Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Snack's 1967

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học (xem 3039)

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học

o nhau.
-Em sắp đi học hè chưa? – quái, sao hôm nay quan tâm tới mình đột xuất à nha. Vớ vẩn hôm nay bão cũng nên.
-Em cuối tháng này cơ. Chị thi ổn cả chứ?
-Tàm tạm em ạ. Hix. Lo quá.
-Xời. Chăm như chị mà còn trượt chắc em rớt tốt nghiệp quá. – cố động viên tinh thần chị Quỳnh tí.
-Em cứ giỡn hoài, em mà trượt được.
-Em nói thật, em có học Văn bao giờ đâu.
-Văn dễ mà, chị học tốt Văn hơn so với 2 môn kia ấy.
-Uầy. Chả bù cho em, hay chị dạy kèm em Văn đê.
-Em hâm, chị đi học sao mà kèm em được.
-Ặc. Em quên, hay cho em mượn quyển Văn học thêm đi. – em nói vui vậy thôi nhưng không ngờ có nó mà mấy bài viết văn của em toàn được điểm 7, kéo cho mấy cái điểm kiểm tra miệng bết bát của em.
-Ừm. Cũng được thôi, nhưng phải giữ cho chị đấy, chị quý nó lắm.
-Vâng. Hí hí. Yêu chị nhất. – câu này nịnh bợ thôi, không ngờ nó cũng gây kha khá rắc rối cho em mà lúc đấy em đếch biết.
-Yêu đương gì. Chị đi ăn liên hoan với lớp học thêm Văn đây.
-Vâng, chị đi chơi vui, về pm em nhé.
-Chị biết rồi, chị đi đây. Bye em.
-Bye chị
-Ấy, kí tự là sao? – thiệt tình, không biết chị giả ngơ hay ngơ thật nữa đây. Thôi thì đánh trống lảng vậy.
-Rồi sau chị sẽ biết mà, chị đi đi không muộn.
-Ừ. Chị đi đây.
Đang nằm vắt vẻo nghe nhạc tận hưởng cuộc sống FA thì có cuộc gọi đến, là Châm. Oạch, nguy hiểm à nha, đang trời yên biển lặng mà, thôi thì cứ nghe xem có gì hot xem sao.
-Alo. – em cố giữ giọng lạnh lùng.
-Anh là đồ khốn nạn. Tút tút. – Cái đệch. Có vẻ em lạnh lùng bao nhiêu thì cái đứa ở đầu dây bên kia nóng bấy nhiêu thì phải. Đếch hiểu sao, tự nhiên Châm lại gọi rồi chửi em như vậy. Chắc bao bực dọc mà Châm cố nín nhịn những ngày qua hôm nay bùng phát đây mà. Cũng tại em nên em cũng chẳng dám gọi lại.
Tưởng sau cuộc gọi điện thoại đấy là xong cmnr ai ngờ điện thoại lại rung thêm phát nữa. Lần này là tin nhắn.
-Đồ khốn nạn, đồ đểu. Tôi thực sự không ngờ. – tin nhắn của Châm. Ơ cái đệch, cái gì đấy, mấy ngày qua mình có nói xấu hay làm gì ảnh hưởng tới Châm quái đâu cơ chứ.
-Cái gì đấy? – em cố giữ bình tĩnh để gửi lại tin nhắn chứ khôn gọi. Gọi tốn tiền bome ra, mà vớ vẩn lại bị Châm hiếp dâm thính giác thì lại khổ ra.
-Anh làm gì anh tự biết. Tôi đã lầm khi cứ đau khổ vì đồ khốn nạn như anh. – ơ, cái dell gì đấy, em thừa nhận em sai. Nhưng có nhất thiết phải phát nào cũng phải chốt từ khốn nạn vào em như thế không.
-Ừ. Tôi thế thôi. Cám ơn vì lời khen. – lúc này máu nóng trong người em lên cao quá rồi, quyết định nhận bản thân khốn nạn luôn cho Châm căm thù em hẳn luôn. Dù đếch biết đã làm gì để Châm phải nghĩ về em như thế.
-Khốn nạn. – đù. Vẫn còn cố chốt phát cuối mới đau chứ. Hôm nay em thành thằng khốn cmn nạn thậm tệ vãi cả thậm tệ.
Vẫn còn chưa hết bực dọc vì bị người khác gắn cái mác khốn nạn lên người thì lại có tin nhắn. Lúc í định rằng nếu mà mở ra là tin nhắn của Châm thì em dell thèm rep luôn, ấy vậy mà tin nhắn đó là của chị Quỳnh chứ không phải Châm.
-Chị về rồi này.
-Ủa. Vừa đi được có lúc mà?
-Thì cũng ăn uống các thứ xong hết thì về thôi. Mà em làm gì Châm mà khiến nó đang vui vui nghe chị nói về em nó gắt gỏng rồi đùng đùng bỏ về thế? – cái gì, sao lại có Châm ở đây? Ặc, cứ thắc mắc Châm với Quỳnh tâm sự với nhau kiểu gì hoá ra họ c thêm Văn cùng nhau.
-Ủa, chị nói gì về em cơ? – chả có nhẽ vì chị Quỳnh mà nãy Châm gắn cái mác khốn nạn lên em không nhỉ.
