Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) (xem 4654)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

âm nhưng không đồng nghĩa.


Chịu đựng quá đủ rồi, rốt cuộc anh ta là đại tinh tinh ở rừng rậm nguyên thủy nào chạy đến đây? Là cố tình gây trò cười? Hay là vô ý? Cái gì mà tổng giám đốc cao cấp? Cô khinh, ai tin được với trình độ văn hóa như thế này?


Thật là mất mặt!


“A a a a a” Cô chợt phẫn nộ rống to, “Tên biến thái chết tiệt, muốn tôi nói bao nhiêu lần anh mới hiểu? Buông tôi ra, đừng có chạm vào tôi, cút ngay, cách xa tôi một chút.”


“Khó mà làm được” Anh ung dung cự tuyệt.


Cơ thể càng dán lại gần lưng cô, gần như chỉ dùng thân thể anh chặn cô lại, sau đó bạc môi dán lại tai cô nhỏ giọng nói: “Đúng lúc tôi nhớ đến cô từng nói qua, cô đối với cơ thể tôi một chút hứng thú cũng không có, chỉ có điều trái lại, tôi đối với cơ thể cô có rất nhiều hứng thú, không bằng… để cho tôi xác nhận một chút.”


Xác nhận?


Tử Thất Thất hoang mang.


“Anh muốn làm gì?”


“Tôi muốn…” Anh muốn nói lại thôi, tay phải đã vươn tới vạt áo của cô.


Chậm rãi dò xét bên trong áo cô, sau đó vuốt ve nước da trơn mềm, kéo chiếc áo sơ mi, để cho toàn bộ phần lưng của cô lộ ra trước mắt anh.


“Đừng” Tử Thất Thất kêu to.


Nháy mắt, cô giống như thủy thủ được ăn rau chân vịt, sức giãy dụa lớn hơn gấp bội.


Mặc Tử Hàn nhíu mi, hai tay dùng sức kiềm chế cô.


Hai mắt nhìn chằm chằm hình xăm sau lưng cô.


Huyết long kia, vẫn y nguyên như bảy năm trước, dấu ấn sinh động trên lưng cô, hoàn hảo không tổn hao gì. Anh còn tưởng cô đã nghĩ được biện pháp xóa bỏ hình xăm này đi, bởi vậy mới có chút lo lắng, nhưng mà hiện tại đã khẳng định được… đồ vật vẫn còn.


“Được rồi, cô có thể đi rồi!” Anh đột nhiên mở miệng, hai tay buông cô ra.


Cái gì?


Tử Thất Thất vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc.


Vì sao bỗng nhiên lại để cô đi? Anh ta không phải muốn làm cái chuyện kia với cô sao? Chỉ có như vậy?


“Kim Hâm, tiễn khách”


Lại là bốn chữ đơn giản này, mà âm thanh vừa phát ra, cửa phòng liền mở, Kim Hâm đi nhanh tới bắt lấy cánh tay Tử Thất Thất.


“Cô Tử, xin đi theo tôi!” Anh ta vừa nói vừa lôi kéo thân thể cô.


Rốt cuộc đây là chuyện gì?


Tử Thất Thất quay đầu lại nhìn bóng lưng Mặc Tử Hàn.


Anh ta nói xác nhận là có ý gì?


Anh ta muốn xác nhận cái gì?


Chẳng lẽ…


CHƯƠNG 36:


Huyết long sao?


Anh ta muốn xác nhận hình xăm sau lưng cô còn hay không cho nên mới làm như vậy?


Thế nhưng, nếu anh ta là Mặc Tử Hàn có thể đường đường chính chính đối mặt cô, lợi dụng quyền thế của mình ép buộc kiểm tra thân thể cô, thậm chí làm bất cứ chuyện gì, nhưng mà… vì sao muốn làm nhiều việc thừa thãi như vậy?


Thật rối loạn!


Cô hoàn toàn không nghĩ ra.


Hai mắt ngây ngốc nhìn cửa phòng đóng chặt, nhưng trong ánh mắt lại đột nhiên hiện lên bóng lưng người đàn ông kia, anh ta chậm rãi xoay người, khóe miệng gợi lên nụ cười tà ác, y hệt khuôn mặt Mặc Tử Hàn bảy năm trước, giống nhau như đúc.


Không!


Thân thể cô bỗng nhiên chấn động, con ngươi chợt phóng đại.


Hai chân run rẩy lùi về phía sau, sau đó lập tức xoay người chạy.


Mà căn phòng gần cầu thang cuối hành lang


Cánh cửa được mở ra, Bách Hiên nhìn bóng dáng Tử Thất Thất bỏ chạy giữa đôi lông mày nhăn lại.


Cô kích động cái gì?


Trong gian phòng kia, bọn họ đã xảy ra chuyện gì?



Trong phòng


Mặc Tử Hàn chỉnh trang lại quần áo, sau đó tao nhã ngồi trên ghế sô pha, cầm lấy chiếc ly đế cao trên bàn.


Kim Hâm trở về đứng trước mặt anh, hơi cúi đầu cứng nhắc nói: “Đại ca, vừa rồi ở trong phòng ngủ, tôi nhận được thư của Hỏa Diễm”


“Cậu ta nói cái gì?” Anh lạnh lùng hỏi.


