Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5765)

Giấc Mơ Tình Yêu

ải vành rộng màu trắng, có điểm những đốm nhỏ màu đen, và có thắt nơ.
Soi mình trong gương, tôi hài lòng mỉm cười. Tôi lúc này trông rất thanh thoát và tự nhiên, tôi giống như một cô gái mang vẻ đẹp của thiên nhiên và cây cỏ.
Mở cửa phòng, tôi bước ra ngoài.
Thằng bé và Tên kia đang chờ tôi dưới phòng khách.
Hình như đi đâu hay làm gì, phụ nữ cũng chậm hơn đàn ông. Tôi mặc dù không phải là một cô gái ưa chưng diện, và ăn mặc điệu đà, nhưng không hiểu tại sao lần nào, họ cũng phải chờ tôi.
Sự xuất hiên của tôi khiến Tên kia và thằng bé chú ý.
Thằng bé rất vui vì thấy tôi. Chắc cu cậu, vừa ngồi đợi vừa nôn nóng lo sợ không biết tôi có thay đổi quyết định của mình hay không. Nay đã thấy tôi xuống lầu, thằng bé có thể thở phào cười nhẹ nhõm được rồi.
Tên kia đứng lặng nhìn tôi, ánh mắt Tên kia xuyên thấu tôi. Tên kia nhìn từ đầu xuống chân tôi, khuôn mặt Tên kia bình thản. Tên kia nhìn tôi giống như đang đánh giá, đang thẩm định, đang muốn tìm hiểu xem bộ quần áo mà tôi đang mặc, chiếc mũ mà tôi đang đội, và đôi xăng đan mà tôi đang đi có phù hợp với tôi không ?
Tôi sợ ánh mắt nhìn như muốn lột trần hết quần áo mà tôi đang mặc ra khỏi người của Tên kia.
Dưới sức nóng và cái nhìn như mang theo tia lửa điện của Tên kia, tôi thấy nhột nhạt khó chịu. Tôi muốn chạy trốn, tôi không muốn đối diện với Tên kia.
Thằng bé nắm lấy tay tôi, nó giục.
_Đi thôi, sắp muộn đến nơi rồi.



