Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu (xem 6112)

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

tạm thời không nên gặp mặt rồi sao?”


“Tôi đã trốn một thời gian dài như vậy, tin đồn cũng đã qua, con gái của chồng bà không bắt được tôi đâu.” Trương Đại Tề lấy lòng cười nói.


“Ông nhất định phải gặp tôi là vì chuyện gì?”


Trương Đại Tề Tứ liếc mắt nhìn quanh: “Chúng ta tìm một chỗ nào đó rồi từ từ nói chuyện.”


“Tôi không có thời gian, một lát nữa tôi còn phải đi gặp khách hàng.” Thiệu Thiến lên tiếng từ chối, không nhịn được nói: “Ông có chuyện gì thì nói mau lên!”


Trương Đại Tề bĩu môi: “Gần đây tôi có chút eo hẹp, hôm nay cơm trưa còn chưa ăn đây này.”


“Không phải tháng trước tôi mới vừa cho ông mười triệu hay sao?”


Trương Đại Tề vội ho một tiếng: “Tôi có người thân ở quê bị bệnh, nhờ cậy tôi vay tiền giúp, tôi không tiện từ chối, nên. . . . . .”


“Là người thân của ông bị bệnh nhờ ông vay tiền, hay là ông bài bạc thua hả?”


“Tôi thề, là người thân của tôi bị bệnh, nếu như tôi lừa bà, tôi sẽ chết không được tử tế, ra cửa bị xe đụng chết!” Trương Đại Tề giơ tay lên thề.


Loại thề thốt này không biết hắn đã sử dụng bao nhiêu lần rồi, Thiệu Thiến cũng không hiểu tại sao hắn ra cửa mà còn chưa bị xe đụng chết?


“Ông đi trước đi, lát nữa tôi rảnh tôi cho người chuyển khoản cho ông.”


“Tôi chết đói đến nơi rồi, bà cho tôi ngay bây giờ đi.” Trương Đại Tề không chịu đi.


Thiệu Thiến cũng sợ bị người khác nhìn thấy, đặc biệt là bị chồng của mình phát hiện, cũng may là bình thường chồng mình rất ít khi tới công ty.


Mấy phút sau, Thiệu Thiến lên phòng làm việc của mình lấy ví tiền xuống, rút ra mấy tờ tiền mệnh giá lớn: “Gần đây công ty kinh doanh không được tốt lắm, tôi cũng không còn bao nhiêu tiền, ông cầm lấy chừng này mà dùng, sau này không được đến công ty tìm tôi nữa!” di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn


Trương Đại Tề nhìn thoáng qua, lẩm bẩm: “Sao lại ít như vậy? Cho ăn mày sao? Cho nhiều hơn chút nữa đi, nếu không đủ xài thì tôi lại phải tới tìm bà nhiều lần, không phải sẽ rất phiền toái sao?” Trong lời nói có mấy phần uy hiếp.


Thiệu Thiến giận nhưng cũng hết cách rồi, lấy toàn bộ tiền trong túi xách đưa cho hắn: “Sau này đừng đến công ty tìm tôi nữa, nếu không một phân tiền ông cũng không lấy được.”


“Biết rồi, vậy tôi đi trước.”


“Đợi đã nào…!”


“Mới vừa rồi còn thúc giục tôi đi, bây giờ sao lại không để cho tôi đi vậy?”


“Năm đó ông thật sự đã phá hủy di chúc mà người phụ nữ đó để lại rồi sao?” Thiệu Thiến hỏi.


“Thật sự đã bị tôi phá hủy rồi, xé tan thành từng mảnh, một mồi lửa cháy hết sạch.” Trương Đại Tề khẳng định nói.


Thiệu Thiến khoát tay, để cho hắn đi thật nhanh.


Ước chừng hơn một giờ sau, Thiệu Thiến cùng trợ lý bắt đầu đi tới công ty thiết kế của khu vui chơi ở trung tâm thành phố, trợ lý nói cô đã gọi điện thoại hẹn trước nhưng đối phương nói không có thời gian.


Thiệu Thiến liền tự mình tới, kết quả bị chặn ở bên ngoài, nhưng bà lại gặp được tổng giám đốc Đường Chấn của tập đoàn Đường Thị.


CHƯƠNG 62: MẸ CON TÂM KẾ


Gặp nhau ở loại địa phương này cũng có chút xấu hổ, Thiệu Thiến lập tức trốn ở chỗ tối, nhìn Đường Chấn vừa tán gẫu vừa rời đi cùng với nhân viên của công ty đối tác.


​Cuối cùng bà ta cũng không thể nhìn thấy người phụ trách của công ty đối phương.


Lúc này trên sân khấu vang lên tiếng gọi điện thoại: “Trợ lý Bạc, người đã tới rồi.”


​Thiệu Thiến gặp trắc trở, trên đường trở về liền gọi điện thoại cho con gái: “Kỳ Kỳ, con đang ở đâu?”


​”Con đang trên đường đến sân bay.”


​”Con đến sân bay làm cái gì?”


​”Con muốn xuất ngoại chơi vài ngày.”


​”Mẹ tìm con có việc, trước đừng xuất ngoại, trực tiếp tới công ty gặp mẹ.” Thiệu Thiến khẩn trương nói.


