Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) (xem 4643)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

ất…”


Trước mặt truyền đến thanh âm ôn nhu, cắt đứt suy nghĩ của cô.


Bách Hiên cùng mấy người bước đến trước mặt cô, nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô lo lắng nói: “Em làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào sao?”


“A? Không… không có việc gì, em khỏe lắm a.” Tử Thất Thất luống cuống đáp.


Bách Hiên nhíu mày nhìn chằm chằm cô, tầm mắt chuyển đến cái cổ bị cô lấy tay bụm, nhìn qua khe ngón tay, ẩn ẩn có vết máu chảy ra.


“Cổ em? Bị thương?” Anh kinh hoàng hỏi.


“A…anh nói việc này hả? Hahaha…” Cô cười khan vài tiếng giả vờ bình tĩnh nói: “Không sao, chỉ là trầy da chút thôi, yên tâm, không chết người được, tục ngữ nói không sai, người trong giang hồ sao có thể không có đao bên cạnh? Lần lượt một hai ba đao, không sao hết!”


“Cái gì?” Bách Hiên sửng sốt toát mồ hôi.


Chết!


Bởi quá kích động, cô lại quen nói ra loại từ này để diễn đạt ý của mình.


Hai chân Tử Thất Thất chợt chậm rãi lùi về sau.


“Nói chung em không sao, em còn có việc khác phải làm, đi trước!” Cô khẩn trương nói xong lập tức xoay người chạy trốn.


Bách Hiên nhìn bóng dáng cô chạy trốn, mi tâm nhăn lại thật sâu.


Cô đã gặp phải chuyện gì? Tại sao lại muốn giấu anh?


Anh nhớ là phân cô phụ trách phòng VIP 001, mà cô lại xuất hiện gần đây, chẳng lẽ…


Nghi ngờ bước nhanh, cấp tốc tới trước cửa phòng VIP 001, hai mắt nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt, sau đó vươn tay ấn chuông cửa.


“Leng keng”


CHƯƠNG 30: TỔNG GIÁM ĐỐC TẬP ĐOÀN KIM KING


Đợi chuông rung vài giây, cửa phòng mới chậm rãi mở ra.


Một người đàn ông cao hơn hai thước từ trên cao nhìn anh.


Bách Hiên nhìn khuôn mặt người đàn ông, hơi hơi ngạc nhiên.


“Kim tổng”


Không ngờ người ở trong phòng này, dĩ nhiên là tổng giám đốc của tập đoàn Kim King, mặc dù trước đó đã xem qua tài liệu nhưng trong tích tắc, anh còn tưởng rằng… có thể là Mặc Tử Hàn.


Quá nhạy cảm sao?


“Bách tổng? Sao anh lại tự mình tới đây? Có chuyện quan trọng gì sao? Muốn vào rồi nói chuyện hay không?” Kim Hâm vẻ mặt bình tĩnh, hào phóng tránh đường, mời anh vào.


“A, không có gì, tôi chỉ đi ngang qua nơi này, nhìn thấy nhân viên phụ trách phòng này vội vội vàng vàng bỏ đi, lại nghĩ tới hôm nay nhận được thông báo thay đổi người cho nên muốn qua đây hỏi xem, có phải cô ấy đã phạm sai lầm gì, có ảnh hưởng gì với anh không?”


“Không” Kim Hâm lạnh lùng mở miệng nói: “Cũng không có ảnh hưởng gì, hơn nữa chuyện thay đổi người, vừa rồi cô gái kia đã giải thích rõ ràng với tôi, tôi quyết định hủy bỏ”


“A? Thế nhưng…”


“Lỗi cũng không phải của cô ta, xin Bách tổng cũng đừng trách cứ gì cô ta.”Kim Hâm cắt lời của anh.


“A… Là như vậy”


“Nếu không có chuyện gì nữa, tôi trở về nghỉ”


“Được rồi, quấy rầy rồi!”


“Không sao”


Kim Hâm thản nhiên nói xong lập tức đóng cửa lại.


Bách Hiên ngơ ngẩn đứng ở cửa phòng, giữa đôi lông mày lại một lần nữa chậm rãi túc khởi, cuối cùng vẫn cảm thấy… là lạ.



Toilet


Tử Thất Thất đứng trước gương, cố gắng chịu đau dùng nước rửa sạch vết máu trên cổ, nhưng trên chiếc cổ trắng ngần lại in dấu răng, lại còn ở chỗ rất dễ thấy muốn che cũng không được.


“Ai…” Cô thở dài một hơi đành phải dán hai cái băng lên vậy.


Người đàn ông kia, anh ta rốt cục là ai? Chẳng lẽ là Mặc Tử Hàn? Anh ta thực sự tìm đến đây?


Không thể!


Cứ nghĩ ngợi như vậy cô chắc sẽ điên, phải đi điều tra.


Nhanh chóng lau khô tay rồi lao nhanh ra khỏi toilet.



Phòng nghỉ nhân viên.


Tử Thất Thất hùng hổ đẩy cửa ra, lôi Phương Lam đang nhàn nhã uống trà ra ngoài.


