Liệu ta có thể làm lại từ đầu? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Liệu ta có thể làm lại từ đầu? (xem 2701)

Liệu ta có thể làm lại từ đầu?

iến ta có chút sợ hãi. Khi định thần lại, ta thấy mình đang hoàn toàn nằm dưới lưỡi kiếm của Menfuisu.


Izumi lúc này mặt đanh lại, thần sắc có chút trắng bệch. Đúng lúc này, Kali cùng quân Hạ Ai Cập cũng tràn vào. Mặt ai cũng trắng bệch nhìn cảnh tượng trước mặt. Nhất là Kali, cậu nắm chặt thanh kiếm nhưng không dám tiến lên bước nào. Izumi cũng vậy, lo lắng nhìn về phía ta.


Menfuisu chợt cười to, đẩy nhẹ thanh kiếm về phía cổ ta khiến ta sợ hãi, cố giữ bình tĩnh mà nói:


” Menfuisu! Ngươi là đang làm gì? Bức chính chị mình làm con tin, để rồi sau này ai sẽ tin ngươi? Để rồi sau này thần dân Ai Cập ai phục ngươi?!”


” Sẽ có! Ta thân là Pharaong, ai dám không tin ta?!”


Hắn nói, vẫn cố khư khư chấp niệm giữ thanh kiếm khiến ta sợ hãi.


” Ngươi nói vậy là sao? Chẳng lẽ nếu ai không tin ngươi, ngươi sẽ giết họ?!”


Ta lại hỏi, cố tình nhìn quanh toàn quân Ai Cập cùng quần thần. Mặt ai cũng bỗng chốc đanh lại, hướng về Menfuisu. Nhưng hắn không quan tâm, ngoan độc cười mà nói:


” Đúng! Ai dám phản ta, ta liền giết họ!”


Hắn nói, bỗng chốc không khí xung quang trở nên ngột ngạt. Ánh mắt của tất cả những người xung quanh đều ta thất vọng, thêm chút tức giận.


” Vậy ngươi có thể giết hết toàn dân Ai Cập sao?!”


Ta cười nói, nhìn về thanh kiếm vẫn trên cổ mình đã có chút run run. Menfuisu im lặng một hồi lâu, chợt cười lạnh.


” Nếu họ không biết thì sao? Đây là một cuộc tạo phản mà đúng không? Ta chỉ là đang chống lại thôu. ĐÚNG KHÔNG IZUMI?!”


Câu cuối Menfushu hét to, cố tình dí mạnh thanh kiếm khiến cổ ta chảy ra một đường máu nhẹ. Izumi bỗng giật mình, tay nắm chặt nổi lên gân xanh, cố từ từ buông kiếm xuống. Thấy vậy, tất cả quân binh đều vội buông kiếm, ngay cả Kali cũng bực mình quang mạnh kiếm mình xuống đất. Chỉ trong chốc lát, thời thế liền thay đổi.


” Quân đâu! Bắt bọn tạo phản này lại, xử trảm lập tức!”


Menfuisu hét lên, quân lính cũng một hồi mới tiến lại gần Izumi. Mà hắn lúc này mặt trắng bệch, hai tay run lên giận dữ nhưng ánh mắt lại tràn đầy lo lắng, khụy xuống nhìn ta bất lực. Ta hận, tại sao Izumi lại nhìn ta như vậy? Là ai oán, là vô vọng, là đang xấu hổ vì không thể cứu ta? Hắn có biết hắn đang bị bắt, hắn có biết hắn đang nguy hiểm tính mạng không?!


” Chạy…..chạy đi! Làm ơn, chạy đi!”


Ta cố nói, giờ này nước mắt đã ướt đẫm gò má, chảy xuống vết thương hoà cùng máu. Ta hướng về hắn, như khẩn cầu mà nói. Mặc cho Menfuisu cố tình ghì chặt thanh kiếm, ta vẫn cố nói. Ta không muốn, không muốn hắn chết!


” Asisu!”


Izumi giờ này mới lên tiếng, nhìn về phía ta, chợt nở nụ cười ấm áp khi xưa.


” May quá, ngươi nhớ ra ta rồi!”


Hắn nói, tim ta như vừa thắt lại, như đang rỉ máu. Cố giữ lấy bình tĩnh, nhưng giờ đây ta nước mắt đã khiến tất cả nhoà đi.


” Ngu ngốc! Ngươi ngu ngốc!”


Ta cố nói, cố nhìn hắn đang quỳ xuống bị trói lại mà tim quặn lại. Chợt trong chốc lát đầu ta bỗng hiện ra gì đó, xong ta hơi nghiêng đầu lại nhìn Menfuisu.


” Menfuisu! Ngươi biết không? Ta đã vì ngươi đau khổ hai kiếp người đấy!”


Ta bỗng nói, câu nói khiến đủ nhỏ để Menfuisu nghe thấy, hắn có chút ngạc nhiên nhìn ta. Ta lặng cười yếu ớt.


” Đúng vậy, ta giờ đã không còn là Asisu hồi trước. Ngươi có lẽ không tin truyện con người sống lại phải không? Nhưng ta là vậy đấy. Ta của kiếp trước yêu ngươi điên cuồng, đến nỗi thân tàn ma dại, mất hết thanh danh. Nhưng ngươi một kiếm vô tình giết chết tâm ta. Ta của kiếp này lại một lần nữa chết dưới kiếm ngươi, nhưng nguyên do….lại là khác!”


