Mãi cho đến khi nhân viên quản lý sân bay chạy tới trước mặt Cố Ân Ân nâng cô dậy cô mới nấc lên một tiếng rồi ngừng khóc, cố gắng nở nụ cười nhìn nhân viên
Chương 1051: Nếu tình yêu có thể sống lại (3)
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Cố Ân Ân cau mày, càng cảm thấy tất cả những chuyện này đều khó có thể tưởng tượng nổi.
Cô phải đi thử áo cưới với Lộ Nhất Phàm? Không phải cô và Lộ Nhất Phàm đã sớm ly hôn sao?
Thấy bộ dạng Cố Ân Ân ngẩn ngơ, bà Cố giơ tay lên đẩy đẩy người cô, nói: “Ân Ân, con làm gì cái đó, mau mặc quần áo đi!”
Lúc này Cố Ân Ân mới cẩn thận quan sát mẹ mình, phát hiện trên người mẹ mình mặc quần áo sang trọng, trên cổ tay trên cổ đeo vàng bạc đá quý, vẻ mặt rạng rỡ, chẳng giống bộ dạng đi tù chút nào?
Trong đầu Cố Ân Ân nhất thời hoàn toàn bị loạn.
Lầu dưới truyền tới tiếng động cơ xe ô tô, bà Cố đứng lên đi về phía cửa sổ, sau đó quay đầu nhìn Cố Ân Ân vô cùng vui vẻ nói: “Nhất Phàm tới, mẹ xuống lầu đón cậu ấy trước, con nhanh chóng mặc quần áo đi nhé!”
Nói xong bà Cố liền đi ra ngoài.
Cố Ân Ân không nghe lời bà Cố rời giường mặc quần áo, ngược lại mệt mỏi lùi vào trong chăn, sau đó vươn tay lặng lẽ nhéo mình một cái, phát hiện cảm giác đau đớn chân thật truyền tới.
Cô càng lúc càng không dám tưởng tượng, cô cau mày nghiêng đầu nhìn điện thoại di động để ngay bên gối mình rồi cầm lên.
Đợi đến lúc cô nhìn thấy thời gian trên màn hình điện thoại, trong tích tắc đấy cả người cô hoàn toàn ngẩn ngơ!
Trời ạ, thời gian trên điện thoại di động của cô thế mà sớm hơn gần một năm so với thời gian cô chết đi.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Điện thoại di động của cô bị hỏng sao?
Cố Ân Ân vén chăn mất hồn đi xuống giường mở TV và máy tính ra, phát hiện thời gian trên đó đều cùng thời gian trên điện thoại của mình.
Cố Ân Ân nhất thời cảm thấy đánh mất hết tất cả sức lực, ngã ngồi trên mặt đất.
Cô không chết…. Cố thế mà trở lại quá khứ… Trở lại một năm trước, vào lúc Hàn Thành
Chương 1053: Nếu tình yêu có thể sống lại (5)
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Cố Ân Ân nói như vậy bà Cố cũng không tiện ép Lộ Nhất Phàm chăm sóc Cố Ân Ân nên cười ngại ngùng, nói với Lộ Nhất Phàm: “Ân Ân cũng đã nói vậy thì Nhất Phàm làm việc của con đi, đợi đến lúc Ân Ân tỉnh thì gọi điện sang cho con.”
“Như vậy cũng được ạ.” Lộ Nhất Phàm gật đầu cười với Cố Ân Ân và giơ tay lên sờ đầu Cố Ân Ân. Cố Ân Ân không hiểu vì sao liền nghiêng đầu theo bản năng khiến tay Lộ Nhất phàm rơi xuống khoảng không.
Đáy mắt Lộ Nhất Phàm nhìn Cố Ân Ân thoáng hiện vẻ nghi hoặc, Cố Ân Ân lại cong môi cười giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nói: “Nhất Phàm, em không tiễn anh.”
“Ừ, em nghỉ đi cho khỏe.”
Lộ Nhất Phàm nói xong liền đứng lên, bà Cố nhiệt tình tiễn chân.
Bà Cố tiễn Lộ Nhất Phàm ra cổng rồi quay trở lại phòng ngủ của Cố Ân Ân, giọng nói mang theo vài phần không vui quở trách Cố Ân Ân: “Ân Ân, thái độ của con với Nhất Phàm là thế nào vậy, mẹ bảo Nhất Phàm chăm sóc con là vì muốn tốt cho con, con nói con ngốc hay không chứ…..”
Tiếp theo bà Cố còn nói một tràng dài nhưng Cố Ân Ân làm bộ như không nghe thấy, cuối cùng hình như bà Cố cũng mệt mỏi liền xoay người đi ra ngoài.
Lúc này Cố Ân Ân mới trở người nhìn trần nhà, tỉ mỉ nhớ lại cuộc sống của hai người sau khi cô và Hàn Thành Trì chia tay.
Với cô mà nói đơn giản chính là một cơn ác mộng sống không bằng chết.
Chuyện cũ nghĩ lại mà đau đớn lòng.
Cô nhớ rõ Hàn Thành Trì từng nói, lúc ban đầu nghĩ muốn một bước lên trời vì lấy được cô, nhưng sau đó không biết chuyện gì xảy ra ảo tưởng lúc ban đầu đã thay đổi.
Ý tứ chính là, thật ra bây giờ Hàn Thành Trì vẫn còn yêu Cố Ân Ân sâu đậm.
Miễn là Cố Ân Ân chưa từng rời bỏ Hàn Thành Trì, như vậy Hàn Thành Trì cũng sẽ không được Cố Lan San giúp đỡ, trong lòng Hàn Thành Trì cũng sẽ không áy náy với Cố Lan San.
Thế giới vẫn quay đều như cũ.
Cố Ân Ân nghĩ trời cao để cô sống lại chính là vì để cho cô và Hàn Thành Trì sống chung hạnh phúc với nhau lần nữa.
Cô nhất định phải nắm chắc cơ hội này, cho dù cắt đứt quan hệ mẹ con với bà Cố cô cũng sẽ không gả cho Lộ Nhất Phàm!
Nếu như cô nhớ không nhầm ngay mai là ngày cô phải tới bệnh viện thăm Hàn Thành Trì, hơn nữa còn nói rất nhiều lời tàn nhẫn với Hàn Thành Trì, thậm chí Hàn Thành Trì quỳ xuống với cô cô cũng không chút động lòng.
Còn tối hôm nay Hàn Thành Trì sẽ nhổ hết kim tiêm từ trong bệnh viện len lén chạy đến nhà cô để tìm cô.
Khóe mắt Cố Ân Ân trở nên ươn ướt, thật may là tất cả mọi chuyện chưa xảy ra, tất cả chuyện tàn nhẫn cũng còn chưa xảy ra, đời trước Cố Ân Ân khiến Hàn Thành Trì quá đau lòng, đời này Cố Ân Ân tất nhiên sẽ không để Hàn Thành Trì đau đớn thất vọng.
Cô sẽ không chờ Hàn Thành Trì nhổ hết kim tiêm, bị thương nghiêm trọng như vậy đến tìm cô, cô muốn tới bệnh viện thăm anh trước.
Cố Ân Ân cong môi nở nụ cười rất vui vẻ.
Nếu tình yêu có thể sống lại,
(Còn tiếp)