Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao (xem 1021)

Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao

i với anh sang Mỹ, Alaska hoặc bất cứ nơi nào khác. Em không phải là kẻ chạy trốn. Em yêu cha mẹ, chị và em của em. Em không muốn xa rời họ ngay cả Bé Sở Sở, tất cả những người phản đối tình yêu của ta đều yêu ta, em không đi đâu hết, chúng ta phải đối diện với họ
Bằng Phi nói như hét:
-Linh San, em phải nghĩ cho bản thân, phải ích kỷ một chút.
-Em rất ích kỷ, em muốn ôm hết những người em yêu quí kể cả anh trong vòng taỵ Phải nói là em tham lam chứ không phải là ích kỷ.
Bằng Phi xúc động. Xiết chặt Linh San trong tay mình, không nói gì cả.
Và ngày tháng cứ thế trôi đi, những ngày tháng bình thường đó như chứa đựng một cái gì giấu kín bên trong chỉ chờ ngày bùng nổ.
Hôm ấy, Phi đang làm việc trong nhà máỵ Một chiếc máy luyện nhiệt bị hỏng, chỉ trong một tuần mà đã 3 lần bị lủng, làm mấy công nhâh bị thương. Phi đang điều động thợ sữa chữa, thì có một công nhân bước tới nói:
-Ông trưởng phòng, có một ông họ Lưu đến muốn gặp ông.
-Bảo ông ấy đợi tôi một chút nhé.
Bằng Phi không ngước mặt lên, nói, chàng đang chăm chú nhìn xuống hầm máy, mình mẩy lấm lem, khi Phi ngẩng lên chàng kinh ngạc thấy người đang đứng đợi mình là cha của Linh San.
-À chào bác.
Bằng Phi bối rốị Ông ấy đến đây chắc phải có chuyện, chàng suy nghĩ tìm cách đối phó. Bất cứ một lý do nào ta cũng không thể mất Linh San. Phi lấy giẻ lau, chùi tay:
-Xin lỗi bác nhé, để bác đợi lâu vì maý hư, chắc bác không giận chứ?
Ông Lưu tò mò nhìn cỗ maý rồi nhìn Phị
-Tôi không ngờ nhà máy này lại lớn như vậỵ có tất cả bao nhiêu công nhân hả cậủ
-Hơn năm trăm, nếu kể luôn nhân viên văn phòng thì khoảng saú trăm.
Bằng Phi nhìn ông Lưu chàng thấy ông tỏ ra thích thú nên hỏi:
-Bác có muốn đi vòng quanh xem cở xưởng một chút không?
-Không có gì trở ngại chứ?
Ông Lưu hỏi, vì ông biết ở các nhà máy thường không cho khách bên ngoài thăm viếng, họ sợ bị đánh cắp kỹ thuật. Phi hiểu ra liền nói:
-Ở đây không có bí mật đâu bác.
Và Phi đưa ông Lưu đi hết bô. Phận này đến bộ phận khác giới thiệu chi tiết và công dụng của từng chiếc máỵ
-Ở đây chúng cháu có 2 phân xưởng, một phân xưởng đúc và một phân xưởng làm chi tiết. Sản phẩm bao gồm mọi loại công cụ kim loại cầm tay và đa số được tiêu thụ ở các nước trên thế giớị
-Thế à?
Ông Lưu ngạc nhiên nhìn Bằng Phi rồi nhìn các loại máy, lúc còn ở đại học ông cũng tốt nghiệp khoa cơ khí, nhưng khi ra đời ông lại nhảy sang ngành tài chính, hiện là một nhân viên cao cấp của một ngân hàng lớn nhưng ông vẫn yêu thích ngành cơ khí, ông hỏi tiếp::
-Ở đây đúc được nhiều sản phẩm như vậy ư?
-Vâng, chúng cháu làm qua nhiều công đoạn, cắt nhỏ sắt vụn, nấu nóng chảy, đúc thô rồi nhiệt luyện, sau đó gia công thêm. Tất cả Là những công việc phức tạp.
-Cậu cả ngày đối diện với máy móc và sắt thép, rồi còn thời gian đâu để làm quen với bạn gáị
Ông Lưu hỏị Bằng Phi bấy giờ đang đứng trước cửa một phân xưởng, chàng vịn tay lên cột nhà, quay sang nhìn ông Lưu



