Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa (xem 5004)

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa

xa, bên dưới gốc cây cổ thụ to lớn. Kai quỳ xuống, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn vào nấm mồ trước mắt, trong đầu tự nói chuyện.


– Mẹ. Con xin lỗi vì giờ mới tới thăm mẹ. Mẹ có trách con không mẹ? Khì, mà cũng tại mẹ hết đấy, mẹ thích Việt Nam làm gì chứ? Con không thể đến thăm mẹ thường xuyên được ngay cả khi con cùng bầu trời với mẹ. Hãy thứ lỗi cho con thưa mẹ. Con đã không bảo vệ được Dakie như mẹ nói. Em ấy vẫn sống tốt, em ấy có ba mẹ mới nhưng vẫn rất nhớ mẹ. Còn cả con bé mà mẹ yêu thương nhất kia nữa. Mẹ mở mắt ra mà nhìn nó càng lớn càng không ngoan đi mẹ. Mẹ hãy tỉnh dậy mà dạy dỗ nó đi. Con bất lực rồi


mẹ. Con không thể làm gì cả.


Bàn tay anh siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên, kìm nén nỗi uất hận và cơn đau đang nổi lên ngự trị trái tim mình.


Nó vẫn đứng cạnh anh, một mực không quỳ xuống, khoanh tay trước ngực nhìn ra ngoài, gió đêm lồng lộng thổi tung tóc nó.


– Mẹ. Mọi thứ sẽ quay về quỹ đạo của nó thôi.


– Con cũng mệt mỏi rồi… và con nghĩ nên dừng lại. Xin lỗi vì con không thể ở bên mẹ, Con phải về Pháp…. Mẹ… tạm biệt.


……………………


Hai ngày sau.


– Em nhìn Hà Nội lần cuối đi. Xem có thực đẹp bằng Paris không? – Anh vừa lái xe vừa khẽ hỏi.


Nó ngồi chống tay lên thành xe, nhìn ra bên ngoài, cũng chỉ cười nhẹ đáp lại. Hôm nay là ngày nó cảm thấy nhẹ nhõm như trút bỏ được tất cả. Dì ta bị tụi nó đánh hết đường lui, kinh tế liên tiếp bị chặn từ chi nhánh đến trụ sở chính , mọi gốc rễ ở các nước cũng tan tành không còn gì. Hai đứa con của dì ta bị đem làm thú vui ở đấu trường run sợ đấu với thú dữ, vừa kiếm được tiền vừa nhìn cảnh họ run rẩy thích mắt. Cứ lần lượt từng trò vui bày ra, anh em nó kiếm được một khoản không nhỏ. Dì ta được thả từ trên máy bay xuống , một phút sau, hai quả bom cùng nhau thả xuống khiến tan xương nát thịt. Gia tộc cũng nhờ có ông nó và gia tộc của Kelly ra tay giúp đỡ mà cũng khiến gia tộc của chồng dì ta điêu đứng không yên. Không hiểu sao , mẹ nó cũng dứt khoát tuyệt tình loại trừ dì ta khỏi danh sách gia tộc làm việc hoàn thành thuận lợi hơn cả. Hai ngày mọi thứ đã trở về quỹ đạo của nó. Nó đang trên đường đến sân bay, một chuyến bay vào TP Hồ Chí Minh, thăm chi nhánh bên đó, đồng ý bữa cơm với một số ông to, bà lớn, đầu não Chính Phủ rồi sẽ lập tức quay về Pháp.


—- Trên đường tới Sân bay Tân Sơn Nhất —


Ngồi trên ô tô đến sân bay về Pháp, anh và nó xem qua bảng thống kê, tài liệu và báo cáo về hoạt động của chi nhánh ở Hà Nội và Hồ Chí Minh.


-Ở Hồ Chí Minh hoạt động kinh tế sôi nổi hơn hẳn. Có thể thấy rõ qua bảng thống kê này – Anh ngồi cạnh nó ở ghế sau đưa hai bảng thống kê cho nó. Nó nhíu mày xem qua gật gù.


-Thị hiếu ở đây cũng tốt hơn. Nhu cầu tiêu dùng cao hơn – Nó giọng lãnh đạm nói.


-Em về Pháp rồi có định tiếp tục tiếp quản tập đoàn không? – Anh nhìn nó hỏi.


-Em sẽ chuyển sang Nhật Bản hoặc Trung Quốc tiếp quản thị trường Châu Á.


-À – Anh à một tiếng dài rồi khóe miệng cong lên thích thú – Chắc lại sang Nhật Bản nhiều hơn rồi


– Anh thật là … – Nó bật cười đấm mạnh vào người anh.


– Hà Hà anh nói trúng tim đen phải không? – Anh cũng cười lớn nhìn bộ mặt giận dỗi của nó, kéo nó vào lòng mình.


Nó không nói gì chỉ lườm anh một cái. Bỗng anh sững người, anh định nói cho nó về việc của Ken thì sao nhưng anh lại thở dài, gượng cười. Anh tốt nhất không nên xen vào cứ để tự nhiên, anh nhớ đến câu nói tối qua của Thiên ở Bar Thiên Ưng.


