Chú và Cháu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Chú và Cháu (xem 2526)

Chú và Cháu

” rồi.
………
Hải Anh thoát khỏi vòng vây của đám đàn bà dục vọng, anh tiến về phía quầy rượu, gọi một ly Bloodshot và nhâm nhi nó như một thói quen.
Phương Vy bước ra khỏi toilet nữ, cô vừa đi vừa ngó quanh tìm Quốc Tuấn.
Vô tình, cái chạm vai nhau tạo nên một sợi dây liên kết mới…
– Xin lỗi anh, tôi sơ ý quá.
– Không sao!
Ly rượu đổ trên áo của Hải Anh, Phương Vy liền lấy khăn giấy lau vội vàng. Cô không ngước lên, nhưng cảm nhận được một mùi hương quen thuộc đến lạ kì. Mùi hương…đầy chất riêng của ai đó…
Hải Anh đã nhận ra Phương Vy. Trông cô hôm nay không còn nét trẻ trung, vô tư của ngày trước. Mà thay vào đó là sự quyến rũ, nồng nàn của một người phụ nữ trưởng thành. Mái tóc thẳng thật dài làm bật lên nét thanh tao, quý phái không lẫn vào đâu được. Pé Pi hôm nào của anh đây sao? Người con gái anh từng yêu đang đứng trước mặt anh…gần, nhưng cũng rất xa.
– Xin lỗi!
Phương Vy quay người bỏ đi khi chắc chắn người đàn ông đó là ai, khuôn mặt cô đỏ lên vì xấu hổ hơn và căm giận. Nhưng chỉ được vài bước, Hải Anh đã kéo tay cô lại.
– Pé Pi.
Những cảm xúc dâng trào. Cái tên gọi đó, cô đã không được nghe 3 năm rồi, sao mà thân thương…êm dịu đến thế.
– …
– Chú mời con một ly được chứ?
Phương Vy lạnh lùng.
– Giữa chúng ta không có gì để nói. Xin lỗi vì bất lịch sự, nhưng tôi nghĩ bây giờ không tiện để nói chuyện.
Hải Anh nhăn mặt.
– Có gì mà không tiện? Con lẩn tránh chú, hay là sợ bị chú phát hiện ra một bí mật nào đó, hả cô bé?
Phương Vy quay lại, cô mỉm cười cay đắng.
– Tôi không còn bé bỏng nữa. Bây giờ, trước mặt anh, tôi đã là một cô gái trưởng thành. Tôi sẽ không bị anh khiêu khích, cũng sẽ không bao giờ muốn gọi anh là chú.
Hải Anh không phản ứng, anh chỉ thản nhiên trả lời.
– Được, anh sẽ không bắt…em gọi anh là chú. Anh cũng chẳng dư thời gian để chọc giận em. Anh chỉ muốn…hỏi thăm thôi.
Phương Vy giằn mạnh tay mình, nhưng vẫn không thoát được bàn tay thép của Hải Anh.
– Tôi chưa chết, bằng chứng sống cho tất cả mọi thứ. Như vậy chưa đủ sao? Anh buông tay tôi ra.
Hải Anh chợt nổi nóng, anh đanh giọng.
– Em hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi làm điều gì. Anh sẽ không ngại nếu phải bế bổng em ra khỏi chỗ này, và chúng ta sẽ nói chuyện riêng trong một hoàn cảnh khó chịu hơn bây giờ đấy.
Phương Vy biết tính anh, đã nói là sẽ làm. Cô khẽ dịu giọng:
– Thôi được, tôi sẽ nói chuyện với anh.
Hải Anh vẫn không buông tay, anh kéo cô ra ngoài sân, nơi có những tán cây rộng che khuất 2 người.
Phương Vy thấy tim mình đập nhanh, cái cảm xúc ngày nào vẫn còn đây, xen lẫn với những uất hận, căm giận. Tất cả trộn lẫn tạo nên một cảm xúc khó hiểu.
– Anh xin lỗi vì không thể ra đón em ở sân bay.
– Không sao, điều đó không làm tôi thấy…khó chịu lắm đâu.
Hải Anh bật cười, anh khẽ nheo mắt.
– Thế sao? Anh tưởng em phải rất buồn và tìm đến một quán bar quen thuộc nào đó để ngồi đấy chứ.
Phương Vy ngẩng đầu nhìn anh thật nhanh, cô lắp bắp.
– Hôm đó, anh cũng có đến…đúng không?