“Tử Thất Thất, cậu làm cái gì vậy? Có chuyện gì cứ từ từ nói, làm sao phải động chân động tay thế? Trà ngon của tớ…” Phương Lam phàn nàn, đau lòng nhìn vài lá chè trong chén.


“Tiểu Lam” Tử Thất Thất nghiêm túc nói: “Cậu có biết khách ở phòng VIP 001 là ai không?”


“Tớ đương nhiên biết, chuyên môn của tớ là quản lí tư liệu mà, nhưng mà bí mật của khách không thể tiết lộ ra ngoài, tớ không thể trả lời” Cô bày ra bộ dáng đắc ý, hai tay khoanh trước ngực, trên mặt viết: “Tới cầu xin tớ đi!”


“Làm ơn nói cho tớ biết đi!” Tử Thất Thất chắp hai tay.


“Ha ha” Cô vừa lòng cười trộm nói: “Nể tình giao tình nhiều năm giữa chúng ta, tớ phá lệ nói cho cậu, nhưng phải bồi tớ một cân trà Long Tĩnh hảo hạng.”


“Được rồi, tớ đồng ý”


Thật sao?


Phương Lam kinh ngạc nhìn cô.


Thế giới quả nhiên rất kỳ diệu, không ngờ vắt cổ chày ra nước có một ngày cũng nhổ được lông.


“Anh ta là chủ tịch tập đoàn cao cấp Kim King, danh như ý nghĩa, tên là King”


King?


Tử Thất Thất hơi nhíu mày suy nghĩ.


Nếu như là tập đoàn Kim King, vậy không phải là Mặc Tử Hàn. Bởi vì mấy năm gần đây tập đoàn Kim King là một công ty lớn có tiếng, chưa có lời đồn nào là có quan hệ với xã hội đen, hơn nữa bảy năm trước Mặc Tử Hàn ở trong tù sao có thể vừa ra đã trở thành tổng giám đốc của một công ty? Anh ta là người đứng đầu bọn xã hội đen mà. “


Hơi… có chút an tâm!


“Này, cậu hỏi làm gì vậy? Không phải là…” Phương Lam chợt kéo dài thanh âm muốn nói nhưng lại thôi, đột nhiên vẻ mặt chuyển thành nghiêm trọng: “Thất Thất, cậu đã có một người ‘ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man’ rồi, đừng thay đổi thất thường nữa”


“Ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man? Thay đổi thất thường? Cậu đang nói cái gì vậy?” Tử Thất Thất nghi hoặc.


“Cậu không biết sao? Đây chính là một đoạn giai thoại mà mỗi người phụ nữ thế kỉ hai mươi mốt đều biết.”


“Giai thoại?”


“Đúng vậy, cái này có đầy sự thật về xã hội hiện đại, vừa muốn người vừa muốn xe, đó là tượng kỳ… có nhà xinh đẹp, lại muốn có rất nhiều tiền, đó là ngân hàng… bộ dạng tàn bạo lại muốn cảm giác an toàn, đó là đặc man, cho nên người đàn ông mà có sáu dạng kia, đó chính là ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man.”


Tử Thất Thất đổ mồ hôi! (︶︿︶|||)~


Đây là cái gì thế?


CHƯƠNG 31: NÀY CHÚ ĐẸP TRAI, CAN I HELP YOU?


Giai thoại này quả là kinh điển, nhưng mà đối với cô mà nói…


“Cậu cứ yên tâm, đối với loại ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man đấy tớ không có hứng thú, có điều loại áo đặc man như cậu, tớ lại cực kỳ lo lắng!”


Lần này đến phiên Phương Lam nghi hoặc.


“Loại áo đặc man tớ? Cậu có ý gì?”


“Rất đơn giản, chính là…” Tử Thất Thất vẻ mặt gian ác.


Chỉ vào bụng cô nói: “Lõm”


Chỉ vào ngực cô nói: “Lồi”


Chỉ vào người cô nói: “Man!”


Cuối cùng hai mắt liếc nhanh một lần toàn thân từ trên xuống dưới của cô, nói: “Loại bất nam bất nữ “lồi lõm Man” như cậu, tớ còn có một chút… hứng thú!”


Bất nam bất nữ?


Phương Lam giận dữ.


“Tử Thất Thất, nha đầu chết tiệt cậu, cho dù tớ là Man, cũng Man hơn loại cọp mẹ tính đàn ông như cậu, tức chết tớ…” Cô đột nhiên xắn tay áo rồi giơ nắm đấm lên “Cho dù là chị em tốt cũng phải tính sổ cho đàng hoàng, cậu dám sỉ nhục danh dự phụ nữ của tớ, vậy t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Yêu và muốn lấy em làm vợ nhưng anh đã bị người ta ‘úp sọt’ mất rồi!

Sếp À! Tôi Yêu Sếp

Đọc Truyện Tán Gái Khó Thế Sao Voz Full

Tự Truyện 3 Năm Trước Voz Full Online

Tôi Muốn Gặp Lại Anh