Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5799)

Giấc Mơ Tình Yêu

trọng, lại còn rất đắt tiền. Tôi tính ra số tiền mà hắn dùng để mua những bộ quần áo này cũng đủ để tôi phải làm mất hơn mười năm.
Thật xa hoa ! Thật lãng phí ! – Một lần nữa, tôi lại không ngừng ca thán.
_Không mau chọn đồ và đi thay quần áo đi ! Cô còn ngẩn ngơ gì nữa ? – Hắn bực mình quát tôi.
Tôi vừa chọn đồ theo lời hắn nói, vừa lẩm bẩm nguyền rủa hắn ở trong miệng.
Đức Hải là một người đàn ông cao lớn, hắn cao hơn 1m7, một cô gái cao có 1m65 như tôi làm sao có thể mặc vừa quần áo của hắn.
Chọn lựa một hồi, mà không được một bộ đồ nào vừa ý. Tôi nhắn nhó nhìn hắn.
Đức Hải thở dài, hắn đẩy tôi đứng sang bên cạnh, hắn đích thân chọn đồ cho tôi.
Nhìn hắn lúi húi chọn đồ cho mình, tôi che miệng cười thầm. Lúc này, tôi rất muốn dùng chân đá hắn, để trả thù hắn tội làm tôi giật mình nên tôi mới ngã xuống bể bơi nhà hắn.
_Cô mặc tạm bộ này đi. – Đức Hải đưa cho tôi một bộ quần áo thể thao màu xanh dương.
Tôi liền cầm luôn lấy. Mặc dù không muốn mặc quần áo của hắn một chút nào, nhưng phải mặc bộ quần áo ướt sũng ở trên người suốt cả buổi chiều không phải là một ý hay.
Đi nhanh vào phòng tắm nhà hắn, tôi đóng cửa lại, rồi thay quần áo.
Buổi chiều, trong khi Đức Hải và thằng bé ung dung ngồi chơi và cười đùa với nhau, tôi bị hắn bắt phải dọn dẹp phòng ngủ, đi tưới nước cho cây cảnh và bồn hoa trong sân vườn nhà hắn.
Hơn bốn giờ chiều, trong khi tôi mệt rũ rượi, hắn lại bắt tôi phải nấu cơm tối cho hắn và thằng bé ăn. Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức trở thành một con hầu làm không công cho hắn. Chỉ vì một cái ơn cứu mạng, tôi giờ phải khổ sở như thế này đây.
Ngồi trên bàn ăn, Đức Hải và thằng bé vui vẻ ăn cơm, còn tôi không nuốt nổi thứ gì. Lao động khổ sai cả ngày, chẳng khác gì lấy đi mất một nửa sức khỏe của tôi.
Đức Hải rất hài lòng với kết quả mà hắn mong muốn. Nhìn tôi nhăn nhó khổ sở, hắn chẳng những không có một chút thương hại hay áy náy nào, ngược lại hắn còn cao hứng mỉm cười và gắp thức ăn cho tôi.
Đồ chết tiệt ! Đồ quân tử giả dối ! – Tôi không ngừng mắng chửu thầm hắn ở trong lòng.
Cả ngày hôm nay, thằng bé chơi rất vui, nên nó cười suốt, miệng nó không ngừng nói chuyện.
Dù tôi rất mệt mỏi, và rất căm hận Đức Hải, nhưng tôi phải công nhận một điều là hắn đối xử với thằng bé rất tốt. Qua tiếp xúc và quan sát của bản thân, tôi thấy hắn và thằng bé có quá nhiều điểm tương đồng. Thằng bé quý mến và thích hắn hơn hẳn Đức Tiến.
Đức Tiến tuy có thương thằng bé, và cho nó một cuộc sống đầu đủ, nhưng cả hai nói chuyện với nhau rất gượng gạo.
Tôi không có cha mẹ, nên không hiểu một người cha sẽ dùng ánh mắt và cử chỉ gì để quan tâm đến con trai của mình. Nhưng bằng giác quan của mình, tôi vẫn nhận ra có nhiều điểm khác biệt giữa họ.
Lúc tôi đang rửa bát ở trong bếp, chuông cửa nhà Đức Hải reo vang.
Vì hắn chân đau, nên hắn hò sai tôi ra mở cổng. Tôi bực mình và miễn cưỡng làm theo lời hắn.
Vừa đi ra cổng, tôi vừa cau đó đá chân lung tung vào không khí. Tên chết tiệt kia coi tôi là gì của hắn, mà hắn tự cho mình cái quyền bắt tôi làm hết việc này đến khác. Chẳng lẽ hắn thực sự coi tôi là con hầu của hắn ?
Tôi đang tức giận, đang phẫn nộ nên mặt tôi lúc này trông rất khó coi. Tôi thô lỗ mở mạnh cánh cổng sang bên cạnh.
Khi trông thấy người đang đứng trước mặt mình là ai, tôi kinh ngạc mở to mắt, mồm tôi tròn vo. Thật không thể tin được ! Đức Tiến sao lại đến đây ? Hu hu hu ! Khổ cho tôi rồi, một tên ác ma kia cũng đủ hành tôi đến chết đi sống lại, nay còn thêm cả hắn nữa, làm sao mà tôi sống nổi đây hả trời ?
_Nhìn thấy anh, em không vui sao ? – Đức Tiến nhàn nhạt hỏi tôi, khuôn mặt hắn lạnh tanh.