May nhờ thằng bé, nên tôi mới có thể thoát khỏi ánh mắt kì lạ của Tên kia.
_Chị biết là chúng ta nên đi bây giờ, nhưng đi dã ngoại chúng ta phải chuẩn bị đồ ăn và thức uống chứ, đúng không ?
Thằng bé ngơ ngác nhìn tôi. Theo suy nghĩ đơn giản của thằng bé, chỉ cần mấy cái cần câu, mấy cái ghế và mồi là có thể câu cá, đâu cần chuẩn bị đồ ăn thức uống làm gì.
Tôi mỉm cười, tay tôi xoa đầu nó.
_Em chờ chị một chút, chị sẽ xong ngay thôi.
Tôi đi lướt qua Tên kia để đi vào nhà bếp. Lúc tôi đi ngang qua Tên kia, tôi ngửi được mùi nước hoa trên cơ thể Tên kia. Tôi kinh hoàng sợ hãi. Mùi….mùi nước hoa này sao lại quen thuộc như thế ?
Tôi len lén nhìn Tên kia từ phía sau. Trong đầu tôi nghĩ ngợi lung tung. Phải chăng vì cơn ác mộng vào đêm hôm qua, nên tôi mới sinh ra sợ hãi và muốn tránh xa Tên kia ? Tôi không biết đó có phải là phản ứng có điều kiện không ? Nhưng khi ở gần Tên kia, tôi không thấy an toàn.
Cảm giác mà tôi dành cho Tên kia khác hẳn cảm giác tôi dành cho hắn. Ở bên cạnh hắn, tôi thấy mình là một đứa trẻ được chở che và chăm sóc. Ngược lại, ở bên cạnh Tên kia, tôi thấy mình là một con mồi, còn Tên kia là một con thú chuyên môn đi săn mồi. Với một người luôn tìm kiếm cảm giác an toàn như tôi mà nói, thì hắn chính là lựa chọn đầu tiên.
Đi vào trong bếp, tôi nhờ hai chị giúp việc chuẩn bị vài thứ cho mình.
Tôi đoán địa điểm dã ngoại và câu cá mà Tên kia định đưa tôi và thằng bé đi nhất định sẽ có rất nhiều quán ăn và nhà hàng, nên chỉ mang theo vài thứ cần thiết.
Lấy một giỏ làm tre trúc màu vàng nhạt hình vuông khá to, có quai sách; Tôi đặt: bánh mì, trái cây, xúc xích, mấy hộp mỳ ý và nước khoáng vào trong giỏ.
Xong đâu đấy, tôi nói lời cảm ơn và mỉm cười chào hai chị giúp việc, cùng ông quản gia. Tôi theo thằng bé và Tên kia đi ra cổng.
Chiếc giỏ khá nặng, nên tôi sách trễ tay. Tên kia đi bên cạnh tôi, thấy tôi vừa đi vừa chật vật nhăn nhó cố sách giỏ thức ăn, Tên kia liền giành lấy. Vì quá bất ngờ, nên tôi nghiêng người sang bên trái. Tên kia một tay ôm lấy ngang eo tôi, một tay sách giỏ thức ăn. Tên này cũng có sức mạnh chẳng khác gì hắn. Tôi gãi đầu không hiểu anh em nhà họ Trương tập gì mà khỏe mạnh như thế ?
Cử chỉ ga lăng và tốt bụng đột xuất của Tên kia khiến tôi mở to mắt nhìn. Tôi tưởng Tên kia sẽ mặc kệ tôi phải sách giỏ thức ăn nặng trĩu kia, nhưng nằm ngoài dự đoán của tôi, Tên kia chẳng những giúp tôi sách giỏ thức ăn, Tên kia còn cứu tôi khỏi ngã.
Càng ngày tôi càng không đoán được suy nghĩ của Tên kia. Rút cục, Tên kia coi tôi là gì mà thỉnh thoảng lại hành động không giống với tính cách thường ngày của mình.
Thấy tôi còn ngây ngốc đứng một chỗ, Tên kia quát.
_Cô có mau đi nhanh lên không thì bảo ? Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ?
Nghe tiếng quát như sấm vang của Tên kia, tôi không dám tiếp tục đứng ngây ngốc một chỗ như một con ngố nữa, tôi chạy thật nhanh ra cổng, tôi cố gắng đuổi theo Tên kia và thằng bé.
Tôi tưởng Tên kia đi xe tắc xi đến nhà hắn, nên nghĩ rằng ba chúng tôi sẽ phải đi bộ mất một đoạn ra đường cái lớn để bắt xe tắc xi. Nhưng thêm một lần nữa, tôi lại đoán sai.
Một chiếc xe ô tô mui trần màu đỏ đang đậu gần cánh cổng sắt màu xanh nhạt. Chiếc xe trông vẫn còn mới và rất sang trọng. Khi trông thấy chiếc xe của Tên kia, đầu tiên tôi hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó tôi thấy điều này cũng không có gì là lạ. Bằng vào việc hiện giờ Tên kia là một ngôi sao nổi tiếng, nhà Tên kia lại rất giàu, dù có mua mấy chục chiếc xe, Tên kia cũng dư thừa khả năng để làm điều đó.
Chỉ có một con bé mồ côi và không có gì như tôi, mới không thể mua nổi một chiếc xe, dù chỉ là một chiếc xe máy. Nếu không phải vì tôi quá nghèo, tôi đâu cần phải đi xe buýt để đi làm.
Tên kia để giỏ thức ăn dưới gậm ghế xe ở phía trước.
Mở cửa xe ô tô, Tên kia bực mình bảo tôi.
_Cô lên xe đi ! Sao cô cứ phải để tôi nhắc nhở cô mãi như thế ? Cô không thể tự giác làm được việc gì sao ?
Lúc này, tôi rất muốn đấm vào mặt Tên kia. Tôi là người, là một công dân tự do, tôi không nợ nần gì Tên kia cả.
Nếu trên thế giới này, ai cũng chỉ vài ba câu cãi nhau, sau đó thù hận và chém giết lẫn nhau, thì thế giới này có già nửa dân số chết vì lý do lãng xẹt và buồn cười đó.
Tại sao Tên này lại không chịu hiểu, mà cứ tìm cách gây sự và chọc ngoáy vào lòng tự trọng của tôi bất cứ lúc nào có thể ? Chẳng lẽ chỉ khi nào tôi biến mất trước mặt Tên kia, thì Tên kia mới bỏ qua cho tôi, và không còn muốn đối đầu với tôi nữa ?
Tên kia nhấc thằng bé ngồi bên cạnh mình, còn tôi ngồi ở ghế sau. Lúc tôi rời khỏi, hai chị giúp việc có ra cổng tiễn tôi. Tôi rất cảm động và vui mừng vì có thể tạo dựng được một mối quan hệ thân ái với hai chị. Tôi thích có nhiều bạn hơn là có nhiều kẻ thù. Có nhiều bạn sẽ mang lại nhiều niềm vui và tiếng cười. Ngược lại, có nhiều kẻ thù, chỉ khiến tôi sống trong âu lo và sợ hãi. Tôi không muốn sống một cuộc đời giống như địa ngục ấy một chút nào.
Chiếc xe tiến về phía Đông Nam, Tên kia lái xe không nhanh lắm nên tôi và thằng bé có thể an tâm dựa người ra sau ghế và ngắm cảnh hai bên đường. Lúc đầu thằng bé thích ngồi với Tên kia nhưng chỉ được một lúc sau, thằng bé đòi ngồi cùng với tôi. Tên kia đành phải dừng xe lại ở bên vệ đường, để cho thằng bé chuyển xuống ghế sau.
Tôi rất vui sướng vì không phải ngồi một mình, chỉ cần có thằng bé ngồi ở bên cạnh, tôi và nó có thể tám chuyện với nhau, có thể cùng chia sẻ những giây phút thư giãn khi đi đường, và cùng nhau bình phẩm về cảnh đẹp mà chúng tôi nhìn thấy.
Tôi và thằng bé hăng say nói chuyện và cười đùa với nhau. Tôi che miệng cười khúc khích khi thằng bé ví mấy cái quán treo đèn lồng ở bên đường là một cái quán đèn lồng đỏ trong phim kiếm hiệp mà nó

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vừa báo có thai bạn trai gửi tin nhắn ngày anh cưới vợ, cô gái uất hận lao tới nhà người yêu làm cho ra nhẽ và cái kết sốc

Truyện Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời Full

Những món quà mùng 8/3 “khóc không ra nước mắt” của chồng tôi

Truyện Yêu Không Hối Tiếc

Đứa bé bỏ nhà đi và cái kết 20 năm sau