Từ năm chín tuổi đến giờ, cuộc sống của anh chưa bao giờ thiếu hình bóng của người con gái tên Tuệ Đường vậy mà hiện giờ Tiêu Đình vào sống trong kí túc xá nỗi nhớ lại càng không ngừng
Khi chuẩn bị đi ngủ, anh nhớ cô
Sáng thức dậy lại nghĩ đến cô hầu đáng yêu sáng nào cũng dọn dẹp phòng cho mình
Ngay cả lúc ăn cơm Tiêu Đình cũng không thể ngừng nghĩ về những lần anh cùng cô ăn cơm rồi lại thở dài
Tuy hai người vẫn thường xuyên liên lạc qua điện thoại nhưng mỗi lần nghe thấy giọng nói non nớt kia, Tiêu Đình không kiềm lòng được muốn bay về nhà ngay lập tức.
Chỉ có cuối tuần tinh thần Tiêu Đình mới phấn chấn hơn
Hôm đó anh trở về nhà dẫn Tuệ Đường đi chơi khắp nơi, từ rạp chiếu phim, công viên đến đi dạo phố shopping hệt như những cặp đôi yêu nhau
” Đình, bộ này có đẹp không ? Anh mặc thử đi ”
” Chọn bộ khác đi bộ này màu trầm quá ”
” Vậy áo màu xanh lam này thì sao ? ”
” Kiểu dáng bó quá ”
Tuệ Đường không nói nhiều, lập tức cắm cúi tiếp tục chọn đồ
Một lát sau…
” Tìm được rồi, lần này nhất định rất hợp ”
” Ừ đẹp đó ”
” Thấy chưa, em đã nói mà ”
Tiêu Đình quay sang nhân viên bán hàng, nói : ” Chị giúp tôi gói hết mấy bộ cô ấy chọn từ nãy đến giờ lại nhé ”
Tuệ Đường :” …” Cậu đùa sao
Nhân viên bán hàng :” … ” Sao lại có người mua cả đống đồ mà không buồn thử một cái mua về không vừa thì chẳng phải vứt đi sao
Sự thật chứng minh suy nghĩ của cô nhân viên hoàn toàn sai . Quần áo của Tiêu Đình trước giờ đều do Tuệ Đường chọn, chưa từng nhầm cỡ
Ở trong rạp chiếu phim, lần đầu tiên Tuệ Đường không chọn phim hoạt hình như mọi lần, cô chọn một bộ phim Hàn Quốc
Lúc vào phòng chiếu, xem được vài phút Tiêu Đình thấy lạ hỏi : ” Sao em lại chọn phim này ?”
Tuệ Đường vừa ăn bỏng ngô vừa trả lời :” Hôm trước bạn em ở lớp nói phim này rất hay còn hay hơn phim hoạt hình nên em muốn xem thử ”
Nhưng mà bạn Tuệ Đường ngốc không hề biết bộ phim đó được xếp vào loại “tâm lý tình cảm ”
Phim người thật diễn so với phim hoạt hình đúng là có điểm khác biệt rất lớn
Đến nam nữ chính ôm hôn nhau, Tuệ Đường mở to mắt nhìn . Đây chẳng phải là việc mà cậu và cô vẫn thường làm sao ? Trong đầu cô tràn ngập những câu hỏi khó hiểu, nhìn người ta hôn nhau trong rạp chiếu phim cô đã từng thấy nhưng trên phim cũng có thì cô không thể giải thích .
Tiêu Đình ở bên cạnh đang chăm chú quan sát phản ứng của Tuệ Đường
Anh khẽ nắm lấy tay cô :” Sao nhìn ngây ra vậy ”
Tuệ Đường ngẩng đầu vẻ mặt hoang mang :” Đình bọn họ… ”
Còn chưa nói hết, bờ môi Tiêu Đình đã khẽ chạm vào môi cô :” Ý em nói đến cái này ?”
CHƯƠNG 20 : NGUYỆN ƯỚC
Tuệ Đường cho dù ngốc đến đâu cũng hiểu được những gì mình vừa thấy không đơn giản chỉ là ” hành động thay lời cảm ơn ” như trước đây cậu từng nói
Mà trước đấy, nhân vật nam trong bộ phim còn nói cái gì nhỉ ? Hình như là ” Anh yêu em ” rồi mới hôn.