_Chào…chào anh ! – Tôi nói không ra hơi, lòng tôi không ngừng gào thét.
_Anh…anh vào đi. – Đẩy rộng cánh cửa ra hai bên, tôi ấp úng bảo hắn.
Đức Tiễn lững thững đi ở đằng trước, bước chân của hắn rất dài và chững chạc, dáng đi thong dong.
Tôi đi ở đằng sau, mắt nhìn xuống đất, tôi vừa đi vừa đếm bước chân. Tôi thấy khoảng cách giữa tôi và hắn càng ngày càng xa. Tôi có một dự cảm không hay về mối quan hệ giữa tôi và hắn.
Vào đến phòng khách, Đức Tiến lên tiếng chào Đức Hải.
Đức Hải cũng không ngờ là Đức Tiến lại đến đây. Sau mấy giây kinh ngạc không nói gì, cuối cùng hắn cũng lấy lại được sự bình thản hàng ngày.
Đôi mắt sắc bén của Đức Hải đánh giá và quan sát hai chúng tôi, môi hắn nhếch lên một nụ cười lạnh.
_Hiếm khi anh mới đến thăm em thế này. – Đức Hải giễu cợt lên tiếng.
Đức Tiến ngồi xuống ghế sô pha, hắn không chấp thái độ tiếp khách bất lịch sự của Đức Hải.
_Chân em sao rồi ?
_Vẫn thế.
Cả hai rơi vào im lặng, họ không có gì để nói với nhau nữa.
Đứng ở giữa phòng, không khí căng thẳng giữa hai anh em khiến tôi rùng mình sợ hãi. Tôi có cảm giác giống như một mũi tên sắp sửa xuyên qua cơ thể và trái tim mình.
_Ngồi xuống đi ! Cô đứng ở đấy làm gì ? – Đức Hải quát tôi.
Tôi trừng mắt nhìn hắn. Tên kia càng lúc càng quá đáng. Dù tôi có chấp nhận trả ơn và làm không công cho hắn, thì hắn cũng không được phép quát nạt tôi giống như người ở của hắn.
Tôi tiu nghỉu chọn một chỗ trống bên cạnh Đức Tiến, rồi ngồi xuống.
Thằng bé nghe thấy tiếng nói chuyện của Đức Tiến, từ trên lầu nó chạy nhanh xuống.
_Chào bố ! – Nó vui vẻ chạy lại gần Đức Tiến.
_Chào con ! – Hắn cũng vui vẻ chào lại thằng bé.
Thằng bé trèo lên ngồi bên cạnh Đức Hải.
_Hôm nay con chơi vui chứ ?
_Dạ, vui lắm ạ ! – Thằng bé vô tư nói cho Đức Tiến biết tâm trạng của nó hôm nay.
Nhờ thắng bé, không khí căng thẳng giữa ba chúng tôi đã giảm đi được một phân nửa.
_Bố có thể cho con và chị Khánh Băng ở nhà chú Đức Hải chơi được không ? – Thằng bé hy vọng nhìn Đức Tiến.
Tôi nhăn nhó kêu khổ. Thằng nhóc kia không biết là nó vừa mới nó gì đâu. Tuy tôi không dám khẳng định tình cảm mà Đức Tiến và Đức Hải dành cho tôi là gì, nhưng tôi thấy họ coi tôi không chỉ đơn giản là một trò giải trí. Tôi không muốn vì mình, anh em họ trở nên bất hòa và không nhìn mặt nhau.
_Hai chị em mình cũng chơi ở nhà chú Đức Hải cả ngày rồi, chúng ta nên đi về thôi. – Tôi nhanh miệng khuyên bảo thằng bé, trước khi Đức Tiến kịp nói câu gì. Tôi mong là thằng bé chịu nghe lời tôi.
_Em vẫn chơi chưa đủ, em muốn ở đây thêm nữa. – Trái ngược với mong ước của tôi, thằng bé ương ngạnh trả lời.
Đặt ly cà phê xuống bàn, Đức Tiến nghiêm khắc nhìn thằng bé.
_Nếu con muốn thường xuyên đến nhà chú Đức Hải chơi, bố sẽ không ngăn cấm. Nhưng hôm nay con phải theo bố về nhà, con cũng phải tắm rửa, nghỉ ngơi và đi ngủ.
Thằng bé phụng phịu nhìn tôi và Đức Tiến, nó giận dỗi vì Đức Tiến không cho phép nó được ở lại đây.
_Cháu theo bố cháu và chị Khánh Băng về đi. Hôm khác lại đến đây chơi với chú. – Đức Hải vỗ về thằng bé.
Thằng bé mặc dù không muốn, nhưng không còn cách nào khác, nó đành phải theo tôi và Đức Tiến về nhà.
Đức Hải không hề tiễn chúng tôi, hắn vẫn ngồi im trên ghế sô pha uống rượu, mắt dõi theo hình bóng chúng tôi đi ra khỏi phòng.
Tôi dù không quay lại nhìn Đức Hải, nhưng tôi vẫn cảm nhận được đôi mắt của hắn đang bám theo mình. Cho đến tận lúc này, tôi vẫn không thể lí giải được cảm giác của bản thân dành cho anh em nhà họ Trương. Trong hai anh em,

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hợp đồng… sinh… baby

“Mẹ ơi, con không lấy chồng đâu, con sợ bị đánh như bố đánh mẹ lắm!”

Tựa như tình yêu

Thấy chồng vui vẻ với thư kí trên xe hơi, vợ âm thầm làm điều này khiến chồng và nhân tình chết sững

Em sáng suốt khi chia tay anh