Ta nói, cố đẩy mạnh thanh kiếm vào cổ mình, chỉ trong chốc lát bóng tối đã bao trùm. Chỉ còn tiếng hét của Izumi cùng tất cả dần dần nhỏ đi rồi biến mất. Ta ngã xuống, thân mình bất động nằm đấy. Nước mắt của ta vẫn chảy xuống hoà cùng máu đỏ thẫm, cùng đó là tiếng hét của Izumi, của Carol và của rất nhiều người khác.


Ta xin lỗi, xin lỗi tất cả. Hãy sống tốt!


_________°. °_____


Mọi người đừng nóng, đừng có đốt nhà Au nha😶😶😶


MỘT MẠNG ĐỔI MỘT MẠNG


Izumi trong chốc lát dường như cảm thấy cả thế giới đen lại, sụp đổ cùng thân hình đang ngã xuống kia. Hắn bật dậy đẩy ngã tất cả binh lính xung quanh, chạy vội về phía người con gái kia. Kali giận dữ, vội cầm thanh gươm lên xông ra áp đảo mọi thứ trong chốc lát. Carol cũng nhanh chóng chạy lại, đứng lặng nhìn sự việc trước mặt. Cô không khóc, chỉ im lặng nhìn, như thể nỗi đau này dù có khóc cũng không thể thể hiện được.


Chỉ trong chốc lát, hoàng cung Ai Cập đã nằm gọn trong tay Kali, quân binh bị bắt đều sắc mặt trắng bệch nhìn về nữ hoàng của họ. Có người ai oán, có người đau thương. Một bên Menfuisu đứng lặng, nhìn người con gái hắn yêu đang ngã trong vòng tay hắn. Rồi tức khắc lại bị giật ra, cùng ánh mắt oán hận của người đối diện.


” Ngươi thoả mãn chưa! Nàng đã chết, nàng đã chết trong tay ngươi!”


Izumi hét lên xông vào Menfuisu, hắn lần đầu tiên trên đời lại có thể mất bình tĩnh đến vậy, từng giọt nước mắt chợt lăn dài. Mà Menfuisu cũng im lặng, không nói gì, chỉ thất thần nhìn về phía thân ảnh bất động kia.


” Haha! Hahahaha!”


Menfuisu chợt bật cười, nước mắt cũng dần dần lăn xuống. Chợt hắn cảm nhận được một kiếm nhói lên phía tim hắn, quay lại là ánh mắt lãnh khốc của Carol. Izumi cũng ngạc nhiên không kém nhìn Carol, rõ ràng hôm trước nàng vẫn còn cầu xin tha cho Menfuisu.


” Ngươi không xứng đáng! Ngươi….tại sao? Tại sao ta lại gặp ngươi? Tại sao ta lại yêu ngươi? Tại sao?!”


Carol cười nói, rút thanh kiếm ra cùng dòng máu đỏ. Menfuisu chợt ngã khụy xuống, không nói gì chỉ im lặng ho ra một bụm máu.


” Ta! Là ta sai! ”


Hắn nói, xong chợt ngã ra cùng vũng máu đỏ. Hắn nhìn lại về phía Asisu rồi lại nhìn về Carol. Hắn quả thật không hiểu nổi mình. Rõ ràng lúc trước là điên cuồng thích Carol rồi ruồng bỏ nàng, giờ lại là bức chị mình đến chết. Hắn thật tâm trong lòng vẫn luôn áy náy, vẫn luôn khó xử khi đối mặt với Carol. Hắn đã nghĩ mình đã chết tâm, nhưng khi Carol sắp chết hắn vẫn cố tình để Izumi cứu Carol. Rồi đến lúc biết chính mình tự tay giết chết con của hắn với nàng, trong tâm hắn bỗng đau nhói. Nhưng là hắn đã chọn chị, là hắn vẫn chọn cách ruổng bỏ nàng. Để giờ hai người con gái hắn yêu, một người bị hắn bức chết, một người tự tay đâm hắn một đao. Đáng! Đáng lắm!


Menfuisu tự mỉm cười, rồi khẽ nhắm mắt lại. Quần thần đều một loạt hô lên đau xót, mà lúc này Carol cũng quỳ xuống, nở một nụ cười chua xót tột cùng. Từ trong tay cô rút ra một thanh đoản kiếm được khắc chế tinh xảo, mĩ lệ. Carol thở một hơi dài, cười nói:


” Menfuisu! Ngươi còn nhớ là ngươi tặng thanh đoản kiếm này cho ta không? ”


Carol nói, dứt lời thanh kiếm đã xuyên ngang bụng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full

Ngày 8/3, cả nhà chồng tụ tập chúc mừng mẹ chồng để mặc cô con dâu út vào viện đẻ một mình và cái kết đau lòng khi cô cố với lấy cái bô để dưới gầm giường

Một đời một kiếp

Rồi đôi lúc ta sẽ vẫn ổn với cuộc sống độc thân của mình

Chim sẻ ban mai