– Kai, không phải anh chưa nói với chú. Ngay từ đầu, anh đã không thích Phong rồi, nhìn tình cảm hai đứa như vậy, nó khó lắm mới vui vẻ được. Chả lẽ anh lại xen vào cắt đứt, để nó cứ đâm mình vào bóng tối của 3,4 năm trước. Nên anh nghe chú, để hai đứa với nhau. Nhưng chú nói cho anh biết, bây giờ Dakie và nó quay về rồi. Chú nhìn nó với


Dakie đi, Teka, Teki cũng nói chỉ có một ngày ở Nhật Bản mà nó đã hạnh phúc chưa từng có trong mấy năm nay. Với Phong chỉ là nhất thời mà thôi và cũng chỉ là THAY THẾ thôi. Chú hiểu ý anh chứ?


– Trước nay, mọi việc anh nghe theo chú. Còn việc này TUYỆT ĐỐI không. Phong căn bản không thể so sánh với Dakie. Chú hãy nhớ lại đi, nhớ lại đi. Những năm qua Dakie nó đã thế nào? Nó đã CHỊU ĐỰNG như thế nào? Hãy để mọi thứ tự nhiên.


– Chú cứ về Pháp lo việc tập đoàn của cha chú và chú đi. Một tháng nữa, anh sang tiếp quản công việc ở Châu Âu, gặp chú sau.


– Thiếu gia, tiểu thư. Đã đến nơi rồi ạ – Tài xế cẩn trọng, lễ phép nói. Kai bị đứt mạch suy nghĩ, gật đầu, trở về khuôn mặt không chút cảm xúc, mở cửa xuống xe. Một hàng vệ sĩ theo sau anh em nó khiến gây không sự chú ý của mọi người.


-Chuyến bay đi Paris lúc 7h30 ngày xx tháng x chuẩn bị cất cánh… – Tiếng loa thông báo vang lên càng thúc giục anh nó vào trong. Bất giác nó quay lại phía sau như tìm kiếm một ai đó. Anh cũng tinh ý nhìn theo thấy ánh mắt thất vọng, đượm buồn của nó anh liền hiểu ra.


– Sao thế em?


Nó chỉ lắc đầu nhẹ. Nó không nhìn người đó đâu cả. Chỉ có dòng người xa lạ lần lượt qua lại. Đông đúc, tấp nập vậy mà sao nó thấy trống vắng quá.


-Đi thôi – Giọng nó trĩu xuống, tiếp tục đi về phía máy bay.


Kai nắm chặt tay không ngừng nguyền rủa. “ Thằng điên này đâu rồi, rõ ràng hôm qua nói rồi mà.”


-Chúng tôi xin nhắc lại, chuyến bay đi Paris lúc 7h30 ngày xx tháng x chuẩn bị cất cánh.


– Thiếu gia, tiểu thư. Chúng ta đi hướng này.


– Thiếu gia, tiểu thư, mời người lên máy bay.


Đôi chân nó cũng vô thức bước đi thì bất chợt một bàn tay kéo nó lại. Cảm nhận hơi ấm từ bàn tay ấy, tim nó như reo lên. Nó quay lại nhìn khuôn mặt ấy đầy mệt mỏi, hốc hác mà tim khẽ nhói. Kia là ai thế? Ai đã bỏ cả lòng tự trọng của một thằng con trai để làm người thay thế? Ai đã luôn bên nó, ai đã bảo vệ nó những ngày qua. Ai đã dạy nó vượt qua nỗi đau khi Dakie bỏ đi. Ai cũng cướp đi nụ hôn đầu của nó. Là ai thế?


-Chúng ta nói chuyện đi. – Hắn siết chặt tay nó, giọng buồn bã nói.


Nó đã mong như thế nào bàn tay ấy giữ nó lại, nó đã chờ đợi thế nào nhưng nó chỉ buông một câu rồi rút tay ra.


-Có duyên sẽ gặp lại.


Nó quay người vào trong máy bay như mọi thứ xung quanh hắn như sụp đổ. Một màu đen bao trùm thế giới trong hắn. Trái tim hắn tan nát, vỡ vụn. Đau quá, đau quá… Không được. KHông được…. Hắn sắp ngã khụy mất rồi. Hắn chạy, chỉ biết lao đầu chạy, chạy thật nhanh, trốn chạy nó. Đúng, hắn hèn nhát đấy, hắn không dám đối mặt. Hắn lại tự chế giễu mình, đúng rồi, hắn chỉ là người thay thế thôi sao hắn cứ ngộ nhận thế.


—– Phòng của hắn —-


Mọi khi buồn hắn sẽ vào Bar đập phá tơi bời nhưng giờ hắn chả còn sức lực nữa rồi, người hắn như xác không hồn. Nỗi đau lan ra , thấu đến tận xương tủy. Hắn ôm mặt ngồi ở góc tường.


Khuôn mặt hắn không có chút cảm xúc nào nhìn vô định, bỗng khóe mi cay c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi thiên thần mất đi đôi cánh

Đừng bỏ lỡ tình yêu

Đồ ngốc! Đứng lại cho anh

Bởi tình yêu chưa bao giờ là thứ để khoe khoang

Rồi đôi lúc ta sẽ vẫn ổn với cuộc sống độc thân của mình