​”Mẹ, con đã đặt vé máy bay rồi.”


​”Đừng tưởng rằng mẹ không biết con đi gặp Mộ Tử Duệ, hiện tại mẹ bên này có chuyện quan trọng, con lập tức qua đây!” Nói xong không đợi con gái cự tuyệt liền cúp điện thoại.


​Lái xe cũng nghe được nội dung cuộc đối thoại chậm rãi hạ thấp tốc độ xe, chờ khách hàng truyền đạt ý muốn.


​Giang Mỹ Kỳ bất mãn để điện thoại xuống, cũng không có tính sẽ nghe theo lời mẹ, mà tiếp tục đến sân bay.


​Lái xe không có nhận được mệnh lệnh, hạ thấp tốc độ xe dần dần tăng nhanh lên, tiếp tục đến sân bay.


​Thiệu Thiến tới công ty vẫn không thấy con gái tới, lại gọi điện thoại qua, Giang Mỹ Kỳ lại cố ý không chịu tiếp.


Đăng ký thủ tục xong, sau đó chờ máy bay cất cánh em trai Giang Gia Kiệt đột nhiên lại gọi điện thoại tơis.


​”Chị, mẹ bảo chị lập tức đi công ty mẹ, nói nếu không đến mà nói, mẹ sẽ cắt mọi nguồn kinh tế của chị.” Giang Gia Kiệt chỉ thuật lại hoàn toàn lời nói của mẹ, sau khi nói xong lập tức nói rõ quan điểm chính mình: “Chị, chị cũng quá kỳ cục rồi đó. Mẹ có việc gấp tìm chị, chị cũng chỉ lo cho chính mình, vẫn chạy ra nước ngoài đi tìm Mộ Tử Duệ, nếu anh Hạo Thiên biết toàn bộ những chuyện chị làm sau lưng anh ấy, nhất định gan giết người anh ấy cũng có đấy.”


​”Mắc mớ gì đến em?” Giang Mỹ Kỳ bất mãn nói: “Nếu em dám nói lung tung, chị sẽ không nhận em là em trai ruột!”


​”Cần tới em thì coi như em trai ruột không cần thì chỉ biết có bản thân!” Đối với người chị này Giang Gia Kiệt cũng cực kỳ bất mãn, thường xuyên cố ý nói cô ta, đương nhiên, đối với bên ngoài, anh ta vẫn không chút do dự đứng về phía mẹ và chị gái.


​”Chị mau tới chỗ mẹ đi hình như mẹ có chuyện rất gấp…”


​Không đợi Giang Gia Kiệt nói xong, Giang Mỹ Kỳ đã cúp điện thoại.


​Radio đang nhắc nhở đăng ký, Giang Mỹ Kỳ tức giận, đương nhiên cô ta biết nếu cô ta đi thật, mẹ nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.


​Luôn mãi do dự, luôn mãi tức giận, cuối cùng bực mình địa ly khai sân bay.


​Thiệu Thiến nhìn thấy rốt cuộc con gái cũng đến, mới nói: “Rốt cuộc con cũng đồng ý đến đây?”


​”Mẹ, chuyện gì mà gấp như thế? Mà con phải lập tức đến?” Giang Mỹ Kỳ tức giận hỏi.


​”Công ty xảy ra chút vấn đề, hiện tại cần con hỗ trợ.” Thiệu Thiến nói.


​”Đây cũng không phải công ty của con, muốn con hỗ trợ gì chứ?” Giang Mỹ Kỳ bất mãn nói: “Giang Dĩ Mạch kia chỉ cần nói một câu, nói thu hồi liền thu hồi…”


​”Kỳ Kỳ, công ty này là của nhà họ Giang chúng ta, mẹ tuyệt đối không để Giang Dĩ Mạch lấy đi.” Thiệu Thiến nói.


​”Cho dù là như vậy, tương lai không phải con cũng gả ra ngoài sao, cũng không có khả năng mẹ sẽ cho con cái công ty này, chỉ biết giữ cho Gia Kiệt, mẹ bảo Gia Kiệt đi mà giúp mẹ đi!”


​”Con bé này con lại hờn dỗi cái gì chứ?” Thiệu Thiến trách cứ nói: “Không phải con muốn đi thăm Mộ Tử Duệ sao? Nhưng sao con không ngẫm lại xem con xảy thai được bao lâu? Lúc này chạy đi, khẳng định sẽ khiến cho Hạo Thiên hoài nghi, nếu nó biết con giả mang thai, lại ở cùng một chỗ với Mộ Tử Duệ, nó có thể buông tha cho con?”


​”Là chính anh ta đề xuất muốn chia tay!” Giang Mỹ Kỳ khinh thường.


​”Nhưng con lừa gạt nó mang thai cũng là sự thật, nếu nó biết có thể buông tha

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Mình Chia Tay Rồi Mà Em Full

Trọng sinh tiểu địa chủ – Phần 3

Có Một Tình Yêu Không Thể Nghi Ngờ

Zalo với cô hàng xóm và cú lừa kinh hoàng đêm cuối tuần

Truyện Ước Thành Thằng Khốn Nạn