“Đúng vậy, cha, là hai đứa bé! Lan San mang thai hai đứa bé!” Lần này, hoàn toàn không chờ Thịnh Thế mở miệng, mẹ Thịnh liền vui vẻ ra mặt vượt lên trả lời trước, nét mặt hả hê giống như là người mang thai sinh đôi là bà vậy, tràn đầy cảm giác khoe khoang: “Không chừng là một nam một nữ đấy, như vậy chính là một đôi long phượng, nếu là hai bé gái, cũng được, đều là công chúa xinh đẹp, nếu là hai bé trai. . . . . .”
Chương 931: Trời Đất Bao La Phụ Nữ Có Thai Là Lớn Nhất (11)
Edit: Thu Lệ
Ông nội Thịnh Thế nghe đến đó, suýt nữa muốn sặc khí, sợ dọa đến mẹ Thịnh vội vàng ngậm miệng, người cả phòng rối loạn thành một mớ, bảo mẫu vội vàng lấy thuốc và nước tới, khi Thủ trưởng Thịnh định đỡ ông nội Thịnh để đút thuốc, ông nội Thịnh đột nhiên mở mắt ra, giơ tay lên, nhẹ nhàng lắc lư, ngăn trở tất cả mọi người đang giúp đỡ, hít hai cái thật sâu, lúc này mới từ từ quay đầu nhìn Thịnh Thế, khuôn mặt khiếp sợ, nghĩ tới d,đ.l;q’d những từ hai đứa bé trong miệng mẹ Thịnh. . . . . . Ông nội Thịnh bỗng cảm thấy huyết áp của mình nhanh chóng lên cao, cả người có cảm giác như muốn hôn mê, ông giơ tay lên vuốt vuốt lồng ngực của mình, nghĩ tới mười tháng sau, nhà họ Thịnh rất có thể sẽ xuất hiện hai cục bột tròn tròn nho nhỏ, khiến các loại khó chịu trong lòng ông lập tức bị chuyện vui này đá bay không còn một mống, giọng nói có chút run run nhìn về phía Thịnh Thế nói: “Hai đứa bé hả, hai đứa bé, là con trai hay con gái?”
“Vẫn chưa xác định được ạ!” Thịnh Thế thấy tất cả mọi người trong phòng đều nhìn mình, chờ đợi anh công giới tính của trẻ con, trả lời giống như thật: “Bây giờ Sở Sở mới vừa mang thai mười lăm ngày, bác sĩ nói thân thể cô không được tốt, trước mắt tạm thời ở lại bệnh viện theo dõi một thời gian.”
Thịnh Ca nói: “Thân thể không được tốt? Có phải đứa bé có vấn đề gì không?”
Bác cả gái nói: “Thân thể Lan San vốn không được tốt, có đặc biệt mời bác sĩ tới khám không, bây giờ nhất định phải mời bác sĩ tới trông chừng cô ấy.”
Ông nội Thịnh lắc đầu một cái, nói: “Những bác sĩ đó có được không, nếu không được thì bảo bác sĩ chăm sóc đặc của ông đến chăm sóc cho Lan San.”
Mẹ Thịnh: “Mẹ cảm thấy không bằng tới nhà cũ họ Thịnh của chúng ta ở đi, mỗi ngày đều có thể chăm sóc Lan San.”
Cô cả gật đầu, phụ họa: “A Lạc nói rất đúng, đón Lan San đến nhà cũ ở đi, ở đây có nhiều người, bảo mẫu cũng nhiều, mọi người cũng không có chuyện gì làm, có thể tâm sự với cô ấy.”
Chị cả: “Đúng vậy, chị mới vừa sinh em bé, đúng lúc có thể chia sẻ với Lan San một số kinh nghiệm.”
Bác cả gái lại hào hứng bừng bừng nói ra điểm quan trọng: “Nói như vậy, chúng ta phải nhanh chóng chỉnh sửa lại khu nhà trống phía sau, chia thành hai phòng nhỏ cho em bé, một cho bé gái, một cho bé trai, cũng để luôn hai chiếc giường em bé, hơn nữa còn phải dùng những vật liệu d/đ’l;q’d không ô nhiễm chất phóng xạ, đúng rồi đúng rồi. . . . . . Tháng sau, không phải có người muốn đi Hongkong sao? Nhớ mang một ít sữa bột về, một mình Lan San phải sinh hai đứa bé, nhất định không đủ sữa bú.”
Cô ba: “Chị cả nói rất đúng, hơn nữa chúng ta còn phải mời hai bảo mẫu chuyên nghiệp cùng trông chừng, tốt nhất là đi tìm hai bà vú. . . . . .”
