Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học (xem 3042)

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học

xấu hổ quá đi mất.
-Hì. Mà lớp chị có đi đâu không?
-Có chứ. Chúng nó chụp ảnh tí thì lát ra ngoài CL liên hoan.
-Chết, chị lên chụp ảnh với bạn đi không muộn. Em lại lôi chị xuống đây.
-Ừm. Vậy em lên lớp nhận phần thưởng đi không thầy lại mắng cho. – lại nữa, có ai khoe đâu mà chị biết em có phần thưởng.
-Vâng. Chị lên đi ạ. – em chạy nhanh lên lớp luôn, mấy thằng ranh kia trêu to quá. Vớ vẩn mấy lớp khác cũng ra hùa cùng thì có mà bách nhục xuyên tờ rờ im. Chị cũng lên lớp để tiếp tục sự nghiệp chụp choẹt của mình. Nhưng mà cái đệch. Em chưa chụp với chị kiểu nào. Ôi tiếc ơi là tiếc.
Vào nhận quà xong lại ra lan can đứng, nhìn chị chụp choẹt mà đau khổ vcc, đếch được chụp ảnh cùng. Đảo mắt nhìn sân trường một vòng, lúc này thì các lớp hoặc đang trong lớp liên hoan, hoặc đã ù té khỏi trường đi liên hoan ở địa điểm khác, sân trường vắng tanh vắng ngắt. Bỗng nhiên, em chợt đứng cmn hình khi thấy cái bóng với tà áo dài đang ngồi dưới gốc cây xà cừ… Là chị Châu.
Chap 31
Đảo mắt nhìn sân trường một vòng, lúc này thì các lớp hoặc đang trong lớp liên hoan, hoặc đã ù té khỏi trường đi liên hoan ở địa điểm khác, sân trường vắng tanh vắng ngắt. Bỗng nhiên, em chợt đứng cmn hình khi thấy cái bóng với tà áo dài đang ngồi dưới gốc cây xà cừ… Là chị Châu… Chị ngồi đó, ánh mắt đượm buồn. Lúc đó, chị thật nhỏ bé vô cùng, có lẽ chưa bao giờ em thấy chị cần một ai đó ở bên như lúc này. Chẳng cần suy nghĩ nhiều, em chạy một mạch từ tầng 3 xuống luôn chỗ chị ngồi. Mãi cho tới tận lúc ngồi type những dòng này đây, em mới nhận ra có lẽ, lúc đó chị đã ngồi chờ một ai đó chứ không phải cái thằng đang ngồi gõ bàn phím này đây. Trở lại với câu chuyện, em chạy xuống tới chỗ chị, sững cmn lại. Chị khóc, mắt hoe đỏ, ngấn nước. Em đứng trước mặt chị Châu rồi vỗ vai chị, chị ngẩng mặt, thấy em, chị vội quệt những giọt nước mắt còn lại trên mặt rồi nhìn em với ánh mắt ngạc nhiên.
-Sao…sao em lại ở đây? – Châu hỏi em.
-Em mới là người phải hỏi câu í mới đúng. Sao chị lại ngồi đây? – em vẫn đứng trước mặt chị, hơi khom lưng xuống cho mặt gần như là ngang bằng so với mặt chị.
-Chị muốn ngồi lại đây một lát nữa. – cũng phải thôi, đây khéo ngày cuối cùng chị còn ở lại trường với tư cách là học sinh cmnr. Hụt hẫng vãi.
-Thôi nào, chị đừng khóc, nhoè hết phấn bây giờ. – cố chọc chị cho chị đỡ buồn.
-Chị không khóc nữa đâu, em lên đi kìa, bạn gọi kìa, chị đợi bạn thay đồ đã. – cái bọn phá hoại, thế đếch nào mình cứ đứng với gái tí thôi mà cũng không xong.
-Vâng, chị ngồi đây nhé, lát xong em chạy xuống với chị. – có chuyện dell gì mà gọi nhau lên không biết. Chào chị Châu rồi lại phóng vội lên lớp. Nãy giờ phải 5-6 lượt chạy lên chạy xuống 3 tầng cầu thang rồi chứ dell phải chơi.
Chạy lên lớp thấy mấy thằng nhìn em rồi nở một nụ cười đểu nhất có thể của chúng nó dành cho em. Moẹ, bố mà không bở hơi tai vì mấy tầng cầu thang thì chúng mày vỡ mồm nhé.
-Sang bên kia chụp ảnh K ơi, Châm nó bảo cả nhóm sang chụp với nó mấy kiểu. – thằng Trung nói.
-Đù má, thế mà cũng gọi cho tao, để tao thở đã. – em vừa nói vừa thở hổn hển, mẹ, thế mà chúng nó gọi như thể thầy giáo vỡ ối vậy.
-Dell có nghỉ ngơi gì hết, sang bên kia mau, mày làm dell gì mà chả thấy có mặt trên lớp thế hả thằn kia. Anh em lôi nó sang. – thế là cả mấy thằng cùng hợp sức lại lôi em sang bên chỗ Châm đứng. Moá, mồ hôi mồ kê thì nhễ nhại, áo thì ướt, đầu tóc thì rũ rượi, quần áo thì xộc xệch chụp cái éo gì mà chụp. Y như em dự đoán, cả lũ đến nơi thì Châm hét cmn lên.
