Nhưng mà cho tới hiện tại, cô vẫn không thể hiểu nổi tại sao gã mặt băng họ Tiêu kia lại đưa cô đến đây rồi chạy biến đi đâu mất không thấy tăm hơi .
Còn đang than ngắn thở dài thì Ái Vy nghe thấy tiếng bước chân tới gần, cô cũng không buồn ngẩng đầu lên, trực tiếp mở miệng :” Tiêu Đình, cậu đưa tôi tới nhà cậu làm gì, rốt cuộc cậu có muốn giúp không ?”
Đợi một lúc lâu cũng không nghe thấy tiếng trả lời, Ái Vy bực bội ngẩng đầu nhưng trước mắt cô chẳng thấy tên kia đâu thay vào đó lại là một cô gái, à không nói đúng hơn là một cô nhóc rất xinh xắn, rất đáng yêu đang mở to mắt nhìn cô đầy tò mò và ngạc nhiên.
Ái Vy chỉ không ngờ câu đầu tiên cô bé thốt lên là : ” Chị đẹp quá ”
Tuệ Đường rất ngạc nhiên khi trông thấy một cô gái lạ ở phòng khách . Điều kinh ngạc hơn nữa là cô ấy rất đẹp, vẻ đẹp này khác hẳn với Tú Hòa thanh nhã hơn nhiều . Thiện cảm của Tuệ Đường đối với Ái Vy lần đầu gặp gỡ đã có ấn tượng không tệ .
Tuệ Đường không biết ý nghĩ của cô cũng trùng khớp với những gì Ái Vy đang nghĩ . Ái Vy cảm thấy cô nhóc này ánh mắt trong veo thực sự rất dễ thương, cô thích. Nhìn dáng dấp nên Ái Vy đoán có lẽ đây là em gái tên kia, cô giới thiệu :
” Chào em, chị là Ái Vy, em cứ gọi chị là Vy là được, không ngờ Tiêu Đình lại có một cô em gái đáng yêu thế này ”
Nghe vậy, Tuệ Đường vội lên tiếng giải thích :” Chị Vy, em không phải em gái của cậu chủ ”
What??? Cậu chủ ?! Cô bé này gọi Tiêu Đình là cậu chủ sao . Ái Vy bỗng nhiên nở nụ cười… đầy hắc ám .
” Chị cười gì thế ?” Tuệ Đường khó hiểu nhìn khuôn mặt với nụ cười quái dị của Ái Vy
” Không có gì, chị chưa biết tên của em ”
” Cô bé tên Tuệ Đường ” Giọng nói nhàn nhạt của Tiêu Đình vang lên
Tiêu Đình từ ngoài cửa tiến vào tự nhiên trả lời câu hỏi của Ái Vy . Anh cảm thấy cô nàng quá phiền phức nhưng thực ra anh cũng biết cô là một cô gái tốt, cho dù là hoa khôi cũng không có thái độ kiêu căng như những cô gái khác, nhìn chung cá tính khá đặc biệt .
” Tôi đâu có hỏi cậu ”
” Tôi trả lời thay bạn gái tôi thì có gì không đúng ”
Nghe đến đây, Ái Vy không tiếp tục nói mà đưa mắt nhìn Tuệ Đường khó hiểu rồi lại nhìn Tiêu Đình một lượt, có cảm giác không đúng . Sau đó như chợt hiểu ra điều gì đó, cô mỉm cười tự vỗ đầu mình một cái, mở miệng nói :
” Tôi hiểu rồi, hahaha, cái gì cũng hiểu rồi ”
Tiêu Đình :”…” Cái cô kì lạ
Tuệ Đường :”…” Mù tịt chẳng hiểu gì
Ái Vy lại nói :” Đã như vậy, Đường cho chị mượn bạn trai em vài ngày, xong việc chị lập tức trả người nguyên vẹn như lúc đầu”
Tiêu Đình đen mặt, khó coi đến cực độ, không ngờ cô Ái Vy này coi anh là đồ vật, nói mượn là mượn nói trả liền trả
Thực ra anh đưa Ái Vy đến nhà cũng để nói chuyện này với Tuệ Đường . Vụ này không giúp không được, cứ tiếp tục từ chối cô nàng sẽ bám riết không tha .