-Thì chị kể về em, rồi cho Châm xem tin nhắn. – cái đệch, thì mấy cái tin của mình với chị Quỳnh cũng dễ gây hiểu lầm bome ra. Thảm nào mà mình thành kẻ khốn nạn độc tài trong mắt Châm nhanh đến vậy.
-Ủa. Lạ ghê ta. – em giả vờ tỏ vẻ không biết.
-Em làm gì đắc tội với Châm thì xin lỗi nó đi. Lần đầu tiên chị thấy nó nổi trận lôi đình như vậy.
-Vâng. Em biết rồi ạ. Chị nghỉ ngơi đi đã. Chắc chị cung mệt rồi. – em nói đồng ý với chị Quỳnh vậy thôi chứ em quyết không giải thích gì với Châm hết. Thế lại hay, để Châm hận em lại giúp Châm dễ tìm được một người yêu Châm thực sự chứ đếch phải một thằng như em.
-Ừm. Chị ngủ lát đây. Em nghỉ ngơi đi nhé.
-Vâng. Bye chị.
Lên FB thử xem Châm chửi mình thế nào phát, mà lên mới thấy Châm chặn cmn FB của em rồi. Thôi thì cũng đành chịu, trong mắt Châm mình tồi tệ như thế cơ mà, để mình tồn tại trong list friend mới là chuyện lạ. Lại nhớ đến ai đó. Không, nhất quyết không được nhớ tới, nhất quyết không. Suy nghĩ là vậy mà tay đã pm người ta từ lúc nào cmnr ấy.
Chap 34
Đang nghĩ vẩn vơ thì giật mình vì nhạc chuông tin nhắn vang lên, là Ly nhắn tin.
-Bồ ê, mày pm gì tao đấy? – đệch, ngó thấy tin nhắn mình gửi cho em nó toàn kí tự thăng, sao, chấm lọ chấm chai gì đâu. Đúng là… đếch biết phải diễn tả cảm xúc lúc đó ra sao mà lại có thể gửi được tin nhắn bá như vậy.
-Ơ chết. Chắc tao gửi nhầm ấy mà. Hì. – em cố chống chế.
-Ừm. Hì. Vậy mà tao tưởng mày bị làm sao chứ.
-Xuỳ. Phủi phui cái mồm mày đê.
-Há há. Ai bảo tự nhiên pm người ta tin nhắn đâu đâu.
-Tôi thích thế đấy, làm gì được nhau?
-Nhớ thì cứ nói ra. Tao biết mà. Hi hi. – Ly troll em.
-Thôi xin cô. Mắc ói quá. – mà quái, em nó troll vui mà đoán trúng phóc là sao ta.
Bla…bla… Hai đứa như thể bạn cũ lâu năm gặp lại chứ chẳng chơi, em và Ly kể lan man cho nhau tất cả những sự việc gần đấy của hai đứa. Tất nhiên em cũng không sót vụ làm người yêu hụt của Châm với Ly, nhưng tất nhiên về lí do tại sao em quyết định không yêu Châm đã được em chỉnh sửa. Em tự dựng cho mình và Ly một ranh giới nhất định, em luôn quan niệm rằng, Ly là một người bạn hiểu em, là một người bạn để tâm sự những lúc buồn, chỉ vậy mà thôi.
Tháng 8, trường em bắt đầu đi học chính cmn thức. Học sinh 12 thì gắn liền với 2 kì thi quan trọng, lịch ôn thi của tụi em thì cũng khá là bận rộn. Tháng 8 bắt đầu thôi mà, tháng 9 thì học. Tháng 9, qua khai giảng thì học. Qua 20/10 thì ôn, lo ếu gì. Qua 20/11 thì vùi đầu học thôi tụi bây ơi. Qua Giáng Sinh rồi tính. Xời, ra Tết thì lao đầu vào ôn. Cả đời học sinh 26/03 được đi tham quan, về thì cằm cùi sau. Qua cái 30/04 – 1/5 thì tính. Ơ đệt, sắp thi rồi à, xoã thoải mái thì thi mới tốt chứ, giơ ôn thì kịp thế éo nào được. Thế đấy, bảo sao học hành vất vả kết quả thì như…
Lan man vậy đủ rồi, trở lại với câu chuyện. Chị Quỳnh trở lại trường để lấy giấy báo điểm, đại loại là như vậy. Đêm trước hôm chị lên trường, chị có nhắn nhủ em là hôm sau chị lên trường và mang 2 quyển văn học thêm của chị lên cho em mượn. Đù mé, tận 2 quyển lận, viết văn cả năm học em còn chưa viết hết 2/3 quyển vở 200 trang (chưa kể xé giấy làm bài kiểm tra). Chị chơi nguyên 2 quyển thế này chắc em trôm luôn làm vở ghi quá. Sáng hôm sau tỉnh dậy, mặt mũi bơ phờ, thực sự thì từ ngày lên lớp 12 tới giờ, học chung với khối 11 của Ly thật đấy nhưng chẳng mấy khi em chạm mặt Ly. Gái khối 11 năm ấy thì cũn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nếu bạn đang mất niềm tin vào tình yêu và không có gì trong tay

Trọng sinh tiểu địa chủ – Phần 4

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full

Xem tử vi ngày 19/03/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Cặp đôi băng tuyết