-Trời ơi, làm cái gì mà như ăn mày cả lũ thế này? Thằng kia chỉnh lại đầu tóc nhanh. Áo mày thế nào kia, cài lại cúc đi, bla…bla…
Nghe Châm lải nhải mà lỗ tai muốn nghỉ hưu. Cuối cùng thì mỗi thằng cũng chụp được với Châm một kiểu, và mặt thằng nào cũng troll Châm một cách đầy nhiệt huyết. Cũng may là Châm không kiểm tra ảnh ngay lúc í, dám chừng tụi em ăn quả guốc 12cm lắm chứ. Chụp xong mấy kiểu ảnh cũng định xuống sân trường ngồi tâm hự í tâm sự với chị Châu thì cái bọn dời ơi đất hỡi kia lại lôi em về lớp ngay khi em vừa bước xuống bậc cầu thang đầu tiên.
-Mày lại định đi với gái hả cờ hó? Về lớp ngay. – có thằng bạn đi tổ ong trong bụng mình cũng khổ thế đấy, vậy là em lại được áp giải về lớp, lần này chúng nó khéo léo ngồi cạnh em cmnl. Thế này thì cứ xác định là chỉ chuồn được khi chúng nó bắt đầu đi chụp choẹt mà thôi.
Cũng mất thời gian khá lâu sau đấy, đến giờ chúng nó chụp choẹt thì em mới chạy ra lan can ngóng xuống, ngỡ tưởng chị đã nguẩy mông đi xa mà ngờ đâu chị Châu vẫn ngồi đó, mắt vẫn nhìn bâng quơ không xác định, có thể lúc đấy chị đang ngóng chờ một hình bóng khác, không phải em, có thể lắm chứ. Một lần nữa em lại chạy xuống dưới sân trường, tới chỗ chị.
-È hèm. Sao giờ này vẫn ngồi đây? – em hỏi, pha chút khó chịu.
-Ơ. Thì chị vẫn đang đợi bạn qua đón mà. – chị nói nhưng mặt cúi gằm.
-Ừm. Em biết chị buồn mà, nhưng hôm nay ngày cuối cùng với lớp mà. Phải vui lên chứ. – em cũng chỉ biết động viên vậy thôi chứ có biết cái quái gì đâu. Đến ngay cả em 1 năm sau, lúc chia tay chúng bạn còn khóc ướt cmn tay áo cơ mà.
-Ừm. Em nói đúng. Phải vui thôi. – chị cố cười với em một cách gượng gạo nhất có thể. Cười đếch gì mà như mếu.
-Thế mới đúng là chị Châu mà em biết chứ. – định giơ tay nhéo má chị nhưng tay cũng chỉ dừng lại ở lưng chừng cách mặt chị vài cm rồi từ từ hạ xuống.
-Ừm. Cám ơn em nhé. – chị lại quệt nước mắt rồi mỉm cười, cười nhẹ thôi nhưng cũng đỡ hơn lúc nãy.
-Cười vậy là tốt hơn rồi đấy. Mà bạn chị đâu? – đếch biết đứa nào mà để chị ngồi đợi nãy giờ thế nhỉ. Moá nó, trưa thì nóng bome ra.
-Chị không biết, chắc lát nó tới thôi.
-Vâng – đang định đặt mông ngồi cạnh thì đám chị bạn của chị Châu tới. Đù, khéo chọn thời điểm hoặc bản chất em và chị đếch dành cho nhau. Đứng dậy chào chị rồi lên lớp, vật quá là vật, lên tới nơi các bạn trẻ cũng ngừng chụp choẹt cmnr, vậy là bế giảng cuối năm 11 em chả có cái ảnh nào. Nhọ đến đến thế là cùng. Thôi thì đành ngậm ngùi cắp đít lên xe bus đi về chứ biết làm sao. Đang ngồi trên xe bus bàn luận, chém gió về mấy cái dự định hè với mấy thằng thì chị Quỳnh nhắn tin.
-Thôi chết, chưa chụp với em tấm ảnh nào. – bây giờ mới nhớ đến em.
-Bây giờ mới nhớ đến em à? Thôi, còn nhiều dịp mà. Hì. – cũng hụt hẫng lắm chứ nhưng đành nói vậy chứ biết làm sao.
-Biết bao giờ chị mới có dịp mặc áo dài?
-Bao giờ có dịp thì mặc, em có xa chị bao giờ đâu mà chị lo. – lại cái mồm hại cái thân, cứ cao hứng là y như rằng vạ miệng.
-Nhớ đó. Hihi. Em về rồi à?
-Vâng, em đang trên xe bus rồi, chị về hay còn ở lại?
-Chị qua bạn thay đồ rồi đi liên hoan với lớp luôn, chắc chiều chị về.
-Vâng, đừng có mà uống rượu bia gì đấy. – em nhắc chẳng bao giờ thừa luôn, chị như vậy uống rượu bia vào say chắc luôn.
-Chị biết mà, chị c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Là vợ phải biết vị tha, nó có mỗi đứa con riêng mà làm ầm lên”

Truyện Chạy Đi Em, Đừng Ngoảnh Lại

Bạn gái nói dối về quê để đi phượt với người lạ

Lọ Lem Đường Phố

Đẻ thuê cho 3 người đều mẹ tròn con vuông nhưng đến con mình thì – “Rửa mặt bằng nước mắt”