Hải Anh đốt thuốc, anh lắc đầu.
– Không, anh đoán…và em đã thú nhận.
Phương Vy chợt nhận ra mình bị mắc bẫy. Khỉ thật! Đã 3 năm rồi, cô vẫn chưa bao giờ thật sự bình tĩnh khi đứng trước Hải Anh – người đàn ông đầy tự tin và quyền uy này.
Sự im lặng xảy ra giữa 2 người. Hải Anh bỗng lên tiếng trước.
– Anh xin lỗi vì hôm đó Đoan Thụy đã tát em. Nhưng cô ấy đang mang thai, anh không thể…
Phương Vy liền chặn lời, thấy tim mình nhói lên 1 vết thương.
– Tôi biết, tôi chẳng cảm thấy gì đâu.
Hải Anh nâng cằm Phương Vy lên và nhìn thằng vào mắt cô.
– Anh đọc được sự căm thù trong mắt em.
Phương Vy vẫn đứng yên tư thế, cô không thay đổi cảm xúc trên mặt mình.
– Đó là suy đoán của anh chứ không phải của tôi.
– Của em hay không thì em tự biết.
Phương Vy bỗng lùi ra sau, thoát khỏi ánh mắt của anh.
– Anh hãy thôi đi. Tôi không muốn nghe anh nói, không muốn nghe anh giải thích bất kì điều gì. Hiểu chứ? Tôi có hận thù, có căm ghét thì cũng chẳng liên quan gì đến anh. Anh vẫn luôn tự tin rằng chưa có một đối thủ nào, anh vẫn biết tôi sẽ không làm gì anh hay Đoan Thụy. Tại sao anh cứ cố gắng khơi lên điều đó chứ?
Hải Anh chợt nao lòng, anh im lặng và tự hỏi bản thân điều tương tự như thế. Phải, anh không sợ Phương Vy sẽ trả thù, anh biết cô sẽ không đủ bản lĩnh mà đấu với anh. Nhưng tại sao…?
Quốc Tuấn chợt xuất hiện, phá tan đi bầu không khí nặng nề.
– Phương Vy, em đi đâu nãy giờ vậy?
Và sau câu hỏi đó, Quốc Tuấn liền nhận ra sự có mặt của một người nữa. Anh chìa tay ra.
– Xin chào, tôi là Quốc Tuấn.
Hải Anh cũng làm động tác xã giao.
– Tôi biết.
Quốc Tuấn nhận ra vẻ nhợt nhạt trên khuôn mặt Phương Vy.
– Anh chắc hẳn là Hải Anh?!
– Phải.
Phương Vy chợt cất tiếng.
– Đây là sếp của tôi. Bây giờ tôi có công chuyện phải về, hẹn gặp anh sau.
Hải Anh không nói gì, chỉ im lặng nhìn theo cái dáng lặng lẽ của Phương Vy và sự quan tâm đặc biệt mà Quốc Tuấn dành cho cô trước mắt anh.
– Phương Vy…khi chú đã chấp nhận gọi con là “em”. Mọi vị trí xung quanh sẽ có sự thay đổi…con biết mà?!
Chương 25: Ngộ nhận. Đoan Thụy đón anh bằng một nụ hôn nồng nàn, nhưng đáp lại chỉ là sự hững hờ của Hải Anh. Cô rời môi anh, chờ đợi một câu giải thích.
– Anh mệt lắm. Anh muốn vào bathroom một chút.
Đoan Thụy nhận ra ánh mắt sầu não đó, cô nhạy cảm khi biết chắc chắn anh vừa gặp lại một kí ức khó quên. Đã 3 năm rồi, cô vẫn chưa quên cái ngày mà mình nghe lời người bạn, giả vờ có thai để níu giữ anh, lấy cớ xua đuổi Phương Vy. Sau đó tạo dựng 1 tai nạn để mất đi đứa con đó với niềm tin Hải Anh sẽ thương yêu cô nhiều hơn. Và hình như nó thật sự có tác dụng…
Tiếng nước chảy róc rách tạo nên những âm thanh cắn xé suy nghĩ của Hải Anh. Cái hình ảnh Phương Vy đau khổ khi nhận ra anh, rồi đôi mắt ngân ngấn nước lúc nhìn vào anh. Tất cả…làm trái tim anh đau nhói. Anh đã từng hứa với bản thân sẽ bảo vệ cho pé Pi được hạnh phúc dưới sự che chở của mình. Bây giờ, chính anh lại là người làm cô đau khổ…
– Hải Anh!
Đoan Thụy lặng lẽ ôm anh từ đằng sau, cả người cô tỏa ra hơi nóng dễ chịu. Nếu là lúc trước, Hải Anh sẽ quay lại, ôm lấy Đoan Thụy và yêu cô hơn bất kì điều gì. Nhưng bây giờ, trong tâm trí anh chỉ có hình ảnh Phương Vy với nỗi buồn sâu thẳm.
Khẽ lách người thoát khỏi vòng tay đó, anh đanh giọng:
-Anh không thích. Đừng làm phiền anh, hôm nay anh rất mệt.
Lại một lần nữa Đoan Thụy đứng lặng lẽ trong sự xấu hổ, cô đ ơn. Cô đã làm gì sai chứ, cô đã từng đối xử không tốt với anh bao giờ? Tại sao tất cả những gì cô nhận được chỉ là sự trách nhiệm mà thôi?
————————————————— Từ sau cái đêm party C.K, Phương Vy thường hay ưu tư, cô thả hồn đâu đó cả giờ đồng hồ rồi chợt đỏ mặt khi ai hỏi đến. Đôi khi đang bàn về dự án mới cùng Quốc Tuấn, Phương Vy lại cứ nhìn đi đâu đó, anh gọi tên cô mấy lần mới tập trung lại.
Hôm nay cũng thế, đang nói về hợp đồng của L.V, Phương Vy bỗng s

Từ khóa: Chú và Cháu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cưng Chiều Em Cả Đời

Only You

Cầm thẻ đi rút tiền lương của chồng thì thấy chồng ôm bồ vào nhà nghỉ, vợ sề làm ngay chuyện động trời

Câu nói vô tình của bé gái trong hôn lễ khiến cô dâu hủy bỏ đám cưới với hôn phu ngay lập tức

Gã lượm ve chai