Còn đang nghĩ xem nên nói với Tuệ Đường thế nào thì Ái Vy lên tiếng :” Tôi với Đường có việc cần nói riêng, cậu đứng ngoài là được rồi ”
Chỉ trong chớp mắt, cả hai biến mắt sau cánh cửa phòng khách bỏ lại Tiêu Đình đứng dở khóc dở cười
…
Trong phòng Tuệ Đường
Ái Vy vừa kể lể vừa bày ra gương mặt đau khổ, mắt long lanh ngân ngấn nước
” Em có biết không, chị thích hắn như vậy mà hắn chẳng thèm quan tâm chị cũng không để tâm tới tình cảm của chị…”
” … Hắn còn nói hiện giờ chưa phải lúc để yêu, chị thấy hắn rõ ràng kiếm cớ, đều là người lớn hết rồi yêu đương thì có gì sai…
”
“… Đường, em nói xem chị có điểm nào không xứng với hắn ? ”
Tuệ Đường nghe câu chuyện của Ái Vy mà cảm thấy rất buồn cũng tức giận tên đàn ông khiến chị Vy khổ sở như vậy. Cô vỗ vai an ủi : ” Chị đừng buồn, chị vừa xinh đẹp lại tốt như vậy, cái tên kia xấu xa mới không thích chị ”
Ái Vy ôm lấy cánh tay Tuệ Đường lắc lắc :” Cho nên em mau đi khuyên cái tên kia giúp chị làm cho hắn ta tức chết, dám ghét bỏ chị hừ…”
Tuệ Đường tất nhiên lập tức gật đầu đồng ý :” Chị yên tâm, em sẽ giúp chị mà ”
Nghe được câu nói mình muốn nghe, Ái Vy không còn vẻ mặt u sầu nữa phút chốc cười rạng rỡ, nét mặt thay đổi nhanh hơn cả chớp mắt : ” Cảm ơn em, Đường, em là đáng yêu nhất ” Nói xong liền thơm chụt lên má Tuệ Đường
…
Trước khi ra về, Ái Vy vẫn nắm tay Tuệ Đường tha thiết hy vọng làm cô vừa thương lại vừa cảm thấy trách nhiệm của bản thân thật nặng nề .
Đợi đến buổi tối, Tuệ Đường hít sâu một hơi, ổn định tinh thần rồi nhẹ nhàng gõ cửa phòng Tiêu Đình
” Vào đi ”
Đưa tay khép cửa phòng lại, Tuệ Đường đi vào, nhìn thấy anh đang ngồi trước laptop đọc tin tức, an tĩnh mà trầm ổn.
Tuệ Đường tiến lại gần, không nói một lời đặt hai tay lên vai Tiêu Đình thể hiện tài năng mát xa của mình
Hai người im lặng một lúc, cuối cùng Tiêu Đình lên tiếng : ” Em lại muốn giúp chị Ái Vy của em đúng không ?”
Giọng điệu này, nghe thế nào cũng xen lẫn vị ghen tuông . Tuệ Đường làm sao có thể không nghe ra, nhưng mà giúp người khác là việc tốt hơn nữa cô đã hứa với người ta mất rồi…
Trải qua khoảng thời gian thân mật gần gũi lâu dĩ nhiên cô biết làm thế nào để khiến anh nguôi giận vì thế bàn tay đang xoa bóp vai đột nhiên thay đổi vòng qua trước ngực ôm lấy cổ Tiêu Đình, gương mặt nhỏ xinh ghé sát chạm vào gò má anh, cất giọng giòn tan : ” Đình, anh không cảm thấy chị Ái Vy đang rất đau lòng sao ? Em rất muốn anh giúp chị ấy dù sao chỉ vài ngày cũng đâu có vấn đề gì ”
Tiêu Đình nhíu mày, cái gì gọi là không có vấn đề gì, nếu đóng giả làm bạn trai cô nàng phiền phức kia sẽ không tránh khỏi một vài động tác thân thiết, đó mới chính là điều anh lo lắng và phân vân nhất . Nhưng mà cô ngốc này đã lên tiếng thì không thể không giúp rồi, dù sao anh cũng đợi xem phản ứng của cô với chuyện này, cô muốn giúp thì giúp vậy .
Trong lòng đã quyết định như vậy, cũng không nên tiếp tục chủ đề này mãi vì thế Tiêu Đình đưa tay gỡ cánh tay đang ôm cổ mình ra, xoay ghế đứng dậy ôm lấy Tuệ Đường vào lòng thì thầm nói bằng giọng hết sức nghiêm túc : ” Coi như anh giúp em thực hiện lời hứa với Ái Vy vậy thì em cũng mau cảm ơn đi chứ … nhưng… hôm nay đổi kiểu khác đi ”
Chính vì vậy…
Một lát sau, Tiêu Đình thản nhiên nằm trên chiếc giường rộng lớn, nghiêng người nhìn cô hầu nhỏ mặt đã đỏ tới mức lan xuống tận cổ, vẫn đang loay hoay không biết nên làm thế nào .
Tuệ Đường cực kỳ luống cuống, bình thường chuyện này đề