Yêu, là cái gì ? Tại sao nghe thấy từ mới lạ này, tim cô lại đập nhanh tới vậy
Còn đang suy nghĩ, cô nghe thấy giọng Tiêu Đình vang lên :” Mặc kệ những gì em thấy, cũng không cần nghĩ quá nhiều, em ngốc thế hiểu mấy chuyện này làm gì, chỉ cần …nghe lời nói của anh là được rồi ”
Đường Đường, tin tưởng anh là được rồi
Lại nói cô ngốc nữa rồi ! Tuệ Đường trước giờ không phải đều nghe lời Tiêu Đình sao, với lại mấy chuyện này đúng như lời anh vừa nói vừa phức tạp lại khó hiểu cô cũng không cần tra hỏi, cứ sống như vậy là tốt rồi
Cô đáp :” Vâng ”
Đường Đường của anh đơn thuần biết bao . Cô khiến anh lạc vào con đường tình ái vừa ngọt ngào lại vừa hạnh phúc . Anh biết cuộc đời này thiếu vắng cô anh sẽ không hạnh phúc .
Cho nên đừng rời xa anh, dời xa tầm mắt của anh dù chỉ trong một tích tắc .
Tiêu Đình không nói rõ ràng gì hết mà Tuệ Đường cũng không hỏi vì thế mối quan hệ của hai người vẫn tiếp tục mơ hồ như thế không thể phân rõ là yêu đương hay chủ tớ.
Hết ngày cuối tuần, Tiêu Đình quay trở về trường còn bạn Đường ngốc thì ở lại nhà tiếp tục nỗ lực học tập .
Từ ngày Tiêu Đình vào trường mới, Tuệ Đường luôn có cảm giác trống trải . Buổi trưa cô thường xuống nhà ăn ăn cơm một mình, có lúc Ngọc Kỳ sẽ ăn cùng cô nhưng cảm giác ấy vẫn không giảm bớt.
Tuệ Đường càng buồn lại càng lao đầu vào học . Trường của Tiêu Đình lấy tiêu chuẩn rất cao sinh viên ở đó đều là học viên xuất sắc . Nhưng so với việc phải cách xa Tiêu Đình bốn năm đại học, Tuệ Đường lại càng quyết tâm hơn .
Thời gian qua thật nhanh, chỉ trong chớp mắt đã qua một năm
Dáng vẻ của Tuệ Đường vẫn như cũ không khác biệt gì mấy . Một năm này việc học tập của cô đã tiến bộ rất nhiều tương lai được học cùng trường với Tiêu Đình đã không còn xa vời
Tuy tính tình vẫn đơn giản như thế nhưng thỉnh thoảng Tuệ Đường đã tỏ ra trưởng thành hơn một chút . Đáng tiếc cũng chỉ có một chút.
Một ngày giáp Tết…
Dù bận đến đâu thì ngày lễ Tết ông bà Tiêu đều trở về nhà sum họp cùng gia đình vì vậy không khí ngày Tết ấm cúng hẳn lên .
Mọi người giúp việc trừ Tuệ Đường đều đã được nghỉ đón Tết nên dĩ nhiên công việc trang trí nhà mua sắm giao cả cho Tiêu Đình và cô
Hai người cùng nhau đi ra phố . Hôm đó Tiêu Đình mặc áo phông trắng đơn giản, bên ngoài khoác áo choàng đen, đi giày thể thao . Phong cách thoải mái đơn giản nhưng khí chất cùng ngoại hình của anh vẫn thu hút ánh mắt của những cô gái trẻ . Đi bên cạnh anh là cô gái trẻ với mái tóc dài ngang lưng, mặc váy len phấn hồng, đi bốt trắng cộng với dáng người nhỏ nhắn của cô khiến bọn họ trở nên cặp đôi thật tương xứng hoàn mỹ
” Đình, những thứ cần mua đều đã đủ hết, anh… có về luôn không ?”
” Chưa về vội, đi dạo một lát ”
Nhưng mà chân cô rất mỏi rồi
Chợt nghe Tiêu Đình nói tiếp :” Em xem họ đang làm gì vậy ? ”
Tuệ Đường nhìn theo tay Tiêu Đình chỉ, nhìn một hồi lâu, cuối cùng quay sang trả lời :” Em không biết ”
Tiêu Đình :”…” Haizz
” Đi đến đó xem đi ”
Lúc hai người họ tới gần, đám đông quây quanh thành vòng tròn .Hóa ra ở quảng trường đang tổ chức trò chơi mà tiếp theo là phần chơi tình nhân.
Một người tiến về phía họ :” Chào hai bạn chúng tôi đang tổ chức game đường phố rất hấp dẫn . Hai bạn có muốn chơi thử không ?”
” Đình, chơi đi, chơi đi ”
” Ừ ”
Trò chơi bọn họ sẽ chơi có luật và cách chơi hơi kì quặc : Nữ sẽ giẫm lên chân nam di chuyển về đích, trong lúc chơi mà chạm chân xuống đất coi như dừng cu