. . . . . .
Thịnh Thế chứa đựng nụ cười, trong lúc mọi người trò chuyện hăng say nhất, bỗng nhiên hắng giọng một cái, thẳng thẳng thân thể, không lạnh không nóng bắt đầu dội nước lạnh: “Mẹ, bác, chị họ, không phải mọi người đang vui mừng quá sớm đấy chứ, Sở Sở đã bị mọi người đuổi ra khỏi nhà, đứa bé vẫn còn ở trong bụng của cô ấy!”
“Không phải các con vẫn chưa ly hôn sao? Vậy thì Lan San vẫn còn là cô dâu của con.” Mẹ Thịnh không vui trừng mắt liếc nhìn Thịnh Thế dội nước lạnh.
Chương 932: Trời Đất Bao La Phụ Nữ Có Thai Là Lớn Nhất (12)
“Tuy là nói như vậy, nhưng lúc trước ba con đã đối xử với cô ấy như thế nào, ngộ nhỡ cô ấy không muốn trở lại thì phải làm sao?” Thịnh Thế vừa nói, vừa liếc mắt nhìn Thủ trưởng Thịnh, sau đó lại từ từ nói: “Tuy rằng lúc ấy, nhà chúng ta cũng không sai, Lan San cũng không sai, chuyện đó chỉ là một cuộc hiểu lầm, bây giờ giải thích xong đã không còn chuyện gì nữa rồi, nhưng ba lại vừa đưa chi phiếu, vừa ép buộc người ta, đổi lại là ai cũng d/đ/l’q;d không còn mặt mũi nữa, lại nói… Từ trước đến giờ da mặt Sở Sở vốn rất mỏng, cô luôn cho rằng người nhà họ Thịnh đều không thích mình, cô đâu còn có ý định trở về nơi bị đuổi nữa chứ!”
Mẹ Thịnh vốn đang hào hứng bừng bừng nghe thấy mấy câu này, thái độ lập tức đông cứng lại, bà suy nghĩ một chút, hình như mọi chuyện thật sự là như thế, nhất thời trên mặt khóc đứng khóc ngồi: “Chuyện này làm sao được chứ, đứa nhỏ trong bụng Lan San là của con mà! Nhị Thập, đó là cô dâu của con, vợ của con, sao con có thể để cho cô ấy chạy chứ!”
“Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất, tình huống cụ thể không phải mọi người không biết, con nào dám trêu chọc cô ấy, khẳng định cô ấy nói cái gì là cái đó, chẳng lẽ mọi người muốn con ép buộc cô ấy trở về nhà họ Thịnh sao, ngộ nhỡ làm cô ấy không vui, thân thể xảy ra tình huống gì, sau đó đứa bé có chuyện không may, mẹ nói xem ai có thể gánh chịu nổi trách nhiệm này?” Thịnh Thế lắc đầu, vẻ mặt anh thật sự không có cách.
Thịnh Hoan là kiểu người nói chuyện ruột để ngoài da: “Cũng không thể bảo cha đi mời Lan San về chứ?”
“Ngược lại con thấy cách này không tệ.” Lời này thật là tiếng lòng của Thịnh Thế, anh vốn dĩ mang theo mục đích này trở về nhà họ Thịnh ăn bữa cơm này, hiện giờ có người nói ra, anh liền giả bộ dáng vẻ như bị một câu đánh thức, lập tức bừng tỉnh hiểu ra mà nói: “Chị ba, đề nghị này của chị thật sự rất tốt, mẹ suy nghĩ một chút nha, nhất định Sở Sở cảm thấy trong nhà chúng ta, cha là người ghét cô ấy nhất, nếu cha đi nhận sai với Sở Sở, mời cô ấy trờ lại, như thế, người ghét cô nhất cũng đã tự mình đi xin lỗi cô ấy rồi, d.đ/l;q’d nhất định cô ấy cảm thấy những người khác cũng đều đã tha thứ cho cô ấy rồi, hơn nữa ở nhà chúng ta, cha là người có tiếng nói nhất, như vậy cũng có thể khiến Sở Sở cảm thấy nhà chúng vô cùng có thành ý, quan trọng nhất là, mẹ xem cha là bậc cha chú tự đi mời Sở Sở, tuy rằng Sở Sở được con nuông chiều nên có chút bướng bỉnh, nhưng vẫn biết tôn trọng người lớn, nhất định cô ấy sẽ không từ chối.”
Thịnh Thế nói tới chỗ này, giọng nói vừa mang theo không khỏi thương cảm: “Thật sự mà nói, gần đây Sở Sở đang giận dỗi con, cô