“Cậu ấy nói, chuyện anh muốn cậu ấy điều tra, đã có kết quả!”


“Phải không? Kết quả đâu?”


Kim Hâm chợt khom lưng, mở chiếc máy vi tính trên bàn ra, mở phong bưu kiện, sau đó chuyển hướng tới trước mặt anh.


Mặc Tử Hàn hai mắt hẹp dài nhìn chằm chằm hai hình ảnh, một cái là báo cáo xét nghiệm DNA, còn lại là báo cáo DNA so sánh, mà kết quả rõ ràng viết, anh cùng thằng nhóc tên Mặc Thiên Tân, là quan hệ cha con.


Bỗng nhiên, vành mắt hẹp dài hơi buộc chặt, khóe miệng cũng dâng lên một nụ cười tà ác.


Không ngờ một đêm vội vàng, vậy mà khiến cô mang thai con của anh, hơn nữa cô còn dám vụng trộm nuôi dưỡng bảy năm… Đại trọng tội như vậy, sao anh có thể dễ dàng bỏ qua?


“A…” Anh khẽ cười, nhấp một ngụm chất lỏng màu đỏ trong ly, sau đó nắm chặt cái ly, chỉ nghe “tách” một tiếng, ly rượu tinh xảo trong nháy mắt vỡ tan trong tay anh.


Máu… theo đó chảy ra…


“Đại ca?” Kim Hâm kinh ngạc.


Mặc Tử Hàn vươn tay đang chảy máu ra lạnh lùng nói: “Đưa di động cho tôi”


Kim Hâm nhăn mày nhìn miệng vết thương trên tay anh, lo lắng do dự một giây, sau đó lấy di động trong túi đặt vào tay anh.


Mặc Tử Hàn cầm lấy, hoàn toàn không để ý đến việc máu không ngừng chảy ra, thậm chí trên mặt không có biểu tình đau đớn gì, dường như chưa từng phát sinh bất luận chuyện gì, ngón tay nhanh chóng ấn vào những con số, sau đó đặt ở bên tai.


“Tút – Tút – Tút”


Điện thoại rất nhanh được kết nối, truyền đến một âm thanh tức giận.


“Moses moses?” (Tiếng Nhật)


“Là ta” Anh thấp giọng.


“A?”


Đối phương hiển nhiên nhận ra giọng cậu, vui vẻ nói: “Con nói phụ thân đại nhân, con trông sao, trông trăng, trông đến hoa nhi cũng phải cảm tạ, rốt cục cũng trông được tôn giá người, thật đúng là phải cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn số phận, để hai cha con ta được tương phùng, không biết… ba có khỏe không?”


Mặc Thiên Tân vẫn mi phi sắc vũ nói hươu nói vượn như cũ, mà trong từ ngữ toàn hương vị “tổn hại người”…


CHƯƠNG 37: ĐỪNG HÂM MỘ ANH, ANH CHÍNH LÀ TRUYỀN THUYẾT


Mặc Tử Hàn nghe thanh âm cậu, chân mày hơi khơi mào.


Cậu dĩ nhiên thoải mái gọi anh là ba, chứng minh cậu không hề giấu diếm thân phận của mình, như vậy cậu tìm mọi cách đưa số điện thoại cho anh là có mục đích gì?


“Ngươi tìm ta, có chuyện gì?” Anh lạnh lùng hỏi.


“Ba à, người thật sự rất không thú vị, biết chính mình có một con trai bảo bối sáu tuổi, tối thiểu cũng phải ngạc nhiên một chút, vui vẻ một chút, lại kích động một chút chứ!”


Giữa đôi lông mày Mặc Tử Hàn chợt túc khởi, kiên nhẫn trong nháy mắt toàn bộ biến mất, ngón tay rất nhanh ấn xuống phím cắt đứt.


Giây tiếp theo.


“Linh linh ling… linh linh linh”


Mặc Tử Hàn nhìn điện thoại di động vang lên, cố tình trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi mở ra để ở bên tai.


“Ba à, con sai rồi, chúng ta nói chuyện chính đi.” Mặc Thiên Tân thay đổi một trăm tám mươi độ, thái độ trịnh trọng, lộ rõ chủ nghĩa đàn ông biết co biết duỗi của mình.


“Được rồi, vậy ngươi nói đi!” Mặc Tử Hàn lên tiếng.


“Thực ra, con tìm ba chỉ muốn hỏi ba một vấn đề!”


“Ngươi hỏi đi!”


“Bảy năm trước, tại sao ba lại xăm hình xăm quan trọng như vậy trên người mẹ?”


“Ngươi biết chuyện hình xăm?”


“Đúng vậy, t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nửa đêm vợ gọi: “Anh ơi về đưa em đi đẻ” nhưng chồng chỉ cười nhạt

Bản tình ca muôn thưở

Truyện Chết Rồi Tao Yêu Chồng Full

Tán gái cạnh nhà

Nửa đêm tỉnh giấc, hốt hoảng thấy hai bóng người đang ôm nhau