-Linh San thường bảo cháu giống như ông thợ rèn. Vâng có thể đúng như vậy, một sản phẩm làm ra phải qua hàng trăm công đoạn. Sống bên cạnh máy móc cháu vẫn tưởng mình chỉ là chiếc máy nhưng khi Linh San chen vaò, thì chaú mới hiểu ra rằng mình vẫn là con người bằng xương thịt, có linh hồn và có tình cảm.
Bằng Phi ngưng một chút rôì tiếp:
-Con không biết phải nói thế nào với bác nhưng rõ ràng là Linh San đã làm con sống lại, con như cục sắt phế liệu đã được đúc lại thành một vật phẩm có ích.
Bằng Phi đưa ông Lưu vào phân xưởng, ở đó có nhiều công nhân đang đứng cạnh lò hơi, họ Làm công việc đúc, ông Lưu nhìn phân xưởng hoạt động một lúc rồi quay lại Bằng Phị
-Cậu có biết tôi đến đây để làm gì không?
Phi nhìn thẳng ông Lưụ
-Nếu cháu không lầm bác đến để khuyên cháu nên xa Linh San
-Thế cậu nghĩ tôi có thành công không?
Đạ không!
Ông Lưu hừ một tiếng trong miệng rồi lạnh lùng:
-Người đàn ông như cậu sao lại ly dị vợ? Người vợ trước không tốt ư?
Bằng Phi thành thật:
-Khâm Đồng là một người không xấu, chuyện ly hôn cũng khó nói là lỗi tại aị Khâm Đồng là người hiếu động, nhiệt tình, phóng khoáng, cô ấy không thích buồn. Phần nào bị ảnh hưởng của các bạn nhạc trẻ và cô ấy xa cháu, có lẽ đó là lỗi tại chaú, vì cháu không giữ cô ấy được
-Như vậy cậu có chắc là cậu sẽ giữ được Linh San không?
Bằng Phi suy nghĩ một chút nói:
-Chaú nghĩ có thể được
-Tại saỏ
-Vì Linh San khác với Khâm Đồng, Khâm Đồng giống như một con beo gấm nuôi trong nhà, chủ có thương yêu thế nào thì khi nó trưởng thành nó lại trở về với rừng xanh. Lúc cháu cưới Khâm Đồng cô ấy chỉ là một đứa con nít mới lớn. Còn Linh San thì khác, cô ấy có tư tưởng độc lập, từ lúc quen biết cho đến lúc chấp nhận, Linh San đã biết và thấy rõ ưu điểm và khuyết điểm của cháụ Bây giờ cháu cảm thấy Linh San như một phần cuộc sống của mình. Ta có thể đánh mất một con beo gấm, nhưng không thể đánh mất cuộc sống của tạ
-Câụ có cái ví dụ rất kỳ cục
Ông Lưu nói, Bằng Phi vẫn tiếp tục:
-Bác có nhìn thấy những chiếc nồi hơi kia không?
-Saỏ
-Bên trong nó là một hỗn hợp của thép, carbonic, cadium và những hóa chất khác, được dùng để đúc ra một loại hợp kim, hợp kim này được tạo thành bởi hai kim loại khác nhau, nhưng lại cho ra sản phẩm đồng chất. Cháu nghĩ chaú với Linh San như hợp kim đó, không có gì chia cách chúng cháu được.
Ông Lưu chăm chú nhìn Bằng Phi:
-Cậu là một thợ đúc điêu luyện, một kỹ sư một lãnh đạo thành công của xí nghiệp nhưng chưa hẳn là một người chồng thành công đâu nhé.
-Cháu tin là lần này cháu sẽ thành công. Xin bác hãy tin cháụ
Rồi mùa mưa trôi quạ Xuân đến, nắng ấm chói chang, gió nhẹ. Hoa nở và mây cườị Bầu trời trở nên rất đẹp. Ở nhà Linh San, Bằng Phi được mệnh danh là con người thép. Từ ngày lên nhà máy của Phi, ông Lưu đã thay đổi quan điểm.
-Anh có biết cha đến nhà máy anh với mục đích gì không?
-Ðể bắt anh hứa không đeo theo em.
Linh San cười tươi như trời xanh:
-Vậy là anh lầm. Cha em đâu ấu trĩ đến mức như vậỵ Cha đến đó chỉ để tìm hiểu con người thật của anh.
-Hèn gì.
-Hôm nào rảnh, em cũng bắt chước cha đến đấỵ
Bằng Phi có vẻ suy nghĩ
-Em không nhớ ư? Lúc mới quen em khôgn lâu, anh đã định đưa em đến đấỵ
Linh San nói và nhớ tới buổi tối hôm ấy, vì một lời của nàng. Bằng Phi đã thay đổi mục đích quay đầu xe thật gấp trên xa lô.
-Vâng, tại sao thế?
Phi thành thật:
-Bấy giờ tinh thần của anh đang xuống thấp. Anh thấy mình yêú đuối hẳn trước mặt em. Anh nghĩ, hay là đưa em đến đấy có tinh thần hơn không?
Linh San nhìn Bằng Phi cười lắc đầu
-Sao em lại lắc đâù.
-Em thấy anh giỏi quá, thép cứng như vậy còn đú c được, còn em chỉ là một tảng băng nhỏ thôi mà không phá tan, em chẳng làm gì được hết.
-Em đã lầm rôì em đã làm được nhiều thứ
-Làm gì?
-Anh chỉ đúc được sắt thép, còn em, em cải tạo được con ngườị Đừng để ý chi đến tảng băng cỏn con, chỉ một lúc naò đó, nó sẽ tan mất.
-Lấy đâu được niềm tin đó?
-Em đã cải tạo được anh, thì núi băng nhỏ kia nào có nghĩa lý gì?
-Anh nói như thật.
Cả hai nhìn nhau cườị Họ cười thoải máị Tiếng cười lớn đã đánh thức bé Sở Sở.
Từ trong phòng riêng với chiếc aó ngủ, chân trần, nó bước ra phòng khách, thấy cha và Linh San đang tựa người vào nhau cười

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

“Em lừa mẹ chồng hay gã chồng ngốc của em thì được…” (P2): Đi bắt vạ, tôi gặp cảnh tượng đau đớn hơn mình

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

Lời hứa tháng tư

Chồng đòi ly hôn vì vợ… bạo lực