi như anh nhìn nhầm, không ngờ một tài xế lái xe cỏn con lại là cao thủ cấp Bạch Ngân.


Hoa Tập thở dài:


– Cho nên, em nghĩ tốt nhất anh nên nghe em khuyên một câu, tạm thời đừng gây mâu thuẫn với tên Lâm Phi kia. Chúng ta không rõ lai lịch của hắn, hơn nữa với nhân thủ của Thanh Phong Đường, cũng không đấu được hắn. Hắn đã gây sự chú ý cho người của Bộ Công an, e là muốn động đến hắn cũng không thích hợp.


– Ha ha, thực lực cấp Bạch Ngân, sao anh dám động đến hắn. Sớm biết vậy, đã đi mời chào hắn rồi…tên này thật biết cách giả bộ.


Ngô Khâm oán hận nói:


– Sợ thì sợ, chúng ta không tìm hắn, hắn cũng sẽ không buông tha cho chúng ta, dù gì nhìn cách hắn giết bọn Kỵ sĩ ngu xuẩn kia, đoán chừng là người vô cùng thâm hiểm.


Hoa Tập ngẫm nghĩ một hồi mới nói:


– Chi bằng…anh nói với hội trưởng, điều phối vài tên “Huyết Nha” từ “Nha Vũ” qua? Hoặc là em bảo em trai em nghĩ cách liên lạch với tên sát thủ kia, bảo gã trừ khử Lâm Phi!


Ngô Khâm khoát tay nói:


– Haiz, mời sát thủ kia thì không cần thiết. Lâm An là địa bàn của Ngô Khâm này, một cao thủ cấp Bạch Ngân, cần bỏ ra mấy triệu hạ tệ để mời một sát thủ đến giúp dọn dẹp, vậy sau này anh còn đứng thế nào trong hội nữa?


– Anh sẽ nói với hội trưởng điều bốn tên Huyết Nha qua, cho Đông Cẩm hai tên, anh giữ lại hai tên. Tốt xấu gì anh cũng có nhiều võ trang như vậy, có Huyết Nha tọa trấn, dù hắn có là cao thủ cấp Bạch Ngân đi chăng nữa, muốn động đến anh, cho hắn đến mà không có đường về!


Hoa Tập nhoẻn miệng cười, trong đôi mắt xinh đẹp lại lộ ra hàn quang:


– Vậy…anh yêu, tên Bao Tuấn Luân kia…


– Hừ.


Ngô Khâm hừ lạnh, cười tà ác. Người phụ nữ này đúng là hiểu mình:


– Nếu không phải do lão, cũng sẽ không thể để lộ ra căn cứ điểm của Kỵ sĩ Thánh Điện, hại anh tổn thất vụ mua bán lớn mấy chục triệu, còn cắt đứt con đường tài lộc, há lại để cho lão sống…


Hoa Tập cười nói:


– Thừa lúc này lão còn chưa khai thật sự tình, hay là phái một người giết chết lão trong bệnh viện cho xong?


– Em làm việc thì anh yên tâm rồi.


Ngô Khâm vuốt ve khuôn mặt cô gái, ánh mắt tràn đầy sát khí.


Đúng lúc này, tiếng điện thoại di động vang lên.


Ngô Khâm nhíu mày, muộn thế này rồi còn có người gọi điện thoại cho gã. Gã ấn nút nhận, phát hiện là Từ Xảo, thư ký Thường vụ trong Đường nội gọi đến.


Đợi gã nghe xong điện thoại, sắc mặt có chút cổ quái, không nói một tiếng “biết rồi” đã cúp điện thoại.


Hoa Tập ngạc nhiên nói:


– Việc gì vậy, sao sắc mặt anh lại kỳ quái thế này.


Ngô Khâm ngẫm nghĩ một hồi mà vẫn không hiểu:


– Rốt cuộc tên Lâm Phi này có lai lịch thế nào…Hội trưởng Cố của hội Thương hiệp Lâm An không có lý do gì mà yêu cầu anh không được ra tay với hắn và người bên cạnh hắn.


– Cố Thải Anh? Sao bà ta lại nhúng tay vào chuyện này vậy? Hơn nữa sao bà ta lại biết chuyện này?


Hoa Tập cũng không hiểu.


Ngô Khâm hừ lạnh noi:


– Mặc dù Cố Thải Anh không đơn giản, nhưng Ngô Khâm này cũng không phải chỉ là người đại diện cho Thanh Phong Đường. Bà ta thật sự cho rằng, có thể khoa tay múa chân với anh.


– Cố Thải Anh không đáng để lo, cùng lắm là một người phụ nữ có tiền. Nhưng chồng bà ta, chúng ta cần phải cẩn thận đối đãi. Mặc dù nói gia tộc có chút thất thế, nhưng dù gì cũng là người của Vương gia.


Hoa Tập rầu rĩ nói.


Ngô Khâm khoát khoát tay:


– Không sao, dù sao chúng ta cũng không có ý định tiếp tục ra tay với Lâm Phi, coi như nể mặt bà ta một lần, về sau có gặp mặt cũng dễ nói chuyện. Nhưng Hoa Tập, em hãy đi điều tra xem, nguyên do gì khiến Cố Thải Anh lại vì Lâm Phi mà liên lạc với chúng ta.


Hoa Tập mỉm cười gật đầu, sau đó vùng dậy, đặt mông ng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 13/03/2017 Thứ Hai ngày của 12 cung hoàng đạo

Hắn ” dở hơi ” lạnh lùng

Đành chia tay vì mẹ bạn trai sắp đặt chuyện ngoại tình

Tử vi ngày 16/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo

Chồng đòi ly hôn vì anh đã có người khác, vợ đồng ý nhưng bắt chồng cùng mình ăn bữa cơm cuối và cái kết là…